TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Trong hai ngày tiếp theo, Viên Nhất Kỳ mặt đen như Bao Công còn Trần Kha, Vương Dịch, Trương Hân không ngừng ghé thăm nhà xí, qua thêm một ngày nữa thì 'tác dụng phụ' của thuốc cuối cùng cũng hết. Có thể nói, trúng độc là khổ sở không bằng tự tử, ăn thuốc giải là sống không bằng chết.
Trần Kha đã thấu hiểu ra rằng Mộng Dao mới là chủ tử không dễ chọc vào! Chỉ nhẹ nhàng như vậy đã khiến các nàng như sống cùng một lúc ở địa ngục và thiên đường, không có chút cơ hội thương lượng. Xem ra về sau, lúc khi dễ Kỳ đệ thì nên giữ thể diện cho Mộng Dao, đánh chó phải ngó mặt chủ.
Ngay sau khi bốn người yên tĩnh trở lại tập trung nghĩ cách đối phó với đại hội thanh lâu thì Vương Dịch lại xảy ra vấn đề. Kỳ thật, ở hiện đại thì chuyện này căn bản không tính là vấn đề, nhưng ở cổ đại lạc hậu thì lại là vấn đề không thể lớn hơn được. Là vấn đề gì có thể khiến bốn kẻ vô sỉ đến cực điểm rối rắm như thế?
Nói ra thì cũng là việc nhỏ, đáng tiếc sống ở chỗ mới nên không có kinh nghiệm, nói ra thì lại là chuyện rất xấu hổ. Tại thời điểm trọng yếu thì dì mẹ cả (kinh nguyệt) của Vương Dịch đến thăm nàng ta, hơn nữa không phải chỉ một dì mà là một đống dì, rất nhiều dì!
Vương Dịch đáng thương chỉ có thể đau khổ bi thảm ngồi trên bồn cầu, còn không phải là gốm sứ mà là thùng gỗ, phương tiện đi tiểu ở cổ đại.
- Trời ạ, nếu biết rằng ta phải xuyên không thì ta đã mua một xe tải băng vệ sinh, thì giờ sẽ không bi thảm đến mức này! - Vương Dịch muốn khóc – Ba người các ngươi mau nghĩ cách cho ta, làm sao ta đi ra ngoài được! Chẳng nhẽ cứ để ta ngồi ở đây!
- Nhất Nhất, nếu không ngươi quấn chút giấy đi? - Trần Kha cũng không biết người cổ đại xử lý kinh nguyệt như thế nào, nghĩ đến đây có hơi nóng ruột.
- Nhất Nhất, đừng sốt ruột, ngươi dùng chút đồ nhựa cao su, xong hết. Ha ha ha! - Viên Nhất Kỳ cười rất thoải mái, cũng may không phải là nàng trước đến, nếu không hiện tại chẳng phải đã bị Nhất Nhất cười nhạo rồi sao?
Trương Hân nghẹn cười, liếc nhìn Viên Nhất Kỳ đang vui sướng khi người gặp họa một cái:
- Ta thấy nên dùng biện pháp của lão đại đi, nếu thật sự không được thì chúng ta có thể đi hỏi người khác, được không?
Vương Dịch nghe xong lời của Trương Hân thì hiểu ra:
- Hân Nhi, ngươi thật sự là thiên sứ của ta, tạ ơn Chúa! Chị đây phải dựa vào ngươi! Nhanh đi hỏi Hứa Dương nhà ngươi xem việc này giải quyết thế nào, ta chờ ngươi!
- Shit, vì sao ta phải đi? - Trương Hân trừng lớn mắt.
- Vớ vẩn, không phải Hứa Dương nhà ngươi được mệnh danh là ôn nhu muội muội sao, loại chuyện này không hỏi nàng thì hỏi ai? Ngươi cảm thấy Mộng Dao sẽ dạy cho ta loại chuyện này sao? Còn nữa, ngươi cảm thấy Đan Ny nhà lão đại nghe đến vấn đề này thì có thể đuổi giết chúng ta hay không? - Viên Nhất Kỳ thực khách quan phân tích thiệt hơn, cuối cùng xác nhận tính vô hại của Hứa Dương muội muội.
Tuy rằng Trương Hân cảm thấy lời này rất hợp lý, nhưng bảo nàng đến hỏi Hứa Dương loại vấn đề này thì thật sự rất xấu hổ, nhưng dưới sự cưỡng bức và dụ dỗ của tam chích cầm thú thì nàng chỉ có thể ảm đạm đi ra, tiến thẳng đến khuê phòng của Hứa Dương.
Trong ấn tượng của Trương Hân thì Hứa Dương rất ôn nhu, chắc hẳn sẽ không vì loại chuyện này mà tức giận với nàng đâu phải không? Hơn nữa, cho dù tức giận cũng sẽ không giống như Đan Ny, Mộng Dao, Thi Vũ, cho nên ở trong lòng Trương Hân luôn cho rằng mình vẫn hạnh phúc hơn so với ba người còn lại.
- Tiểu Dương nhi, ngươi đang vẽ sao? - Từ lần trước vô lại kêu Hứa Dương là Tiểu Dương nhi thì Trương Hân lập tức thích cách xưng hô này, có chết cũng không định sửa.
Hứa Dương nghe thấy cách xưng hô của Trương Hân thì khóe miệng hơi mím, sắc mặt hơi hồng:
- Ngươi tới làm gì? Đại hội thanh lâu sắp bắt đầu, các ngươi còn không gấp rút luyện tập? Hay là các ngươi đã có chủ ý khác? - Tuy rằng nàng không thích hành vi vô sỉ của Trương Hân nhưng cũng không quá chán ghét, hoặc có thể nói, chưa từng có người nào gọi nàng như vậy, nàng cũng là kiểu người ý tứ nên cũng không tiện ngăn cản, dù sao hiện tại nàng là hình mẫu ôn nhu, chuyện bạo lực là nàng mặc kệ.
- Ta có chuyện quan trọng - Trương Hân vẫn cảm thấy khó mở miệng – Đại di mụ đến thì phải làm sao? - Hỏi theo bản năng, thần sắc cũng có chút không yên.
Hứa Dương nháy mắt mấy cái, không hiểu:
- Đại di mụ của ta đã chết nên không thể tới được - Nhìn vẻ mặt như bị sét đánh của Trương Hân thì cảm thấy có chút không hiểu nổi - Ngươi hỏi cái này để làm gì?
Bạn đang đọc bộ truyện [SNH48-GNZ48] Tứ Đại Cầm Thú và Tứ Đại Hoa Khôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [SNH48-GNZ48] Tứ Đại Cầm Thú và Tứ Đại Hoa Khôi, truyện [SNH48-GNZ48] Tứ Đại Cầm Thú và Tứ Đại Hoa Khôi , đọc truyện [SNH48-GNZ48] Tứ Đại Cầm Thú và Tứ Đại Hoa Khôi full , [SNH48-GNZ48] Tứ Đại Cầm Thú và Tứ Đại Hoa Khôi full , [SNH48-GNZ48] Tứ Đại Cầm Thú và Tứ Đại Hoa Khôi chương mới