Chương 104 : Đầm Lầy
Sau khi an ổn chỗ trú, thì Ry cùng với các thành viên tổ đội Dao họp để hiểu rõ hơn về nơi này, do mới đến nên lượng thông tin tìm kiếm được khá ít ỏi cũng như bản đồ khá là hạn hẹp, Ry nghe xong mà tức giận nhưng nó cũng không làm gì được.
Địa hình ở đây quá khó để điều tra, đó là địa hình đầy lầm ở gần biển, dù là các thành viên của Dao di chuyển trên các cành cây nhưng vẫn không thu được bao nhiêu, vì vậy mà trọng trách dò xét được giao lại cho nhóm Ry.
Với một địa hình lạ thì không ai dám dò xét, ai mà biết dưới lớp hỗn hợp bùn cỏ kia có gì, lở như dưới đó đang chứa con thú mà nhóm người đang tìm thì sao, mọi thứ đều phải tính toán hợp lý.
Nhưng khổ nỗi là Ry đang lãnh đạo thì có chút hơi khó, tuy nhiên nó là có kinh nghiệm đi săn đã trải qua khắp địa hình từ đồng cỏ, rừng rậm, băng tuyết.
Ry nhìn bản đồ trên tay mà suy nghĩ :
“ Chà khó vậy ta, địa hình mới thì làm sao đây ? Nếu là Ain thì nó sẽ làm gì ? Nghĩ nghĩ đi nào Ry ơi “.
Thằng nhóc vừa đi đi lại lại trước nơi nghỉ ngơi của mình mà suy ngẫm, nó thử cách việc Ain sẽ làm gì trong trường hợp này nhưng với nó điều này khó rồi, không tìm được cách thì nó tự làm ra cách.
Ry bắt đầu tham khảo các thành viên đi cùng, sau hơn một tiếng thì cả nhóm thống nhất dùng mũi tên gỗ bắn dò đường, khi đã có ý kiến thì cả nhóm bắt đầu ăn trưa.
Tới buổi chiều thì một nhóm 20 người bắt đầu di chuyển vào trong khu rừng, dẫn đầu là nhóm 5 người lực lưỡng mang 5 cái khiên chắn hình tròn, đây là v·ũ k·hí mới mà Ain chuẩn bị cho nhóm Ry.
Tuy có chút thô sơ, khi chỉ là lớp gỗ có đường kính là 1m, tay cầm và dây đeo được làm ở bên trong lớp khiên, với độ dày chỉ khoảng 2cm vì vậy khiên chắn này khá nhẹ.
Ở mặt ngoài là một lớp da thú bao bọc lại, cuối đường tròn khiên là một lớp sắt nẹp lại, vừa giúp tăng cường chống chịu vừa làm cho việc bảo quản dễ dàng, đặc biệt là loại gỗ được sử dụng làm khiên chắn.
Đó là gỗ sồi vừa được nhóm thành viên dò quặng tìm thấy báo tin cho Ain, ngay lập tức hắn liền cho một nhóm xây dựng đốn hạ mang về, đi theo hỗ trợ là những con heo rừng mạnh mẽ nhất.
Sau khi gỗ cây sồi được mang về thì Ain liền cho nhóm chế tác xẻ ra làm khiên chắn, tuy thời gian có chút gấp gáp nhưng vẫn kịp tiến độ bàn giao cho nhóm Ry, khi nhận được món đồ mới thì cả nhóm vui mừng.
Mặc dù có giáp da thú nhưng b·ị t·hương là không tránh khỏi, nay có thứ đồ bảo vệ này thì bọn họ không còn sợ nữa rồi, vừa hay là nhóm chế tác chưa thử nghiệm nên bọn họ giao cho nhóm người sắp đi kia thử luôn.
Nhóm 5 người cầm khiên này còn được trang bị mũ xương thú rất rắn chắc, tay phải thì lăm le cầm lao sắt, tay trái cầm khiên, ở phía sau một nhóm 5 người khác thì dùng các mũi tên bắn về phía trước thông qua các khe hở mà nhóm 5 người cầm khiên lộ ra.
Cứ như vậy sau khi tiến lên được vài bước thì những người phía sau nhặt nhạnh các mũi tên lại cho nhóm bắn tên tái sử dụng, vì mũi tên gỗ số lượng có hạn, họ không dám phung phí mũi tên sắt được.
Cả nhóm đi như vậy hơn 3 giờ thì bỗng phía trước, sau khi một thành viên bắn tên phát hiện ra mũi tên của mình bắn ra, bỗng chìm xuống dưới đất.
Ngay lập tức hắn đưa tay trái lên cao rồi hạ xuống chỉ vào vị trí mũi tên, cả nhóm liền dừng hành động của mình mà chú ý đến vị trí kia, một vùng đất bình thường nhưng nó như thể là một cái miệng không đáy, mũi tên cứ như vậy biến mất khỏi tầm nhìn của nhóm người.
Nhìn mũi tên chìm xuống mặt đất làm cả nhóm á khẩu ngạc nhiên, từ trên cao Zua nhìn thấy dị dạng liền căng mắt quan sát, rồi nó đưa mắt ra phía trước vùng đất kia, càng nhìn lòng nó càng nóng.
Zua lấy cây ná ra bắt đầu bắn những viên đá về phía trước, những viên đá rơi xuống thay vì tiếng ‘bộp’ như bình thường, lần này khác lạ là tiếng ‘bõm’ như thể là viên đá rơi xuống nước, tiếng động phát ra làm cho mấy người ở dưới càng sợ hãi mà lùi ra sau.
Trên cây, Zua nhìn thấy vậy liền nhảy xuống mặt đất rồi hướng Ry nói :
“ Thấy rồi chứ, chỗ này không ổn rồi, rút lui thôi “.
Ry nghe xong thì cũng nhanh chóng gật đầu, nhận được lệnh rút cả nhóm liền chấn chỉnh rút lui chiến thuật, Ain luôn nhắc nhở các tộc nhân trong chiến đấu dù có sợ hãi đến đâu cũng không được chạy loạn.
Càng loạn thì kẻ c·hết càng nhiều và bài học được quan sát từ lần c·hiến t·ranh với bộ lạc Tê Giác, vì không có người chỉ huy tốt nên mới xảy ra nhiều tổn thất không đáng có.
Sau hơn một giờ, cả nhóm cuối cùng cũng thoát khỏi khu rừng lạ, trở về cả nhóm bắt đầu chuẩn bị bữa tối, thú vật nơi này cũng không ít trên đường về nhóm người cũng kịp tìm ít lương thực, chưa kể là biển ở bên hông rất gần.
Ngồi ăn, Ry cùng với Zua im lặng lạ thường hoàn toàn khác với mọi lần, không còn là cảnh hỗn loạn cãi nhau, cả hai cứ như vậy mà im ắng thưởng thức bữa ăn.
Bỗng Zua cất tiếng hỏi :
“ Vậy giờ làm gì ?”.
“ Không biết, mày nghĩ xem nếu là Ain thì nó sẽ làm gì ?”.
Ry tỏ ra chán nản rồi hỏi lại, Zua thì nghe thế mới xoa cầm nghĩ, cuối cùng nó thở dài nói :
“ Nếu là Ain thì nó sẽ cẩn thận bắt đầu cho tộc nhân khoanh vùng đó, khi xác định thì nó sẽ làm gì đó để lấp đầy chỗ đó lại, cơ bản là vậy “.
Ry nghe xong thì cũng vò đầu, Ain muốn nó tìm hiểu nhanh để còn chuẩn bị khi tình hình xấu nhưng nếu làm theo lời của Zua thì nó quá lâu để hoàn thành, bỗng Ry chú ý đến từ của Zua nói rồi lẩm bẩm :
“ Lấp đầy, lấp đầy, đúng rồi Zua nếu tao đào một cái hồ rồi dẫn từ nơi đó xem có gì được không ?”.
Vừa nói Ry vừa vịn vào vai của Zua mà lắc lắc, Zua khó khăn lắm mới gỡ được tay của Ry ra rồi xoa xoa hai cái vai của mình, vì phấn khích nên Ry không có kiềm chế sức của mình.
Zua sau khi cơn nhức nhối đi qua, nhìn nhận lại ý tưởng của Ry rồi thở dài nói :
“ Coi như đầu của mày lần này thông minh hơn rồi đó “.
Ry ở bên nghe xong thì nhảy cẫng lên, bỗng nó phát hiện ra gì đó sai sai :
“ Đầu mình thông minh hơn, hmm…. a mẹ mày Zua nói tao trước giờ ngu à, ủa đâu rồi ?”.
Ry càng nghĩ thì càng nhận ra ý nghĩa của câu nói kia, nó quay đầu lại thì Zua đã biến đâu mất tiêu, để lại Ry đầy sự bực tức mà rống trút giận, những thành viên xung quanh đó thì lắc đầu, đây cũng không phải lần đầu họ gặp cảnh này.
Ban đêm, khi này các thành viên đa phần đã đi vào giấc ngủ chỉ còn một số thành viên Dao canh gác ban đêm, do đồ của họ là các mảnh vải ngâm mực đen làm từ than và chất mực của loài bạch tuộc, mực ống nên màu rất tối phù hợp với nhiệm vụ trong bóng tối.
Một thành viên Dao đang canh gác thì bỗng nghe tiếng ‘vù vù’ bên tai, hắn liền phủi phủi vì tưởng con muỗi hay gì đó, một mùi hương thơm thoang thoảng truyền tới, ánh mắt hắn bỗng muốn sụp xuống vì buồn ngủ.
Cắn răng một cái, ý thức trở lại hắn liền đánh tiếng động lớn trước khi nhắm mắt mà ngã xuống, ngay khi tiếng động khi phát ra những thành viên Dao đang nghỉ ngơi liền bật dậy nhìn xung quanh.
Sau khi không phát hiện ra gì mới tiến lại gần chỗ tên nằm ở kia, Zuz lay vài cái nhưng tên đó vẫn không động đậy, Zua liền bất an, nó ngồi xuống áp tay vào tim của tên kia.
…..
Không có tiếng động gì từ tim, Zua liền bật người dậy dáo dác nhìn xung quanh, lúc này Ry cùng với các thành viên đi săn cũng bị tiếng động làm tỉnh giấc, đi lại chỗ Zua nhìn cái cái xác trên đất.
Mặt Ry liền đanh lại, nghiêm giọng hỏi Zua :
“ Sao rồi ?”.
“ C·hết, c·hết không rõ lý do, không có v·ết t·hương có thể bị trúng độc nhưng khó nói là từ sáng giờ hắn không có ăn gì lạ, có ăn thì ăn chung với chúng ta như vậy thì tại sao chúng ta còn sống ?”.
Zua lạnh giọng nói ra những khuất mắt của mình, là thành viên của nó đâu thể nào c·hết không một lý do như vậy được, khi bước vào tổ đội thì đầu tiên là học cách sinh tồn từ động vật, độc dược, thảo dược,..
Cái gì cũng học được lý do nào lại c·hết dễ dàng như thế, mới còn nói chuyện với nhau cách vài tiếng, bây giờ chỉ còn cái xác lạnh lẽo sau mà Zua chịu được, nhân lực của nó ít ỏi nên mỗi người đều là thứ tốt nhất mà nó có.
Nghiến răng tức giận, Zua nhìn xung quanh thêm một lần nữa bỗng khi nó quay sang nhìn về phía khu rừng liền thấy một cặp mắt phát sáng, do có chút xa nên Zua không rõ có phải mình nhìn sai hay không ?.
Như bản năng Zua liền rút cây nỏ ra, chỉa về hướng đó, động tác của Zua làm cho các thành viên gấp rút, người chĩa giáo, người giơ khiên chắn, Ry cầm lấy cây rìu sắt, tay lăm lăm sẵn sàng chiến bất cứ lúc nào.
Ánh mắt rực chiến pha lẫn căng thẳng được diễn ra suốt vài phút, Zua thì nhíu mày, rõ ràng lúc đó nó cảm nhận được sát ý nhưng giờ đây lại không thấy, Zua đưa tay lên rồi hạ xuống.
Mọi người liền thả lỏng hạ v·ũ k·hí xuống thở ra một hơi, Ry nhìn Zua một cái rồi hỏi :
“ Thấy gì vậy ?”.
Zua không nói gì mà dụi mắt vài lần, nó nhìn lại hướng đó nhưng ánh sáng đó đã biến mất, mang nghi hoặc trong lòng cả đám chỉ có thể cuốn cái xác vào một tấm da thú lớn, rồi bảo cả đám đi nghỉ ngơi.
Zua vẫn chưa vào trong lều ngủ mà nắm chặt hai tay, nó thề ngày mai sẽ lùm sục cả khu rừng kia để tìm ra nguyên nhân c·ái c·hết của đồng nghiệp của mình.
Ở trong khu rừng.
Khi nhìn ra các tên nhân loại kia đã đi nghỉ ngơi trở lại thì một sinh vật lùn đen đuốc mới nở một nụ cười, nó mở miệng giọng khò khè nói nhỏ :
“ He he kế hoạch thành công rồi, khặc khặc khặc “.
Kết thúc điệu cười thì hình bóng ấy cũng biến mất, chỉ là sinh vật kia không ngờ là nó đã bị một đôi mắt nhìn theo.
Ở nhà của Ain.
Hắn lúc này rất bồn chồn, do đã liên kết cho các tộc nhân nên hắn cũng cảm nhận tộc nhân ra sao được, dù nó khá mơ hồ vì Ain chỉ là vật dẫn truyền do thần lực tới tộc nhân.
Nhưng không vì vậy mà hắn không nhận ra sinh tử của các tộc nhân, lần đầu tiên hắn cảm thấy lo lắng trong lòng đến vậy, vì thế mà hắn mạo muội nhờ lão Qy thăm dò xem sao.
Hơn một giờ sau, Ain nhận được câu trả lời của lão Quy, ở thực tại hắn sau khi thoát khỏi tiềm thức liền mỉm cười lẩm bẩm :
“ Tốt tốt tốt “.
tấu chương xong Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!