TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Số Phận

Chương 58: Cú Sốc


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 58 : Cú Sốc
Tên đại diện nuốt vội vài ngụm nước rồi mới thở ra một hơi dài rồi nói :
“ Đầu tiên là nhóm tôi xuất thân từ các bộ lạc nhỏ bị bộ lạc Huyết Sắc tiêu diệt, ở bộ lạc ấy phụ nữ sẽ b·ị b·ắt làm nô lệ còn nam thì bị g·iết, vốn tụi tôi bị g·iết nhưng do có một thứ bộ lạc Huyết Sắc cần mới tha cho làm nô lệ “.
Nói xong hắn chỉ vào nhóm người mà giới thiệu, tên đối diện chỉ ậm ờ rồi thôi thấy vậy tên đại diện mới khó khăn mà tiếp tục nói :
“ Ở đó vì quá nguy hiểm nên nhóm tôi bàn nhau trốn đi, mãi tới khi trong mùa đông thì bộ lạc Huyết Sắc muốn di chuyển sang vùng đất mới, khi bọn họ di chuyển thì nhóm tôi trốn đi, qua thời gian dài mới tới được đây “.
Nghe xong câu chuyện của nhóm người này thì tên đại diện chỉ có thể lắc đầu tóm gọn lại là lý do muốn thoát kiếp nô lệ thôi, quá cơ bản chẳng có tí hấp dẫn để thu hút hắn đồng ý cho nhóm này gia nhập. Nghĩ tới gì một lúc tên này mới hỏi lại :
“ Thế thứ bộ lạc gì đó cần ở các người là gì ?”.
“ À đó là làm rìu ngắn “.
“ Rìu ngắn là cái gì “.
“ Nó là một cái lưỡi rìu như vầy, như thế này,...”.
Do không có nhiều từ mô tả tên đại diện chỉ có thể dùng que gỗ vẽ dưới đất cho đối phương hiểu, càng nhìn và nghe đối phương vẽ mô tả thì càng khiến cho đám người địa phương hơi kích động, để giải tỏa cơn nghi vấn tên ở giữa hỏi với giọng gấp gáp :
“ Có phải nó sáng bóng như vầy đúng không “.
“ Đúng vậy như màu không như cái này “.
Tên đại diện sau khi nghe câu hỏi và nhìn v·ũ k·hí của tên to mồm mới xoa cằm suy nghĩ một lúc rồi mới trả lời, nghe câu này càng khiến cho tên ở giữa hơi run nhẹ tiếp tục câu hỏi :
“ Bộ lạc Huyết Sắc đó ở đâu ?”.
“ Ý ngươi là nơi ở hay sao “.
“ Đúng vậy tôi không chắc lắm nhưng nơi đó khá là gần nơi sao ta uhm “.
“ Có phải nó là một dòng sông chảy thẳng rồi đột ngột chảy xuống một nền đất thấp hơn đúng không “.
Không cần chờ tên đại diện ngồi suy nghĩ đối phương đã nói cho hắn hiểu cái đó như thế nào thì tên ở giữa đã mô tả lại làm cho tên đại diện phải thốt lên :
“ Đúng vậy nhưng làm sao mà anh biết ?”.
“ Nơi đó còn có một ngọn núi đúng không “.
“ Uhm hình như có thì phải “ Tên đại diện cố gắng nhớ lại nơi đó mà có vẻ hơi lâu và ám ảnh nên trả lời không chắc chắn, tên ở giữa chỉ thở dài rồi mới nói với giọng đau thương :
“ Thật ra mấy người tụi tôi là ở bộ lạc nơi ngọn núi đó sinh sống, chỉ là mấy năm trước bị một bộ lạc đuổi g·iết, phải nhiều người hy sinh lắm tụi này mới có thể trốn thoát. Rồi thêm chạy đi suốt mấy năm mới tới đây gầy dựng chờ ngày trả thù “.
Cả đám người lạ kia nghe thế mới ngạc nhiên khi biết xuất thân của nhóm đối diện mình, đặc biệt là những ánh mắt rực lửa đủ hiểu nhóm người kia phải chịu đau thương đến cỡ nào. Tên ở giữa mới nghiêm túc tiếp tục hỏi :
“ Vậy thì bộ lạc Huyết Sắc đã đi theo hướng nào ?”.
“ À thật ra họ không đi theo hướng nào cả “.
Lại nghe một câu trả lời khó hiểu khiến cho tên ở giữa khó hiểu mà nhìn tên đại diện, dù hơi khó chịu nhưng tên đó cũng phải cười khổ vì hắn nói sự thật mà.
“ Chẳng phải ngươi nói rằng bộ lạc Huyết Sắc đi sang vùng đất mới sau, rồi nếu không đi đâu thì làm sao các người trốn được ?”.
“ Uhm đúng là bộ Huyết Sắc muốn sang vùng đất mới nhưng không được “.
“ Là sao ?” Khó hiểu sao khi nghe câu trả lời tên đại diện làm cho tên ở giữa hơi nóng máu rồi, bình tĩnh lại hắn mới hỏi tiếp.
“ Là như vầy khi họ qua bên kia bờ thì gặp một con heo rất to hai bên đánh nhau mất thời gian ngắn thì cả bộ lạc đã bị xóa sổ, còn nhóm tôi vốn đã tránh đi từ đầu nên thoát được “.
Nghe tình hình thì cả nhóm người địa phương mới ngạc nhiên kẻ thù của họ cứ như vậy mà tiêu diệt vậy còn mục tiêu báo thù thì sao, bỗng tên to mồm như kích động gì đó mà lao tới tên đại diện sự việc quá nhanh đối với nhóm người lạ này.
Nhưng có kẻ còn đề phòng hơn cả, chỉ thấy tên ở giữa dùng một tay ấn cái đầu nóng kia xuống đất lực quá lớn làm cho đất lõm xuống một vùng nhỏ, nhưng với nhóm người đối diện thì đây quá mạnh so với nhận định của bọn họ, thậm chí tên Chiến Sĩ 2 đầu kia trán đầy mồ hôi hột sau khi chứng kiến sự việc. ( dùng cuộc chiến Luffy với Bellamy trước hai năm timeskip nha ).
Từ tốc độ, phản ứng, sức mạnh đã vượt xa hắn rồi, thế giới đảo lộn rồi sao bọn này bao nhiêu tuổi thế hay là hắn từ lúc thành nô lệ đã trở nên yếu đi. Tên ở giữa sau khi nhấn cái đầu nóng xuống đất rồi mới nói :
“ Bình tĩnh đi Ry, Dio phụ tao cái “ Ain sau đó mới nhìn tên đại diện hỏi :
“ Con heo đó lớn cỡ nào ?”.
Hơi bất ngờ khi đối phương lại tiếp tục hỏi sau khi sự việc khi xảy ra làm cho tên đại diện chưa ổn định tâm lý lại, chờ một chút thì hắn mới nói :
“ Nó lớn như vầy nè, sừng rất to luôn,...”.
Nhìn tên đại diện vừa nói vừa quơ tay quơ chân mô tả, Ain chỉ cười nói trong thầm thì : “ Chà con heo chúa đó đã lớn cỡ đó rồi à “.

Bạn đang đọc bộ truyện Số Phận tại truyen35.shop

Chờ cho tên đại diện uống vài ngụm nước sau khi vận động nhiều, Ain mới suy nghĩ một lúc rồi như quyết định gì đó nói ra làm cho cả đám người xung quanh bất ngờ :
“ Được rồi vì những thông tin các người mang lại, tôi sẽ suy xét một chút như vầy đi ngày mai tôi sẽ có câu trả lời sớm nhất còn bây giờ thì Pu, Ska, Zua giúp họ làm vài cái lều trú tạm ở bên kia nha “.
Nói xong hắn chỉ vào ngọn núi đá vôi, chờ khi Zua sắp đi hắn mới nói vào tai nó gì đó chỉ thấy thằng nhóc gật đầu rồi chạy theo hai đứa kia, rồi chờ ba đứa đi hết rồi Ain mới nói với bé Eny :
“ Em vào chuẩn bị ít thịt với trái cây cho bọn họ nha, nhớ ít thôi “.
“ Biết rồi em đi đây, về thôi mấy đứa “.
Nhìn con bé nhí nhảnh đi cùng đám sói con đi về, hắn còn thấy trên các cành cây cao còn có con Bông quan sát thì hắn mới thở dài có vẻ thời gian qua tình cảm hai đứa nó tốt hơn rồi. Xong hắn mới hướng chỗ Ry nói ;
“ Được rồi Dio thả nó ra đi, Ry tao biết mày nghĩ gì nhưng bây giờ vào nghỉ ngơi đi mai tao nói cái này cho nghe “.
Dio nghe thế mới thả tay ra khỏi Ry, nhìn thằng nhóc chỉ ngồi tại chỗ bực dọc nhìn theo hướng đám người kia Ain chỉ vỗ vai nó mấy cái rồi trao đổi với Dio vài điều. Làm xong Ain mới đi ra chỗ hồ nước, tới nới hắn ngồi xuống hướng về trung tâm hồ rồi nhắm mắt lại.
Bên trong tiềm thức ( thức hải thì phải trong truyện tu tiên á).
“ Ô coi ai vào kìa “.
Ain thấy có hai bóng hình nhìn hắn cười, Ain chỉ chào rồi nói :
“ Rồi mẹ nói đi sao kêu con vào đây ?”.
“ Thôi nào lâu rồi ta mới online lại mà sao con cộc vậy, thương nè thương nè “.
Nghe giọng nói hơi tức của thằng nhóc, mẹ Âu Cơ đi lại vừa nhéo má hắn vừa nói.
“ Thôi trật tự đi, ta là người bảo con vào đây đó, đâu cho ta nhìn xem “.
Hình bóng thứ hai nhìn cảnh mẹ con trêu đùa với nhau khó chịu mà lên tiếng xong khi cả hai người tách ra hình bóng ấy mới đi lại quan sát Ain, hắn cũng quan sát lại đối phương nhìn thôi đã khiến hắn phát hoảng lắp bắp nói :
“ Ngài là Thần Quy ?”.
“ Không ta là con cháu ngài ấy, mà ta còn lớn tuổi hơn con bé kia nữa, ta ở đây gần mấy trăm năm rồi mới gặp được ngươi đó “.
Nghe hắn hỏi lão Quy mới ôn tồn trả lời thắc mắc của Ain, điều này càng làm cho hắn khó hiểu nhưng mẹ Âu Cơ lại trả lời tiếp :
“ Nếu con không gặp lão ở đây thì còn nhiều lão khác ở mọi nơi “.
Gãi đầu vài cái Ain mới hỏi, việc này quá sức tiếp nhận thông tin của hắn rồi : “ Vậy giờ con gặp lão Quy này rồi mấy lão Quy kia thì sao ạ ?”.
“ Ngươi không cần lo khi gặp ta thì mấy lão ấy đã quay về với tổ tông rồi “.
“ A thì ra là vậy “.
Nghe lão Quy nói mới làm cho Ain an tâm không ít, hắn sợ mấy lão ấy còn rồi tới khi gặp thì mấy lão ấy giận dỗi mà không giúp hắn nữa, thật ra lúc hắn nghe tên kia nói bộ lạc Huyết Sắc bị tiêu diệt thì tình thần hắn lung lay. Nên mẹ Âu Cơ mới bảo hắn vào đây nói chuyện, thế mới có sự việc này, tâm tình đã thoáng Ain mới hỏi tiếp :
“ Vậy đây là người giúp con à mẹ “.
Nhận được cái gật đầu từ mẹ, Ain quay lại nhìn lão Quy chờ đợi, lão cũng nhìn hắn, mẹ Âu Cơ thì nhìn hai người, qua mấy phút thì lão Quy mới hét lên hỏi :
“ Sao mày nhìn tao làm gì “.
“ Ấy lão Quy ngài cần giúp nó mà, không nhớ à “.
“ Ờ quên “.
Nhìn cuộc trò chuyện của hai người lớn làm cho Ain sợ hãi thật sự, việc lớn đó làm ăn cẩn thận tí đi trời, lão Quy lấy ra một cái tờ giấy trong suốt và một cái móng chân rùa. Xong lão đưa trước mặt Ain nói nói :
“ Cầm tờ giấy này rồi nghĩ tới hình dạng nó sẽ biến đổi thành cái đó “.
“ Cái đó là huy hiệu và ấn ký cho bộ lạc của con ấy “.
Mẹ Âu Cơ như biết trước lão Quy sẽ quên mà lên tiếng ngay tức khắc mới làm cho Ain hiểu, hắn càng ngày nghi ngờ lão rùa này hố mình chứ giúp cái gì. Ain lại lâm vào khó khăn khi nghĩ tới hai thứ kia, ấn ký thì hắn chọn từ lâu rồi đó là chim Lạc còn huy hiệu thì hắn chưa nghĩ tới :
“ Uhm lấy gì ta rùa, rắn, rồng hay hổ, hay lấy rùa nhỉ chắc lấy vầy lão già kia mới đỡ quên hơn không ta ?”.
Vò đầu một lúc nữa Ain mới xác định lấy huy hiệu là con rùa, sau đó Ain cầm tờ giấy trắng lên rồi nghĩ tới hình dạng mình đã chọn, bên ngoài nếu ai chú ý thì sẽ thấy thân thể của Ain xuất hiện những hạt ánh sáng nhỏ, rồi ánh sáng tập hợp lại xâm nhập vào trong người hắn. Khi Ain mở mắt ra trước mắt hắn hiện ra một cái ấn hình chim Lạc và một bức tượng hình rùa, lão Quy lúc này mới nói :
“ Cái bức tượng con đặt ở vùng đất nào thì nó sẽ bảo vệ tộc nhân con tránh m·ất m·ạng còn cái ấn sẽ có tác dụng chia sẻ sức mạnh của bộ lạc cho những người khác, như một cách con thu nhận người khác vào bộ lạc của mình “.
Ain nghe xong thì vui mừng về tác dụng của hai món đồ này, chỉ cần đặt bức tượng xuống xong hắn cho tộc nhân chiến đấu thoải mái mà không s·ợ c·hết chỉ cần y tế đủ tốt là lại có người ra bổ sung. Còn tác dụng ấn thì khỏi nói đây rõ ràng là một thứ làm ra nô lệ trung thành mà hắn từng đọc qua một số tiểu thuyết mạng nè, mà cái giọng lão Quy nhẹ nhàng hơn càng khiến Ain chắc chắn về quyết định chọn huy hiệu hình con rùa.
“ À lão Quy còn cái móng chân này thì sao ạ ?”.
( cái này mai viết tiếp nha Ain, bye mn)
tấu chương xong.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Số Phận, truyện Số Phận , đọc truyện Số Phận full , Số Phận full , Số Phận chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top