TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Số Phận

Chương 90: Vấn Đề Phát Sinh


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 90 : Vấn Đề Phát Sinh
Lại thêm một tuần tối tăm mặt mày thì Ain cũng có chút an ủi khi những lô giấy tre được làm ra thành công, thời gian này Ain cũng thấy gì đó trong bộ lạc có chút hơi lạ khi hắn thường xuyên bị những phụ nữ tầm dưới 20 lăm le, chỉ trỏ và mấy cô nàng nổi bật như Eny, Opf, Rin cũng có chút lạ lùng khi giao tiếp với hắn.
“ Aiz da sao mình quên mất việc này nhỉ, khó rồi đây còn Duyên đang nhìn trong tối nữa, haiz làm tộc trưởng chi không biết ta “.
Ain sau vài ngày suy nghĩ thì mới kết luận được rằng các cô nàng đang muốn lấy hắn làm bạn đời a :
“ Hmm mình năm nay cũng đã là 16 tuổi rồi nhỉ, mẹ ở trên cao có thấy con trưởng thành như thế nào không, cả cha nữa, chú Dyz rồi lão Vu, Qy mọi người có thấy con không ?”.
Ain bỗng nhớ lại quãng thời gian trong cuộc đời của mình, những người ảnh hưởng tới hắn nhất được nhắc lên, hắn nằm trên giường đưa tay lên trên như muốn kéo những người mình yêu thương trở về. Nhìn bóng hình trên cao càng mờ ảo rồi xa dần, Ain càng buồn bã hai hàng nước mắt hắn cứ như vậy mà tuôn ra, chỉ khi một mình thì hắn mới yếu đuối như vậy.
Liệu rằng khi hắn chọn một người nào đó họ có chấp nhận con người thật sự của mình không, một câu hỏi trong lòng được Ain khắc sâu để đè nén cảm xúc mình xuống, nhưng nó cũng phải có lúc sụp đổ chỉ là hiện tại hắn chưa cho nó đổ hắn còn quá nhiều thứ cần làm. Rồi Ain chìm vào giấc ngủ, ở bên ngoài nhà trên các cành cây có một bóng hình nhìn ra phía bộ lạc, nổi bật là hai hàng nước mắt tuôn ra từ người đó, cũng như Ain chỉ khóc nhưng không thành tiếng.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, Ain bỗng cảm thấy hai bắp tay mình nặng trĩu, cơ thể thì hắn cảm nhận có thứ gì đó mềm mềm ở bên ngực mình, Ain lớ ngớ mở mắt ra thì hoảng hồn khi bên trái tay mình là Eny còn bên phải là Duyên. Ain thật sự hoang mang tột độ chỉ là cánh tay của hắn vô lực nhấc dậy, hắn cứ nằm đó trằn trọc, chỉ đến khi Duyên mở mắt tỉnh dậy.
Bỗng cô cảm nhận có người nhìn mình thì cô mới nhìn lại, không nhìn thì thôi đã nhìn khiến cô đỏ mặt, là người trong mộng thấy bộ dạng của mình sáng sớm làm cô mắc cỡ a. Ain thì thấy Duyên tỉnh dậy làm hắn mừng rỡ vì sắp được thoát rồi nhưng rồi cô nàng lại lấy hai tay ôm mặt, Ain khó chịu mà lên tiếng :
“ Này có chịu đứng dậy khỏi bắp tay của ta không, sắp đứt tới nơi rồi ?”.
Duyên nghe tộc trưởng nói vậy mới chịu bỏ tay ra nhìn lại tình trạng của mình, cô nhìn lại thân thể quần áo của mình một lượt rồi mới thở phào, xong lại có chút thất vọng, khi đã bình tĩnh trở lại cô mới đứng dậy khỏi giường. Ain khi lấy lại cảm giác ở bắp tay phải mới vội lay Eny dậy, con bé mở mắt ra nhìn thấy Ain thì hạnh phúc mà ôm hắn siết chặt làm hắn đau đớn mà hét lên.
Ở bên trong nhà tắm, Duyên nghe tiếng hét của Ain hoảng sợ mà chạy ra ngoài, khi ra tới nơi thì cô thấy Ain đang bị Eny siết cơ thể cứng ngắt, cô còn chưa định hình lại thì cô thấy hai mắt Ain to ra nhìn mình còn Eny thì có chút khó chịu. Duyên nhìn lại thân thể mình thì đỏ cả tai, cô vội vì Ain phát ra tiếng hét nên chưa kịp mặc lại quần áo, cô vội chạy vào trong nhà tắm, đứng dựa vào cánh cửa hai tay cô lại ôm mặt lí nhí nói.
“ Thấy hết rồi, thấy rồi, a a a”.
Ain sau khi chứng kiến cảnh kia thì mặt cũng đỏ tía, hắn vội gỡ Eny ra rồi tự mình bước ra khỏi cửa, Eny ở trên giường thì ngây ra ánh mắt con bé đầy sự phức tạp nhìn nhà tắm rồi nhìn theo bóng lưng kia. Sau 15 phút lấy lại sự bình tĩnh Ain lại bước vào nhà, hắn mới thấy Duyên đang cùng Eny chuẩn bị bữa sáng, hắn lướt vội qua nhà tắm vệ sinh cá nhân, khi tinh thần sảng khoái Ain mới đi ra.
Ngồi vào bàn Ain nhìn những món ăn nóng hổi và thơm phức trước mắt thì háo hức bắt đầu bữa ăn sáng, Duyên và Eny nhìn hắn một cái rồi cũng bắt đầu dụng đũa. Đang ăn ngon lành thì Ain mở miệng ra hỏi :
“ Tại sao hai người ở trong nhà tôi ?”.
Nghe hỏi bất ngờ làm cho hai cô nàng xém nữa sặc cơm, Duyên thì lóng ngóng tay chân, Eny thì quay mặt đi ngó lơ câu hỏi, Ain thấy không ai trả lời mới ‘hừ’ lạnh một tiếng. Rồi khung cảnh ấy cứ đứng yên thêm một phút nữa Eny mới nói nhỏ :
“ Em đi vào thấy anh ngủ nên mới định chọc anh một xíu rồi không hiểu sao ngủ quên mất “.
Ain nhìn chằm chằm vào Eny làm con bé vội xua tay, miệng nói :
“ Em nói thật đó, nói thật mà “.
Ain nghe vậy mới chịu quay qua Duyên hỏi :
“ Còn cô ?”.
“ Do tôi thấy có tiếng động lạ mới đi vào thì thấy Eny ôm anh ngủ nên tôi định lại lay Eny dậy thì có gì đó làm tôi ngủ luôn, tôi thề đó “.
Duyên nói xong thì cúi mặt xuống đất, Ain thấy mặt cô vẫn còn đỏ a, hắn thở dài rồi lại hỏi :
“ Ở nơi kia công việc ổn không mà về đây ?”.
Nói tới công việc thì Duyên bật dậy nói giọng chắc nịch :
“ Anh yên tâm tôi đã làm xong rồi “.
Ain gật đầu rồi lấy mấy chén dĩa đem đi rửa, Eny thì sau khi nghe câu chuyện thì mặt đầy sự khó hiểu chẳng phải vào năm trước Duyên bị hạ cấp rồi sao, cô tự nhắc mình phải đi dò hỏi một lần nữa chuyện này ra sao. Sau khi ăn xong thì cả hai cô nàng nhanh chóng chuồn đi, vì lúc này đã hơn 10 giờ sáng còn Ain thì đi ra chỗ làm vải và giấy xem xét tình hình, khi hắn đi tới giữa bộ lạc mới tự hào nhìn ra chỗ một đài phun nước.

Bạn đang đọc bộ truyện Số Phận tại truyen35.shop

Đây là công trình mới nhất của nhóm xây dựng chỉ tốn khoảng 1 tuần lên ý tưởng và làm, nó có đường kính là 3m, đương nhiên đài phun nước không được như thời hiện đại của kiếp trước của Ain. Nó chỉ là một bánh xe nước cao 1m và có một bể chứa, đặc biệt là bánh xe nước này được làm hoàn toàn bằng sắt, trên đỉnh có một cái đồng hồ mặt trời rộng khoảng 1m.
Từ bóng cái cột cao kia hạ xuống tới đâu thì giờ ở đó, nó có thể được quan sát từ phía dưới mặt đất, nhưng Ain có một chút buồn bã khi cái đồng hồ này chỉ hoạt động khi mặt trời mọc còn khi trời âm u hoặc mưa là phế.
Ain đi tới nơi ở của các tộc nhân trung niên, khi bước tới thì Ain chưa cần lên tiếng thì đã có một nhóm người tộc nhân vội vàng đi ra đưa hắn vào trong nhà, Ain đi vào một ngôi nhà to nhất ở đây lúc này hắn mới thấy ở phía trong là một dãy chậu nước đang có nhiều người phụ nữ làm bước lọc bột giấy ra khung. Còn phía đối diện là nơi mà có nhiều người khác đang tách sợi cây lanh ra làm vải, thấy có người đi vào tất cả người ở phía trong quay mặt ra nhìn rồi vội vàng cúi đầu nói :
“ Chào tộc trưởng “.
Ain xua tay bảo :
“ Đừng quan tâm tới tôi mọi người cứ làm việc của mình “.
Nói xong thì hắn đi khắp trong nhà xem, do có sự có mặt của tộc trưởng nên có vẻ mấy người họ không được tự nhiên lắm, Ain đành đi ra ngoài cùng với một người đàn ông có tiếng nói nhất ở đây. Khi đã ra bên ngoài Ain mới nhìn người đối diện rồi hỏi :
“ Tình hình ở đây có vẻ ổn nhỉ ?”.
“ Dạ thưa tộc trưởng thật ra thì... “.
Nghe giọng nói có chút ngập ngừng của người đối diện Ain quyết đoán nói :
“ Có chuyện gì cứ nói “.
“ Dạ thật ra thì công việc ở đây rất ổn nhưng ngặt nỗi là các dụng cụ làm vải còn quá thô sơ, thành ra chúng tôi làm vải quá cực mà số lượng bộ lạc cần thì quá cao, nên chúng tôi muốn nhờ nhóm chế tác làm sao mà cho các công đoạn trở nên nhanh hơn “.
Ain nghe xong thì mới thắc mắc hỏi :
“ Vậy ngươi đã nói với nhóm chế tác chưa ?“.
“ Dạ chưa thưa tộc trưởng “.
Người kia thở dài bất lực trả lời, Ain thì còn tưởng đối phương đã nói với bộ phận kia rồi mà chưa được đáp ứng thì hắn sẽ tức tốc đi gõ đầu Mih liền nếu chưa thì chuyện dễ hơn rồi, Ain nhìn người đối diện rồi nói :
“ Ngươi cứ gặp bọn họ rồi nói ra lý do của mình, ngươi cứ báo với mọi người ở bộ lạc ta thì bất cứ ý tưởng nào cũng sẽ được đón nhận, nếu thất bại thì làm lại không cần phải sợ, nhóm người kia còn đang mong việc hơn ai hết. Ngươi đừng lo lắng về quá nhiều việc của họ, cứ bảo họ đến kiểm tra rồi trình bày một thời gian họ sẽ làm cho ngươi hài lòng, còn bây giờ cứ bảo mọi người làm đúng sức mình thôi đừng cố, áo lông thú vẫn còn nhiều “.
Người kia nghe Ain nói thì hai nước ứ trào ra, ở bộ lạc cũ thì những người như hắn làm gì còn tiếng nói trong bộ lạc, bọn họ chỉ chờ mòn mỏi thời gian ăn mòn cơ thể mà thôi. Giờ đây đã có người công nhận bọn hắn, có người cho bọn họ chứng tỏ mình vẫn còn giá trị, tộc trưởng còn tôn trọng mong ước của mình nữa hỏi sao họ không khóc cho được.
Ain nhìn vậy thì thở dài, hắn vỗ vai tên kia vài cái động viên rồi đi ra tiếp về lớp học bắt đầu giảng dạy cho nhóm người trưởng thành, vì hôm nay là chủ nhật rồi, ngoại trừ một số nhóm tộc nhân có công việc đặc thù như canh gác một một nhánh từ nhóm chấp pháp, tên sao thì công việc như vậy. Chính vì vậy mà số lượng ‘học trò’ cũng ít hơn mọi lần nhưng nó vẫn quá nhiều, Ain đi vào lớp học thì thấy như vậy mới mỉm cười nói :
“ Chào cả lớp “.
Nhóm ‘học trò’ cũng chào lại rồi Ain bắt đầu giảng dạy cho tới khi trời tối mới ngưng, Ain đi về nhà với thân thể đầy sự mệt mỏi, hắn vẫn luôn tự trấn an mình mỗi khi mệt mỏi rằng :
“ Tộc nhân mốt mạnh rồi mình sẽ sung sướng sau “.
Ain lảo đảo đi vào trong nhà thì mới ngạc nhiên thấy Duyên và Eny vẫn còn ở đây, hắn mới chú ý rằng hai cô nàng đang nấu ăn mà ánh mắt có gì đó rất khác, không chờ hắn suy nghĩ nữa thì sau lưng hắn lại vang lên vài tiếng :
“ Rin sao cô đi qua nhà tộc trưởng làm gì ?”.
“ Sao tôi không được qua nhà tộc trưởng, câu hỏi đó tôi hỏi lại cô mới đúng ?”.
Ain quay lại thì mới vuốt mặt than thở :
“ Cái quần què gì vậy trời ?”.
cầu bình luận, cầu lượt đọc, cầu đề cử, cầu đánh giá
tấu chương xong Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Số Phận, truyện Số Phận , đọc truyện Số Phận full , Số Phận full , Số Phận chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top