TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Trạch Hoắc Hàn đưa Sương Kha đi vào một căn phòng, mới thả tay cô ra.
Cô nhìn căn phòng trên bàn thấy thức ăn vẫn còn nguyên, hình như là còn đang chờ khách.
"Anh tới đây tiếp khách sao?"
"Đúng vậy." Trạch Hoắc Hàn vui vẻ nói, đi tới vị trí của mình ngồi xuống.
"Không ngờ Trạch tổng cũng có lúc phải chờ đợi người khác." Thấy anh ta đang chống cằm nhìn mình, cô liền nói.
"Vậy anh chờ khách của anh đi, tôi ra đây." Cô ở đây tí nữa Doãn Nghị và Từ Minh Ngọc kia xong việc vào không thấy lại gọi điện tìm, quay người đi tới cửa, đặt vào tay nắm định mở ra.
"Vội như vậy là muốn xem tiếp cảnh kia." Trạch Hoắc Hàn giơ tay đặt lên, bàn lấy tay đang nắm cửa cửa của Sương Kha.
Hơi thở nam tính lần nữa phả vào sau cô.
"Tôi trở về phòng ai muốn xem chứ?" Sương Kha khó chịu muốn đẩy bàn tay của anh ta ra khỏi tay mình để đi ra ngoài, cô không thích cảm giác mờ ám này.
Trạch Hoắc Hàn hai tay đặt lên bả vai Sương Kha, dùng sức xoay người cô lại đối diện với mình, đồng thời cơ thể áp sát cô tựa lưng vào cánh cửa phía sau, đầu cúi xuống cánh mặt cô một khoảng trống nhỏ lên tiếng: "Vậy sao phải vội".
"Không phải anh đang chờ khách sao?" Nhìn hành động của anh ta lúc này, nhỡ khách của anh ta tới đây nhìn thấy cảnh này sẽ nghĩ cô thế nào chứ.
"Không vội." Trạch Hoắc Hàn vừa nói bàn tay liền luồn ra phía sau lưng Sương Kha nhấn nút chốt cửa "Cạch" một tiếng.
Ngăn cách người bên ngoài với trong phòng.
"Bọn họ để tôi chờ, bây giờ bọn họ chờ tôi coi như có đi có lại." Anh đưa tay sờ lên chiếc eo mảnh khảnh của cô, cách một lớp áo nhẹ nhàng vuốt ve.
"Trạch Hoắc Hàn buông ra."Sương Kha đưa tay lên muốn đẩy anh ta ra, nhưng anh ta quá khỏe cô không thể làm gì được, đành trừng mắt nhìn.
"Sương Kha mấy ngày không gặp có phải cô đã quên giao ước của chúng ta rồi không?"
Vừa nói bàn tay kia vừa di chuyển lên trên, đến nút khuy ao trước ngực cô thì dừng lại: "Bây giờ tôi cảm thấy đối với cô rất có hứng." nói xong liền tháo nút cài ra, rãnh ngực mê hồn, không còn gì che chắn hiện ra trước mặt, Trạch Hoắc Hàn nhìn ngắm một hồi rồi cúi xuống hôn lên.
"Trạch Hoắc Hàn về nhà có được không, tôi lúc này thực sự còn có việc cần làm." Sương Kha nghe xong lời nói của anh ta, cả cơ thể đều cứng nhắc không phản kháng nữa.
Đúng vậy cô khác gì những cô gái bán hoa ngoài kia chứ, dùng thân thể kiếm tiền có quyền gì mà phản kháng, cô phải thấy tự hào vì thân thể này của mình đáng giá 50 tỷ chứ, nhưng cô thực sự giờ phải trở về phòng hoàn thành nốt vai diễn của mình.
Trạch Hoắc Hàn nghe thấy lời đó, ngẩng đầu lên, tiến đến hôn nhẹ lên môi cô vẻ mặt đồng ý: "Về sớm chờ tôi." Nói xong liền buông Sương Kha ra để cô đi.
Cô gật đầu nhìn anh ta, đưa tay cài lại khuy áo, cầm lấy điện thoại lên soi, cảm thấy bản thân không có gì khác thường cả mới đi ra ngoài.
Trạch Hoắc Hàn nhìn bộ dạng của cô, ánh mắt hiện lên ý cười, Sương Kha hôm nay chỉ ăn mặc như một nhân viên công sở, nhưng lại có nét rất thu hút, các cô gái ngoài kia có ăn mặc quyến rũ tới đâu, cũng không bằng vẻ đẹp mê người của Sương Kha.
"Sương Kha em đi đâu lâu vậy? Anh nghe điện thoại vào đã không thấy em đâu." Doãn Nghị thấy Sương Kha quay lại, vẻ mặt chờ đợi nói.
Cô vừa mở cửa bước vào đã thấy Doãn Nghị và Từ Minh Ngọc đã ngồi ở vị trí cũ rồi, nhìn vào chỉ như người quen bình thường ngồi ăn cơm cùng mà thôi, thấy cô Từ Minh Ngọc quay ra mỉm cười.
"Em đi vệ sinh một chút." Cô đi tới ghế ngồi xuống, coi như chưa có việc gì xảy ra, im lặng ăn cho xong bữa cơm này.
"Anh Doãn Nghị, Sương Kha đi đường cẩn thận nhé!" Ăn cơm xong đứng trước cửa nhà hàng, Từ Minh Ngọc tạm biệt hai người rồi lái xe rời đi.
"Về thôi em, nghỉ ngơi sớm mai còn đi làm." Doãn Nghị thấy xe của Từ Minh Ngọc đã hòa vào dòng xe trên đường, liền nói với Sương Kha, sau đó đi tới cửa phụ mở giúp cô.
Sương Kha ngồi trên xe liếc nhìn anh ta từ trên xuống dưới, có lẽ bọn họ đã sớm hẹn nhau ở khách sạn rồi, chỉ cần chở cô về tới chung cư là anh ta sẽ đi tìm cô ta ngay, đến nhà hàng thấy nhau còn không chịu đựng được kéo nhau ra chỗ khác để thân mật cơ mà, đúng là cẩu nam nữ.
"Nghỉ ngơi đi." Doãn Nghị tiến tới hôn lên môi Sương Kha chào tạm biệt.
"Anh cũng nghỉ ngơi sớm nhé." Cô mở nụ cười tươi vẫy tay chào Doãn Nghị, thấy anh ta lái xe đi, cô quay người đi vào trong nụ cười trên môi thay bằng vẻ mặt ghét bỏ, đưa tay lên môi lau mạnh dấu vết anh ta để lại.
Cảm thấy lâu như vậy cô vẫn thấy ghê tởm về nhà dùng nước tẩy trang lau lại thêm vài lần nữa.
Môi anh ta bẩn như vậy vừa cùng Từ Minh Ngọc kia hôn như muốn nuốt cô ta vậy, giờ lại đi hôn cô, tuy Trạch Hoắc Hàn kia cũng hôn qua, nhưng cô còn không thấy kinh tởm bằng nụ hôn của anh ta.
"Tính tong."
Sương Kha ở trong nhà tắm nghe thấy tiếng chuông cửa, cô mới về chưa đầy nửa tiếng chả nhẽ Trạch Hoắc Hàn lại tới nhanh như vậy, lúc cô đi anh ta còn chưa ăn mà, đang nghĩ bận tiếp khách sẽ không tới, không ngờ lại sớm như vậy.
"Tính tong." Người ngoài cửa chờ lâu không thấy ai ra mở, tiếp tục nhấn chuông, Sương Kha khó chịu cầm lấy quần áo ngủ khoác trên móc treo mặc vào.
"Sao lâu như vậy, đang tắm sao?" Trạch Hoắc Hàn thấy Sương Kha ra mở cửa, mặt cau lại mở miệng trách cô, nhưng khi nhìn lại thấy tóc cô còn ướt giọng liền dịu đi, bước vào nhà.
Bạn đang đọc bộ truyện Sổ Tay Bắt Vợ Của Trạch Tổng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sổ Tay Bắt Vợ Của Trạch Tổng, truyện Sổ Tay Bắt Vợ Của Trạch Tổng , đọc truyện Sổ Tay Bắt Vợ Của Trạch Tổng full , Sổ Tay Bắt Vợ Của Trạch Tổng full , Sổ Tay Bắt Vợ Của Trạch Tổng chương mới