TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Editor: Lemon
Nhiếp Hà cùng Khổng Hợp khiếp sợ nhìn người đột nhiên xuất hiện.
Nhưng Nhiếp Hà là kinh ngạc, Khổng Hợp là kinh hãi.
Cô ấy “A” một tiếng kêu ra, sau đó bắt lấy cánh tay Nhiếp Hà muốn chạy ra ngoài.
Nhưng người này mau tay nhanh mắt, bắt lấy cánh tay kia của Nhiếp Hà, sau đó tức giận mà nhìn Khổng Hợp, trong miệng lại nói với Nhiếp Hà, “Nếu cậu đi với cậu ta tôi sẽ không bao giờ nữa tha thứ cho cậu nữa!”
“Cái quỷ gì?! Nhiếp Hà chạy nhanh chạy nhanh đi!”
“Tôi không phải quỷ!”
“Cậu đột nhiên xuất hiện, đi đường cũng không phát ra tiếng động, không phải quỷ thì là cái gì!”
“Tôi không phải!”
“Cậu phải!”
“Hai người……”
Nhiếp Hà đang muốn nói chuyện, Khổng Hợp lại đột nhiên buông ta cô ra, cô ấy vén tay áo, nói với tiểu hoa hồng: “Cậu để tôi đánh thử xem, tôi xem cậu có phải là quỷ hay không.
”
Tiểu hoa hồng cười, nhưng là bị tức đến cười: “Cậu là ai chứ, sao tôi phải cho cậu đánh.
”
“Cậu sợ sao?”
“Tôi không có gì phải sợ!”
“Cậu đang sợ!”
“Nếu không phải vì Nhiếp Hà, tôi sẽ không bao giờ muốn gặp cậu đâu!”
“Cái này chứng tỏ Nhiếp Hà quan tâm tôi!”
“Cậu ấy quan tâm tôi!”
“Tôi!”
“Tôi đi ra ngoài một chút, hai người tiếp tục cãi đi.
”
“Không được!”
Nghe Nhiếp Hà nói muốn rời khỏi, hai người rốt cuộc trăm miệng một lời.
Nhiếp Hà cũng cười một tiếng, cô cũng là bị tức mà cười: “Không được thì im lặng hết cho tôi, đừng cãi nhau nữa.
”
“Ô……”
Không biết là ai nức nở một tiếng, có lẽ hai người đều tủi thân mà nức nở, nhưng tóm lại hai người đã bình tĩnh lại.
Nhiếp Hà nhéo nhéo giữa mày, nhấc chân đi ra ngoài.
Nhưng mới ra tới liền nghe được Khổng Hợp ở phía sau phát ra một trận kinh hô.
Cô quay đầu nhìn lại, sau đó cũng ngây ngẩn cả người.
Bởi vì tiểu hoa hồng biến thành người, giống cô như đúc.
Cô mặc một chiếc váy màu đỏ, tóc thật dài xõa xuống, nghiễm nhiên chính là một Nhiếp Hà phiên bản khác.
Trong lòng Nhiếp Hà suy nghĩ trăm chuyển, cô không biết có phải là tiểu hoa hồng cố ý biến thành bộ dáng của cô hay không, hay là đúng như lời cậu ấy nói……
“Em gái của cậu?!” Khổng Hợp nhìn tiểu hoa hồng đến đôi mắt đều sắp trừng ra, tầm mắt qua lại giữa hai người.
“Không phải, tôi không có em gái……”
Đầu óc Nhiếp Hà loạn cào cào, không có sức lực đi phân tích chuyện này rốt cuộc là tình huống gì, vì thế cô dứt khoát mặc kệ.
Nhiếp Hà đi vào ngã rẽ giữa, lại về vị trí tế đàn.
Trên tế đàn vẫn như lần cuối cùng Nhiếp Hà nhìn thấy, chẳng qua thi thể tư tế đã biến mất, chỗ thi thể nằm hiện giờ chỉ còn lại một bãi máu loãng.
Trong lòng Nhiếp Hà một trận lo âu, cô bước nhanh hơn, leo lên tế đàn.
Trên tế đàn có bảy cái giá chữ thập, sáu cái trong đó bên cạnh đều có một đồ vật hình người dùng vải bố trắng bao lấy.
Nhiếp Hà do dự vài giây, sau đó kéo vải bố trắng xuống, lúc nhìn thấy đồ vật trước mặt Nhiếp Hà thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Chỉ là giống hình người.
Sờ lên cảm giác cưng cứng, từ xúc cảm cho thấy như là làm từ gốm sứ, mỗi một cái đều oánh nhuận vô cùng.
Mở hết sáu tấm vải ra, Nhiếp Hà phát hiện sáu bức tượng hình người này cơ thể đều khác nhau, cô nghĩ là dựa theo thân hình cô gái bị bắt cóc làm ra.
Cô đi tới trước giá chữ thập thứ bảy, thấy được bình thủy tinh Ôn Cát Na làm rơi.
Giá chữ thập này Nhiếp Hà suy đoán là Ôn Cát Na để lại cho cô, nhưng trước khi đi bà ta có nói gì mà đi gặp một người bạn cũ……
Nhiếp Hà càng nghĩ càng cảm thấy phải tìm ra mấy cô gái còn lại, sau đó rời khỏi nơi này.
Cô đi chung quanh tế đàn hình tròn, cuối cùng dừng lại phía sau tế đàn.
Nơi này trên mặt tường trơn nhẵn có một chỗ hơi hơi nhô lên, không nhìn kỹ căn bản phát hiện không ra.
Nhiếp Hà thử gõ gõ, cảm giác được bên trong rỗng ruột.
Vì thế cô đi trở về, nhìn thấy Khổng Hợp cùng tiểu hoa hồng đang đứng mặt đối mặt, “Hai người tới giúp một lát.
”
Tiểu hoa hồng một giây trước còn trừng mắt nhìn Khổng Hợp, giây sau liền ủy khuất tủi thân, sau đó chạy lại ôm cánh tay Nhiếp Hà “Cậu muốn tôi làm cái gì tôi cũng sẽ làm.
”
Bên kia Khổng Hợp còn không kịp phản ứng liền nhìn thấy tiểu hoa hồng vẻ mặt đắc ý mà nhìn mình, vì thế cô ấy cũng chạy tới ôm lấy cánh tay kia của Nhiếp Hà, học thanh âm ngọt ngào của tiểu hoa hồng nói: “Tôi cũng vậy nha tiểu Hà, cậu bảo tôi làm gì tôi cũng làm.
”
Nhưng Nhiếp Hà khẽ cười một tiếng, không có đẩy tay hai người ra, “Được.
”
-
“Phá tường?!”
Nhiếp Hà nhướng mày, “Đúng vậy, vừa rồi là ai nói cho dù làm cái gì cũng sẽ làm.
”
Tuy rằng bất đắc dĩ, nhưng tiểu hoa hồng lại làm mặt quỷ với Khổng Hợp “Phàm phu tục tử, loại chuyện này vẫn để ta làm thì hơn, ngươi không được đâu.
”
Đúng là không được nhưng nhịn không nổi đối phương kiêu ngạo như thế, Khổng Hợp chỉ có thể ôm Nhiếp Hà, cười ha ha “Mời.
”
Tiểu hoa hồng liếc cô ấy trắng mắt, động tác trên tay vẫn không dừng, một chút tia sáng đỏ từ ngón tay cô ấy bay ra, dừng ở trên vách tường, không tiếng động mà mở ra một cái động lớn.
Khổng Hợp kinh ngạc muốn rớt cằm, tiểu hoa hồng đắc ý dào dạt mà đi tới trước mặt Nhiếp Hà.
Nhiếp Hà nhìn gương mặt kia cảm thấy có chút kỳ dị, nhưng tay vẫn là nhịn không được sờ sờ đầu cô ấy, chờ cảm giác dưới cánh tay như chạm vào tơ lụa cô mới nghi hoặc nhìn bàn tay mình, không biết sao động tác sờ đầu của cô lại vô cùng thuần thục, giống như trước kia cô đã làm rất nhiều lần.
Nhưng cô còn chưa kịp ngẫm nghĩ lại, bên kia Khổng Hợp liền nói: “Biết pháp thuật, cậu còn nói mình không phải quỷ!”
“Tôi không phải!”
“……”
Nhiếp Hà không quản hai người lại bắt đầu đấu võ mồm, đi qua khom lưng vào trong động.
Bạn đang đọc bộ truyện Sổ Tay Yêu Đương Cùng Phi Nhân Loại tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sổ Tay Yêu Đương Cùng Phi Nhân Loại, truyện Sổ Tay Yêu Đương Cùng Phi Nhân Loại , đọc truyện Sổ Tay Yêu Đương Cùng Phi Nhân Loại full , Sổ Tay Yêu Đương Cùng Phi Nhân Loại full , Sổ Tay Yêu Đương Cùng Phi Nhân Loại chương mới