TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Sốc! Thế Mà Hắn Là Nhân Ngư Như Vậy

Chương 25: 25


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Mà lúc này ánh mắt bạc nhạt của Trì Ngư tràn ngập lạnh lùng, nước biển như có thể cảm nhận được cảm xúc của hắn, từng tầng từng đợt gợn sóng mở ra, từng tầng từng lớp sóng nước tập trung vào vị trí của hắn, khuếch tán ra bên ngoài.

Quái vật biển xung quanh cảm nhận được hơi thở của hắn, lạnh run rối rít vẫy đuôi chạy tán loạn.

Trước mặt hắn là cá xấu xí bị nghiền nát chân tay, miệng cá vô lực phun bong bóng ra ngoài, không ngừng phát ra tiếng rên rỉ, nhìn mắt cá rất đau khổ.

Sóng âm thanh của nó phải truyền một cách khó khăn để gửi tin cầu cứu.

Nhưng Trì Ngư đến muộn. Hắn nghe thấy Nhị Hoàng Tử với Hạng Phỉ nói chuyện trên tàu, không ngoài chuyện báu vật, nhân ngư và báu vật thì Hạng Phỉ đều biết. Trì Ngư nghe xong một nửa hết hào hứng nhảy xuống biển.

Trong biển không có bóng dáng của cá xấu xí, Trì Ngư lặn xuống đáy biển, hắn tìm kiếm thức ăn. Đột nhiên nghe được một đoạn sóng cầu cứu, đứt quãng, rất quen thuộc... Đó là lời cầu cứu của cá xấu xí.

Chờ khi Trì Ngư chạy tới vị trí của cá xấu xí thì đã muộn rồi.

Còn có một loại hơi thở làm cho Trì Ngư cực kỳ chán ghét bám vào thân thể nghiền nát của nó, là hơi thở đến từ vực sâu, điềm xấu.

- - Tu Phì.

Móng tay của hắn sắc bén, móng tay sắc và nhọn nhưng các góc cạnh không sắc như cố ý để dài mà có nét tròn trịa. Móng tay dễ dàng cắt bụng cá xấu xí. Trong bụng nó đầy bùn đen.

Bùn của biển hoàng hôn chỉ ở một nơi, nơi có Tu Phì.

Tu Phì sinh ra trong bóng tối của biển hoàng hôn, khác với nhân ngư trời sinh được biển cả quan tâm, lúc nào bọn chúng cũng cắn nuốt thứ khác, cho đến cuối cùng sinh ra một quái vật có thần trí, đây chính là "Tu Phì" chân chính.

Chờ Tu Phì đến trình độ bây giờ, cắn nuốt đồng loại của mình đã không cách nào làm cho hắn ta thỏa mãn, cũng không cách nào đạt được sức mạnh lớn hơn. Hắn ta dần dần trưởng thành, đặc tính vực sâu làm cho hắn ta để mắt tới tộc nhân ngư.

Nhân ngư là bá chủ của biển hoàng hôn, hắn ta bảo vệ biển hoàng hôn, biển hoàng hôn trả lại cho hắn ta sức mạnh. Nếu như hắn ta cắn nuốt máu thịt của nhân ngư, sức mạnh đạt được sẽ làm cho hắn ta trở thành "thần" của biển hoàng hôn.

Có thể trở thành "thần" của toàn bộ đại lục cũng không thể nói chính xác. Tu Phì cẩn thận chạm vào vảy mới mọc của mình, vẫn có chút mềm mại, nhưng hắn ta không chờ được nữa. Hắn ta có thể cảm nhận được trong khoảng thời gian này nhân ngư đang suy yếu, mà thương thế của mình đã lành lại.

Hắn ta khẩn cấp muốn báo thù hận nhiều năm trước, nuốt Trì Ngư vào bụng, theo nghĩa đen.

Mấy trăm năm trước, Trì Ngư đã làm Tu Phì bị thương nặng, vốn tưởng hắn ta sẽ thành thành thật thật rụt vào trong góc dưỡng thương.

Nhưng hắn ta cứ lần lượt tìm đường chết.

Môi Trì Ngư nhẹ nhàng cong lên, nhìn như đang cười, nhưng không hề có ý cười. Cái chết của cá xấu xí là tuyên chiến với Tu Phì.

Hắn sẽ không tha thứ cho một sự khiêu khích như vậy.

Mái tóc dài màu bạc của nhân ngư bồng bềnh, vẻ mặt tuấn mỹ của hắn lạnh như băng bơi theo hướng "vực thẳm".

Xa xa có thể nhìn thấy một con quái vật khổng lồ, hắn ta chìm sâu trong bùn, hợp thành một thể với vực sâu. Con mắt trong lần giao chiến trước bị Trì Ngư cho một vuốt móc xuống đã khôi phục hoàn hảo, nhưng nhìn kỹ hai mắt sẽ thấy không giống nhau, một bên đen xì như mực, một bên đỏ tươi như máu.

Con mắt đỏ tươi không phải của hắn ta, là thuộc về con người, đang nhỏ máu xuống, nhưng khi xúc tu mập mạp không kiên nhẫn ấn vào bên trong thì con mắt chậm rãi dung hợp với thân thể hắn ta.

Lúc này là hai con ngươi đen kịt như mực, không chớp nhìn chằm chằm Trì Ngư.

Hắn ta liếm liếm môi, bên trong cái môi rộng lớn là đầu lưỡi dài như cóc, còn có gai ngược.

Sóng âm hắn ta phát ra rất khó nghe, đối với nhân ngư trời sinh có khiếu âm nhạc mà nói như cặn thủy tinh hoặc cát sỏi ma sát với nhau, khó nghe làm cho Trì Ngư không nhịn được nhíu nhíu mày.

"Mày đến báo thù cho tên kia à?"

Trì Ngư khoanh tay, hình thể của hắn và Tu Phì chênh lệch rất lớn, nhưng hết lần này tới lần khác trong tầm mắt Tu Phì, nhân ngư đáng hận này đang nhìn từ trên cao xuống khinh thường trào phúng mình.

Hắn chậm rãi mở miệng, "Rác tồn tại quá lâu sẽ thối rữa bốc mùi hôi, ngẫu nhiên có người đi đường tránh né làm cho hắn ta dương dương tự đắc, cảm thấy mình rất lợi hại, tiếp tục sinh sôi muỗi gia tăng sự bẩn thỉu của mình."

Hắn ta nghe Trì Ngư nói một lần nữa, "Vì vậy hôm nay tôi đến để dọn sạch rác, Tu Phì."

Trì Ngư lười biếng dựa vào một bên, tiếng của hắn đè ở trong cổ họng, nhưng Tu Phì vẫn nghe thấy một tiếng cười ngắn ngủi kia.

Trong lòng hắn ta bị phẫn nộ vô danh bao phủ, loại sinh vật như nhân ngư này không nên tồn tại ở biển hoàng hôn!

Tốc độ của hắn ta nhìn như rất chậm, lúc nâng chân hạ tay cũng rất giống động tác tua chậm xuất hiện trong phim, trên thực tế trong nháy mắt đã tới trước mặt Trì Ngư, hơn mười cái xúc tu mở giác mút ra.

Vảy đen cũng không phải đồ trang trí, mỗi vảy sẽ được mở khi Trì Ngư đến gần, vảy sắc nhọn có thể trầy xước cơ thể của bất kỳ sinh vật biển nào.

Tất nhiên không bao gồm Trì Ngư.

Tốc độ của Tu Phì tự cho là rất nhanh trong mắt hắn ta, nhưng trong mắt Trì Ngư vẫn phân giải thành từng đoạn một.

Cho dù tốc độ của một con quái vật có nhanh hơn nữa, nhưng khi hình thể của nó lớn đến một mức độ nhất định, tốc độ vẫn sẽ bị ảnh hưởng bởi hình thể.

Thân là quái vật từng tự giao chiến với Trì Ngư, hơn nữa Tu Phì thành công chạy thoát khỏi tay hắn biết rõ sự đáng sợ của Trì Ngư, vì thế hắn ta không dám xem nhẹ.

Một giây sau khi Trì Ngư di chuyển. Hắn ta nhẹ nhàng "A" một tiếng, tiếng này làm cho Tu Phì phẫn nộ càng sâu, lần trước Trì Ngư chính là như vậy, đối đãi với mình như con sâu bướm nhỏ bé trên biển.

Bạn đang đọc bộ truyện Sốc! Thế Mà Hắn Là Nhân Ngư Như Vậy tại truyen35.shop

......

Cuộc giao tranh dưới đáy biển đã đi vào gay cấn. Vô số sinh vật trốn xa nhưng vẫn có không ít thứ bị ảnh hưởng. Không phân biệt được rốt cuộc là máu của ai dung hợp với nước biển, cả khu vực biển đều bị nhuộm đỏ. Cỏ biển đập xuống bùn, bị nước biển làm nghiêng ngả, bung rễ.

Mà chấn động như vậy làm mọi người ở trên tàu Abbe cũng cảm nhận được, khi họ đi tới khu vực biển này thì mặt biển gợn sóng mãnh liệt, từng chút từng chút vỗ lên mạn tàu.

Cá biển chạy thục mạng trên sóng, không tránh kịp còn va "rầm rầm rầm" vào thân tàu Abbe, tiếng bên tai không dứt.

Cá kiếm, cá nục, sứa, mực khổng lồ...

Tại sao những con cá này trở nên như thế? Có quái vật biển quấy nhiễu? Hay là tai nạn/ thiên tai/ thảm họa xảy ra?

Trong lòng mọi người trên tàu dâng lên một lớp âm u, bọn họ chưa từng thấy qua cảnh tượng như vậy, có mấy thủy thủ hoảng hốt không chịu nổi, khẩn trương lẩm bẩm niệm niệm, gia tăng phòng vệ trong lòng. Tối qua bọn họ đã trải qua tấn công, còn thêm một lần nữa hả?

Lúc đầu là nghi ngờ có quái vật biển đến, nhưng thiết bị dò ở dưới tàu quét thật lâu, lặn xuống khoảng cách cực hạn thì mới phát hiện có hai luồng năng lượng khổng lồ đang va chạm.

Một nhà nghiên cứu nhìn số liệu hiển thị trên thiết bị thăm dò, trán toát ra vài giọt mồ hôi lạnh, "Có thể là hai quái vật biển đang đánh nhau, chúng ta phải tránh xa vùng biển này." Không biết là sinh vật gì, đánh nhau kinh khủng như thế.

Không biết vì sao từ sáng nay trái tim Hạng Phỉ chưa từng buông xuống.

Buổi sáng Nhị Hoàng Tử rời đi, anh phát hiện vảy của Trì Ngư rơi trên bệ cửa sổ, cầm lấy kẹp vảy vào sách.

Anh không biết Trì Ngư đi đâu, cũng không biết hắn có nghe thấy đoạn nói chuyện của anh với Nhị Hoàng Tử không... Dù sao rèm cửa sổ nặng nề không thấy ánh sáng cũng đủ để ngăn cản hình dáng của một nhân ngư, dựa theo năng lực của Trì Ngư thì hắn sẽ dư dả không bị bọn họ phát hiện.

Không có gì đáng ngại, Hạng Phỉ tự nói với mình, hẳn là buổi tối Trì Ngư sẽ đến... Hắn sẽ đến.

Anh đi từ cabin vào phòng thí nghiệm để xem những bông hoa đang nở -- mẫu vật được anh thu thập về, bây giờ cũng không cắm vào dịch dinh dưỡng mà cắm vào một lọ máu đỏ tươi.

"Máu gì đây?" Hạng Phỉ hỏi.

Các nhà nghiên cứu cẩn thận liếc nhìn Nhị Hoàng Tử ở một bên, trả lời, "Là máu động vật."

Nhị Hoàng Tử không nói một lời, hắn ta dùng nhíp làm cái gì đó dưới kính hiển vi.

Sương mù dày đặc một lần nữa bao phủ họ. Khi vừa mới tiến vào biển hoàng hôn là người trên tàu Abbe còn cẩn thận đeo mặt nạ, nhưng sau khi xác nhận sương mù này không có độc thì bọn họ thả lỏng, cho rằng đây chính là phong cảnh độc đáo của biển hoàng hôn.

Các nhà nghiên cứu bị sương mù bao phủ vớt được một số con cá đã chết từ biển, bụng cá mở to với đôi mắt trắng dã.

Nhưng để Hạng Phỉ chú ý tới chính là bụng của một con cá như bị vũ khí gì đó làm rách.

Anh nhìn kỹ một cái, bụng cá có một vết rạch hoàn chỉnh, giống như móng vuốt sắc bén của nhân ngư rạch ra.

Hạng Phỉ tựa vào boong tàu, cánh tay chạm vào lan can lạnh như băng, nhẹ nhàng cười cười, thật sự là ma quỷ.

Abbe đã kịp thời đổi hướng và đi theo hướng khác.

Cho đến khi trời tối.

Hạng Phỉ ở trong phòng, đèn nhân ngư nhỏ trên bàn lẳng lặng toả ra ánh sáng ấm áp chiếu sáng đường nét của Hạng Phỉ.

Kim giây chạy qua một vòng, kim phút lại nhảy về phía trước một ô.

Đêm đã khuya nhưng vẫn chưa có động tĩnh gì. Cửa sổ của anh không đóng, rèm cửa sổ gần vách tường hơi lắc lư, ánh trăng màu bạc chiếu trên mặt đất, cực kỳ giống như nhân ngư nhìn về phía anh.

Nhưng nhân ngư vẫn chưa đến.

Nhân ngư còn chưa tới, trong lòng Hạng Phỉ cứ lặp đi lặp lại.

Chờ anh tỉnh táo thì mới phát hiện trên nhật ký chỉ có hai chữ.

- - "Trì Ngư"

Tâm trạng hiện tại của anh rất phức tạp, vừa nghĩ đến cái điện thoại không có tin tức kia, vừa nghĩ đến vảy màu xanh đậm sáng nay rơi trên bệ cửa sổ.

Hy vọng nhân ngư sẽ đến để đáp ứng ảo tưởng không thực tế của mình. Lại hy vọng nhân ngư không xuất hiện nữa, như vậy... Không ai có thể tìm thấy hắn.

Thật không may, anh ngồi trên ghế cho đến khi bầu trời nổi lên ánh sáng, và một ngày khác trôi qua, không có gì trong phòng.

Nhân ngư không xuất hiện.

Hạng Phỉ co giãn thân thể cứng ngắc, anh kéo cửa sổ lên. Gió lạnh thổi vào làm đầu ngón tay anh lạnh lẽo, trên cửa sổ ngưng kết những giọt sương mù.

Và lúc này ở biển sâu.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sốc! Thế Mà Hắn Là Nhân Ngư Như Vậy, truyện Sốc! Thế Mà Hắn Là Nhân Ngư Như Vậy , đọc truyện Sốc! Thế Mà Hắn Là Nhân Ngư Như Vậy full , Sốc! Thế Mà Hắn Là Nhân Ngư Như Vậy full , Sốc! Thế Mà Hắn Là Nhân Ngư Như Vậy chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top