TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Sốc! Thế Mà Hắn Là Nhân Ngư Như Vậy

Chương 9: 9


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Hắn lựa chọn trực tiếp xuất hiện trước mặt Hạng Phỉ cũng có ý nghĩ của mình, Hạng Phỉ không phải kẻ ngốc, xác nhận Trì Ngư không có uy hiếp. Một người sống trong biển hoàng hôn sẽ giúp ích rất nhiều cho họ.

Mặt mày Hạng Phỉ rất anh tuấn, Trì Ngư chăm chú nhìn Hạng Phỉ là trong đầu hiện lên vô số khuôn mặt con người, cuối cùng lại biến thành đôi mắt sắc bén của Hạng Phỉ.

Chính xác mà nói, Hạng Phỉ là một trong những người có ngoại hình đẹp nhất trong vô số con người mà Trì Ngư đã từng thấy.. Diện mạo của anh không phải là ôn hương nhuyễn ngọc, khí thế quanh thân làm cho anh cũng không giống kiểu người như vậy.

Hạng Phỉ có một đôi mắt độc đáo, giống như vũng nước lạnh, thời khắc nào cũng ẩn chứa lạnh lẽo, đều nói ánh mắt là cửa sổ tâm hồn, nhưng nhìn vào ánh mắt anh, căn bản không thấy rõ suy nghĩ của Hạng Phỉ. Không bao giờ biết bên trong sẽ là một vực thẳm hay bất cứ cái gì khác.

Hạng Phỉ cân nhắc nói, "Anh là dân bản địa chỗ này sao?"

Quả nhiên hỏi đến vấn đề này. Trì Ngư chỉ vào biển hoàng hôn gật gật đầu, lại chỉ vào đảo hoàng hôn phía sau Hạng Phỉ lắc đầu. Cái này có nghĩa là hắn đến từ biển hoàng hôn chứ không phải đảo hoàng hôn.

Đôi mắt của họ nhìn nhau. Trì Ngư thấy Hạng Phỉ giảm bớt một chút địch ý với hắn, không còn cảnh giác như lúc đầu, ít nhất sĩ quan trước mặt còn hơi lại gần hắn một chút, khoảng cách trong vòng một mét.

Có vẻ như chắc chắn hắn không có gì nguy hiểm.

Tiếng của sĩ quan rất lạnh, phảng phất như giọng nói trời sinh không mang theo tình cảm gì, nói với Trì Ngư, "Anh chờ tôi, tôi về lấy hòm thuốc."

Trì Ngư:...

Tôi không muốn hòm thuốc, tôi muốn cậu ôm tôi vào trong lều.

Cũng là bởi vì hắn không muốn ưỡn đuôi cá nhảy dựng lên đi vào, rất xấu xí, không phù hợp với mỹ quan của nhân ngư, cũng sẽ dọa đoàn người Hạng Phỉ, khiến cho bọn họ có địch ý nên chỉ có thể dùng biện pháp đường cong cứu quốc.

Đáng tiếc lời còn không phát ra được trong cổ họng, hắn vừa định lắc đầu thì Hạng Phỉ đã hiểu lầm ý tứ của hắn, cho rằng hắn chấp nhận.

Anh sải bước đi vào trong lều trại, bên trong cất giữ rất nhiều vật tư, đều mang đến từ Abbe, bao gồm cả hòm thuốc.

Sau khi tìm ra thuốc trị liệu ngoại thương, tay anh dừng lại, hơi chần chờ suy nghĩ một chút, chắc là nhân ngư có thể dùng đi. Sau đó lấy mấy loại thuốc từ bên trong đi ra ngoài, không ở lại quá lâu.

May mắn là nhân ngư vẫn nằm tại chỗ, miệng vết thương càng sâu một chút, máu không ngừng chảy xuống, mãi không ngừng, có vẻ mặt nhân ngư dưới ánh trăng chiếu rọi càng tái nhợt một chút.

Trì Ngư mệt mỏi nghĩ, vĩnh viễn Hạng Phỉ không biết vì chờ anh mà hắn phải trả giá cái gì.

Bạn đang đọc bộ truyện Sốc! Thế Mà Hắn Là Nhân Ngư Như Vậy tại truyen35.shop

Hắn lặng lẽ rụt móng tay của mình về. Vừa rồi dùng móng tay rạch thêm trên miệng vết thương, bởi vì miệng vết thương sắp khép lại, trong nháy mắt Hạng Phỉ xoay người, máu màu xanh không chuyển động nữa, Trì Ngư cắn răng, không nỡ để kiếm củi ba năm không thiêu nổi một giờ, lại rạch một đường.

Con người, con người, tại sao luôn luôn phức tạp như vậy? Trì Ngư rất mệt mỏi, hắn thở dài và quyết định làm đơn giản hơn một chút.

Lần này Hạng Phỉ cách Trì Ngư rất gần, Trì Ngư nhìn người đàn ông dáng người cao lớn chậm rãi tới gần hắn, cổ áo mở rộng một chút, lộ ra yết hầu, môi mím thành một đường thẳng, kéo dài đầy ý lạnh.

Trong tay anh cầm băng gạc, còn có một ít thuốc linh tinh, thuốc chống viêm, thuốc cầm máu, nói với Trì Ngư: "Anh có dùng được không?"

Trì Ngư lại im lặng lắc đầu, hai mắt nhìn về phía Hạng Phỉ, biểu cảm của hắn có vẻ rất vô tội. Mặc dù mất máu quá nhiều, sắc mặt có vẻ tái nhợt, nhưng môi hắn vẫn rất đỏ, hơi lộ ra hàm răng bên trong. Môi hồng răng trắng, tướng mạo này là đỉnh cao của đẹp mắt.

Vây đuôi của hắn dưới tình huống mình không biết hơi hơi vểnh lên, còn từ trên xuống dưới run lên một chút.

Bị Hạng Phỉ nhìn thấy, trong lòng anh hiện lên một chút nghi ngờ, không biết là tình huống gì. Nhưng vẫn gần Trì Ngư. Muốn băng bó vết thương trên cánh tay cho hắn.

Giây tiếp theo anh nghe thấy nhân ngư há miệng. Giống như hắn không biết nói chuyện, lại giống như đang thử cái gì đó, cuối cùng vươn hai tay ra. Nói rất nhẹ một tiếng, ngôn ngữ thông dụng của con người rất không chuẩn, nhưng Hạng Phỉ nghe rõ ràng.

Anh sững sờ tại chỗ, trong tay còn cầm cuộn băng kia, không biết là nhân ngư biết nói chuyện tạo thành chấn động lớn với anh hay là lời nhân ngư nói tạo thành chấn động lớn hơn một chút. Có lẽ cả hai.

Hạng Phỉ không nhúc nhích, anh hơi sửng sốt một chút, làm như không nghe thấy hỏi lại một lần, "Anh nói cái gì vậy?"

Anh nhìn chăm chú vào nhân ngư trước mặt, giữa hai người có một giới hạn thật dài, chỉ cách vài bước chân...

Cái đuôi Trì Ngư vỗ vỗ đá ngầm lần nữa, hắn lại há miệng, như còn chưa quen thuộc, mí mắt hơi rũ xuống, nói một tiếng, "Ôm."

Lần này tiếng rất rõ ràng, giống như thần linh thì thầm xuống trần gian, nhẹ nhàng một tiếng, theo sóng biển, đập vào trong lòng Hạng Phỉ.

Trì Ngư không nhịn được, hắn không muốn Hạng Phỉ bôi thuốc cho hắn, hắn chỉ muốn lên đảo tìm kiếm "nước mắt của thần biển".

May mà trước khi hắn không còn kiên nhẫn, sĩ quan trước mặt hơi cúi người. Đổi thuốc sang một tay khác, sau đó nói một tiếng "Thật có lỗi," bàn tay xuyên qua phía dưới, ôm lấy đuôi nhân ngư, bế hắn kiểu công chúa.

Đạt được mục đích của mình, Trì Ngư mỉm cười.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sốc! Thế Mà Hắn Là Nhân Ngư Như Vậy, truyện Sốc! Thế Mà Hắn Là Nhân Ngư Như Vậy , đọc truyện Sốc! Thế Mà Hắn Là Nhân Ngư Như Vậy full , Sốc! Thế Mà Hắn Là Nhân Ngư Như Vậy full , Sốc! Thế Mà Hắn Là Nhân Ngư Như Vậy chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top