Có lẽ vì vậy nên người lính bóng tối xuất hiện từ xác con Trùm Naga có cấp độ 13.
Đó không phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.
‘Nếu mình trích xuất Ber vào lúc này thì…’
Nó sẽ trở thành một con quái vật mạnh mẽ đến mức nào nữa?
‘Lòng tham của con quả là vô đáy…’
Jin-Woo bật cười và kiểm tra các kỹ năng đặc thù khác.
Hiệu suất của tất cả các kỹ năng đã được cải thiện rất nhiều, thậm chí còn bổ sung thêm hiệu ứng mới.
Càng đọc kỹ phần mô tả kỹ năng mới, khuôn mặt Jinwoo càng tươi tỉnh hơn.
‘Tuyệt vời’
Jin-Woo đóng cửa sổ trạng thái với vẻ mặt hài lòng.
Sự tăng trưởng khá chậm chạp.
Tuy nhiên, thực tế là anh vẫn đang mạnh lên từng chút một và thậm chí còn có thể mạnh hơn nữa trong tương lai. Điều này khiến trái tim Jin-Woo đập nhanh hơn.
Anh muốn tiếp tục mạnh hơn nữa.
‘Mình không biết giới hạn nằm ở đâu, nhưng … ‘
Mỗi khi trở nên mạnh hơn, trái tim anh tràn ngập niềm vui.
Thình thịch
Jin-Woo thả con dao găm vào kho đồ và đưa tay phải lên ngực.
Thình thịch
Tim anh đập mạnh và phát ra một âm thanh dễ chịu.
Rồi bất ngờ.
‘Anh ta nói … sức mạnh của mình rất đáng sợ? ‘
Jinwoo đột nhiên nhớ lại câu chuyện mà Cha Hae-in vừa kể.
Lời cảnh báo của Min Byung-gu.
Thợ săn hạng S đã nói về một “Sức mạnh to lớn và đáng sợ”.
‘Phải chăng anh ấy nói về Hệ thống?’
Lúc đầu, Jin-Woo đã cảm thấy sợ hãi trước những thay đổi diễn ra với mình, và sợ cả hệ thống.
Nhưng nỗi sợ ấy không kéo dài.
Jin-Woo nhanh chóng thích nghi với Hệ thống, và chẳng mấy chốc, Hệ thống đã trở thành một công cụ tuyệt vời để anh gia tăng sức mạnh.
Nhưng có quá nhiều bí ẩn chưa được giải đáp.
‘… ‘
Đôi mắt của Jin-Woo hướng về khoảng không vô định.
“Anh ấy muốn nói gì với mình?”
Không co câu trả lơi.
“Sao anh không nói rõ hơn một chút?”
Như thể chờ đợi câu trả lời, Jin nhìn chằm chằm vào khoảng không. Nhưng không có ai đáp lại.
“Kho đồ”
Jin-Woo mở kho đồ và rút ra một chiếc chìa khóa đen sáng bóng.
[Vật phẩm: Chìa khóa của Đền Cartenon]
[Độ hiếm: …]
[… sẽ được sử dụng sau:]
[Thời gian còn lại: 249 giờ 25 phút 07 giây]
Đó là một lời mời từ Hệ thống.
Một tuần đã trôi qua, và thời gian còn lại đã giảm xuống còn 250 giờ.
‘Điều gì đang chờ mình ở đó? ‘
Trong đầu anh, một nửa là phán đoán, một nửa là sự tò mò.
Trái tim anh vừa bình tĩnh lại một lúc, giờ tiếp tục sục sôi.
Jin-Woo đưa tay khỏi lồng ngực.
Anh không có lựa chọn nào khác, ngoài việc nỗ lực hết mình.
Jin-Woo nhấc điện thoại di động lên và nhanh chóng gọi một số quen thuộc.
“Chuyện gì vậy đại ca?”
Chủ nhân của giọng nói vui vẻ đó là Yoo Jin-ho.
Jin-Woo đi thẳng vào vấn đề.
“Jin-ho.”
“Vâng?”
“Chú có thể xí chỗ một Hầm ngục kha khá cho ngày mai không?”
“Ý anh là, một hầm ngục hạng C trở lên hả??”
“Phải.”
Dù đã lên giường đi ngủ, Yoo Jin-ho vẫn lập tức trả lời với một giọng nói hăng hái.
“Vâng thưa sếp!”
* * *
Thợ săn hạng S của Nga, Yuri Orlov, đã bước xuống sân bay Nhật Bản.
Yuri Orlov nhìn những người Nhật đang đổ về như những đàn kiến để thấy mặt mình, và nở một nụ cười khinh khỉnh.
Trong khi đó, các nhân viên Hiệp hội Thợ săn Nhật Bản đang hộ tống anh ta, bước đi với cái đầu cúi gằm, như những kẻ tội đồ.
Một quốc gia yếu hèn, không đủ khả năng ngăn chặn thảm họa, phải mượn sức mạnh của thợ săn ngoại quốc.
Đó là những lời mà Nhật Bản mỉa mai Hàn Quốc cách đây vài tuần.
Tuy nhiên, hiện tại họ cũng ở trong tình trạng tương tự.
Chủ tịch hiệp hội thợ săn Nhật Bản, ông Matsumoto và các thành viên khác của hiệp hội đã không
khỏi hối tiếc.
‘Nếu mình không mất những Thợ săn trên đảo Jeju … ‘
Matsumoto cay đắng cắn môi.
“Yuri Orlov!”
“Đó là Yuri!”
Các phóng viên từ khắp nơi trên thế giới đã tìm thấy Yuri Orlov và nhấn nút chụp.
CLICK CLICK!CLICK CLICK
CLICK CLICK
Yuri ngoác miệng cười, như muốn khoe hàm răng vàng của mình.
Thủ tục nhập cảnh kết thúc như chớp.
Yêu cầu đầu tiên của chính phủ Nhật Bản là trấn an công chúng.
Yuri Orlov sẵn sàng chấp nhận.
Biệt danh của anh ta là ‘Vị cứu tinh.’
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!