TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Vì vậy, gã chỉ có thể nhìn Lý Thiên Hoa bằng ánh mắt trông mong, dù sao trước đó nghe cách xưng hô của Lý Thiên Hoa thì có vẻ hắn biết người này!
Lý Thiên Hoa nhíu chặt đôi mày, hắn thật sự có quen biết Tiêu Lượng này, năng lực tên này cũng không nhỏ. Dù là hẳn, thường ngày cũng phải nể một chút, tuy không biết vì sao Tiêu Lượng lại quỳ xuống trước mặt Trương Trần nhưng nếu bây giờ mình để Trương Trần rời khỏi đây thì mặt mũi của hắn trước mặt bạn học cũ đều mất sạch.
Nhưng hắn cũng không thể trực tiếp đối đầu với Tiêu Lượng, lập tức nói: “Anh nhìn tôi làm gì, đây đâu phải chuyện của tôi, để anh ta xông vào, đây không phải là vấn đề của khách sạn mấy người à?”
Tiêu Lượng cũng nhíu mày, xem ra tình huống chỗ này cũng không tốt lắm. Anh ta cũng không lảm nhảm mà thản nhiên nói: “Tôi vẫn giữ câu kia, nếu hôm nay có ai dám làm khó cậu Trương, vậy người đó cứ thử đi, Tiêu Lượng này nói được thì làm được đấy.
“Tôi nhắc lại lần nữa, có người mời tôi tới đây!”, Trương Trần tỏ ra không vui.
“Thiệp mời của cậu thật sự ở lầu một à, tôi đi xem một chút..”, không đợi người khác mở miệng, quản lý vội giành nói. Lúc này, gã không cần biết Trương Trần nói thật hay giả, chỉ biết gã bị kẹp ở giữa thì rất ngột ngạt, muốn đi khỏi đây thôi.
Không đợi ai nói gì, quản lý chạy đi, leo thang thoát hiểm xuống lầu một.
“Khách tôi mời mà mấy người đưa đi đâu rồi?”, vừa xuống lầu, quản lý nghe một giọng nữ nói tiếng phổ thông không quá chuẩn truyền tới, một cô gái cao mét bảy đứng trước quầy, chống nạnh hỏi phục vụ.
“Thưa cô... chúng tôi đã cho anh ta vào rồi!", phục vụ ấm ức nói.
Quản lý khách sạn nheo mắt, lập tức tiến lên: “Cô Nhược Tuyết?”
Nhược Tuyết xoay người, nhìn quản lý nói, giọng cất cao: “Khách của tôi đâu, hả, người đâu rồi?”
Giờ cô ta rất giận, vất vả lắm mới dừng xe lại được, lên tầng năm rồi lại phát hiện Trương Trần không có lên đấy. Cô ta còn cho rằng Trương Trần đi WC nên ngồi đợi một hồi, nhưng chờ tới chờ lui mà vẫn không thấy người. Cô ta lại không có số điện thoại của Trương Trần, còn mỗi cách xuống quầy hỏi, nhưng chỗ quầy lại cứ nói là Trương Trần vào rồi.
Quản lý lau mồ hôi lạnh, nở nụ cười xòa đầy bất an: “Chuyện này, cô Nhược Tuyết, khách mà cô nói có phải tên Trương Trần không?”
“Đúng rồi!”, Nhược Tuyết trả lời gọn lỏn.
“Cái thăng tầm thường nhà quê kia thật sự do cô Nhược Tuyết mời sao?”, trong lòng quản lý lộp bộp một tiếng, thầm nghĩ tiêu rồi, gã vội phất tay kêu phục vụ lùi xuống.
“Cô Nhược Tuyết... chuyện kia, Trương Trần ở lầu hai, tôi dẫn cô đi nha?”
Rất nhanh, hai người Nhược Tuyết lên tới lầu hai, quản lý bước lên trước một bước với vẻ mặt khó coi, kề sát bên tai Lý Thiên Hoa, nhỏ giọng nói: “Cậu Lý... Trương Trần này đúng là khách được cô Nhược Tuyết mời tới!"
“Cái gì?”, Lý Thiên Hoa kinh hãi, trước là Tiêu Lượng khúm núm, giờ là Nhược Tuyết mời, Trương Trần này là thằng ở rể vô dụng của nhà họ Phương, tên này dựa vào cái gì chứ?
Bạn đang đọc bộ truyện Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm, truyện Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm , đọc truyện Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm full , Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm full , Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm chương mới