TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Khoé miệng của anh nhẹ cong lên nhìn theo bóng dáng cô xa dần.
Đến khi cánh cửa phòng đóng lại anh mới quay người cầm laptop lên tiếp tục công việc.
Bàn tay điêu luyện ấn phím, đôi mắt lạnh toát như hàn băng nhìn lên một dãy số dài.
Anh bình thường đã đẹp rồi đến khi tập trung vẫn còn đẹp hơn vào phần.
Cô cầm túi xách đeo lên vai, nhìn lại cánh cửa phòng bệnh rồi bước đến cầu thang máy.
Cô ấn nút rồi mở ra đi vào.
Bàn tay nhanh chóng ấn tầng rồi đi xuống.
Thang máy bắt đầu rung rồi đi xuống.
Cái áp lực vô hình đè lên đầu cô khiến Nhã Kỳ bất giác không thể giữ thăng bằng.
Cô chao đảo rồi cố gắng vịn tay vào thành thang máy để đứng thẳng.
Trước mắt cô mọi thứ như mờ dần đi rồi không thấy gì nữa.
Cô cóp gắng dùng hết sức để đứng thẳng dậy nhưng dường như không thể.
Cả người cô vô định mà ngã xuống, mọi thứ tối sầm lại trước mắt.
Cô cảm nhận được có một vòng tay ấm áp ôm lấy cô.
Đó là ai?
- Excuse me, are you okay?
( Xin lỗi, cô không sao chứ?)
Một giọng nói anh quốc vang lên đánh thức cô.
Nhã Kỳ lấy lại tinh thần rồi đẩy người đàn ông kia ra.
Tác dụng phụ của thuốc ngày càng nặng khiến cô trong chốc lát không thể giữ nổi chính bản thân mình.
Sau vài giây định thần lại, cô đứng thẳng, ngước nhìn lên người đàn ông trước mắt.
Mái tóc dài vàng óng được buộc ra phía sau, đôi mắt xanh lam cùng râu quai nón.
Anh ta mặc vest nhìn khá chững chạc.
- Thanks, Im fine.
( Cảm ơn, tôi ổn.)
- Are you sure? Where do you want to go, do you need me to take you there?
( Cô chắc chứ? Cô muốn đi đâu, có cần tôi đưa tới đó không?)
Người đàn ông kia đưa tay ra tỏ ý muốn giúp đỡ cô.
Nhưng chưa kịp làm gì thì cô đã lùi sang một bên rồi cười gượng.
- No need, Im fine.
( Không cần đâu, tôi ổn.)
May mà hồi trước khi còn đi học cô cũng khá giỏi ngoại ngữ không thì bây giờ chẳng biết phải làm sao.
- Okay, so Ill go first.
Goodbye.
( Được rồi, vậy tôi sẽ đi trước.
Tạm biệt.)
- Thanks for the help, goodbye.
( Cảm ơn sự giúp đỡ, tạm biệt.)
- See you again.
( Hẹn gặp lại.)
Hai người đi lướt qua nhau, cô nhanh chóng chạy đến phòng khám trước khi anh xong việc.
Nếu như để anh biết chuyện thì anh sẽ lo lắng.
Trong khoảng thời gian này cô không nên trở thành gánh nặng của anh.
Bước chân cô dừng lại trước phòng khám.
Cầm trên tay hồ sơ bệnh, cô bước vào trong.
Căn phòng với mùi thuốc khử trùng sộc thẳng lên mũi khiến cô khó chịu mà nhíu mày.
Người đàn ông đang ngồi trên bàn viết gì đó vừa thấy cô vào liền ngẩng đầu lên.
- Chào cô.
- Chào bác sĩ, tôi tới xem bệnh.
- Mời cô đặt hồ sơ lên bàn và ra ghế ngồi.
Bạn đang đọc bộ truyện Sủng Vợ Tận Trời: Phu Nhân Muốn Sinh Tiểu Bảo tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sủng Vợ Tận Trời: Phu Nhân Muốn Sinh Tiểu Bảo, truyện Sủng Vợ Tận Trời: Phu Nhân Muốn Sinh Tiểu Bảo , đọc truyện Sủng Vợ Tận Trời: Phu Nhân Muốn Sinh Tiểu Bảo full , Sủng Vợ Tận Trời: Phu Nhân Muốn Sinh Tiểu Bảo full , Sủng Vợ Tận Trời: Phu Nhân Muốn Sinh Tiểu Bảo chương mới