TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Thư Hân không nhịn được mà lên tiếng.
Cứ ngỡ rằng cuộc đi chơi hôm nay sẽ làm gia tăng thêm tình cảm giữa hai người nhưng lại bị trà xanh chen chân như vậy.
Đã thế còn không kiêng nể ai mà phát cẩu lương nữa.
Cô cười gượng, cố ý đẩy anh ra xa một chút rồi quay lại nhìn Thư Hân.
Tình huống này chính cô cũng không thể nào ngờ được.
Cứ ngỡ là anh có chuyện gấp phải rất lâu mới có thể đến tìm cô nên cô đã không báo với anh mà đi đến quán cà phê sang trọng của tập đoàn Chu.
Anh phụng phịu ngồi xuống bên cạnh cô như đứa trẻ bị mắng.
Nhưng ngay khi nhớ lại chuyện bản thân đang đứng trước mặt biết bao nhiêu người thì anh liền lấy lại vẻ mặt lạnh như băng cùng sát khí nồng nặc của bản thân.1
- Thật xin lỗi em.
Chị cũng không biết tại sao Thiên Vũ lại ở đây nữa.
Cô cười cười cố gắng trấn an con bé.
Thư Hân đang tính bắt bẻ thêm chút nhưng vừa nhìn qua sắc mặt của anh nó liền rùng mình mà cười.
- Không sao không sao, vợ chồng anh chị ân ái là chuyện bình thường mà.
Không biết tại sao nhưng vừa nhìn thấy vẻ mặt đó của anh Thư Hân lại bất giác sợ.
Vừa nãy mới nũng nịu mà ôm lấy eo cô mà bây giờ đã trưng ra cái bộ mặt như muốn giết người đó rồi.
Vừa định nói gì đó thì điện thoại của Thư Hân reo lên.
Nó mò mẫm một hồi rồi mới tìm được điện thoại.
Nhìn vào màn hình, nó nhíu mày khi người gọi đến là Từ Thuần.
- Em xin phép ra ngoài một lát.
- Ừm, em đi đi.
Thư Hân mang điện thoại ra ngoài cửa rồi ấn nghe máy.
Đầu dây bên kia chưa kịp để cô nhận biết gì đã nói một câu xanh rờn.
- Về nhà.
Nói rồi Tư Thuần tắt máy để lại Thư Hân đứng một cục ở hành lang, trên tay vẫn cầm điện thoại đặt lên tai.
Cái gì chứ? Chưa để cô nói gì mà đã tắt máy ngang như vậy sao? Anh trai cô từ khi nào đã không có phép lịch sự như vậy chứ? Mang theo sự bực tức trong người, Thư Hân đẩy cửa đi vào.
Vừa nhìn thấy Nhã Kỳ quay qua nhìn mình nó liền chuyển thành vẻ mặt vui vẻ tươi cười mà đi đến ghế ngồi xuống.1
- Thật ngại quá, em có việc phải về sớm.
Bữa này coi như là em mời nhé, em đã nói xuống dưới rồi.
Em xin phép đi trước, anh chị cứ ở đây ăn uống đi chi phí không cần trả.
Nói rồi Thư Hân cất đồ đạc vào trong túi xách vội vàng đi ra ngoài.
Nếu như còn không về nhanh thì nhất định Tư Thuần sẽ giết cô mất.
Trong phòng lúc này chỉ còn lại Nhã Kỳ và Thiên Vũ.
Cô chưa kịp chào Thư Hân mà con bé đã đi ra ngoài.
Nhẹ thở dài, cô ăn nốt miếng bánh còn sót lại trên đĩa rồi đứng lên.
- Chúng ta cũng về thôi.
Anh gật đầu rồi mặc áo khoác vào, cầm túi xách giúp cô mà đi ra ngoài.
Bất chợt sự chú ý của anh lại bị một vệt trắng trên gương mặt cô thu hút.
Bạn đang đọc bộ truyện Sủng Vợ Tận Trời: Phu Nhân Muốn Sinh Tiểu Bảo tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sủng Vợ Tận Trời: Phu Nhân Muốn Sinh Tiểu Bảo, truyện Sủng Vợ Tận Trời: Phu Nhân Muốn Sinh Tiểu Bảo , đọc truyện Sủng Vợ Tận Trời: Phu Nhân Muốn Sinh Tiểu Bảo full , Sủng Vợ Tận Trời: Phu Nhân Muốn Sinh Tiểu Bảo full , Sủng Vợ Tận Trời: Phu Nhân Muốn Sinh Tiểu Bảo chương mới