TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Thẩm Vân Cương vừa chạy xuống lầu thì thấy ngay hai tên binh sĩ đeo súng dài áp giải Margaret và Werner đi lên.
“Có chuyện gì vậy?” Cô chạy tới, vừa giữ chặt tay Margaret vừa đi theo cô ấy hỏi.
“Chúng tôi cũng không biết.
Sau khi người của Hội Chữ Thập Đỏ đi, những người khác đã bị đưa về Bikernau, chỉ có hai người chúng tôi là bị đưa tới nơi này.” Margaret vừa hơi sợ hãi vừa hơi lo lắng.
“Cô không sao chứ?” Werner hỏi Vân Cương: “Tôi còn nghĩ là cô bị bắt rồi thì hẳn không về được nữa.”
“Tôi không sao.”
“Cút ngay!” Hai tên lính nện báng súng vào Vân Cương một cái, cô lảo đảo, suýt nữa đã ngã quỵ dưới đất.
Nhìn thấy tình cảnh này, một dự cảm không tốt dấy lên trong lòng Vân Cương, cô bèn vội vã chạy theo sau, cùng lên lầu với bọn họ.
Hai người cũng bị giải vào văn phòng của Molders, hắn đang ngồi trên ghế sô pha của văn phòng, tay nâng một tách cà phê còn nóng và tỏa khói.
Nhìn thấy Vân Cương đã quay lại phía sau, khóe miệng hắn nhếch lên một độ cong tàn nhẫn.
Thẩm Vân Cương thấy biểu cảm này của hắn là hiểu ngay.
Sao cô lại khờ dại thế này, khinh địch mà cho là hắn sẽ buông tha cô? Bây giờ xem ra hắn chỉ đang cố ý!
Bọn họ đứng, hắn ngồi, nhưng không hề vì thế mà cảm giác lan tỏa từ cơ thể hắn giảm đi.
Molders không mở miệng, ba người họ cũng không dám ra tiếng, chỉ siết chặt nắm tay, mồ hôi lạnh ướt đẫm.
Một lát sau, Molders đặt tách cà phê lên bàn thật mạnh, cái tách va vào dĩa đựng rồi phát ra một tiếng giòn tan.
Ba người sợ đến mức cùng run hết cả lên.
“Nói đi.” Hắn đột ngột thản nhiên lên tiếng.
“Nói… nói gì ạ?” Werner cố gắng mở miệng.
“Toàn bộ âm mưu bí mật của các người, còn đồng lõa nào khác nữa không?”
Werner nghe như thế bèn nhìn về phía Thẩm Vân Cương theo bản năng.
“Chỉ có một mình tôi làm chuyện này, không can hệ gì tới bọn họ!” Vân Cương vội vã lên tiếng.
Molders chỉ liếc sang cô một cái: “Cho cô nói rồi sao?”
Margaret thật sự không hiểu là họ đang nói gì, nhưng thấy tình hình như vậy cũng biết không ổn.
Molders đã thu hành động theo bản năng của Werner vào trong mắt, cầm khẩu Ruger trên bàn kia lên, lạnh lùng vuốt nó một chút, hỏi: “Ba người thường xuyên tụ tập một chỗ xì xào mưu tính, đã nói những gì?”
“Chỉ huy, chuyện này trước sau chỉ là một mình tôi bày ra, tôi xin thề.
Ngài muốn phạt tôi như thế nào tôi cũng nhận!”
Molders lại không để ý tới Vân Cương, hắn đứng dậy, đi đến trước mặt Werner.
Theo bước đi thong thả của hắn, Werner cảm nhận được sức ép vồ tới như sóng bão, khiến hai đùi anh ta cũng bắt đầu khẽ run lên.
“Nói, cuối cùng mày có biết chuyện này không?”
Thẩm Vân Cương liều mạng lắc đầu với Werner.
“Không, không biết.”
Đôi mắt lạnh lẽo kia của Molders lại dõi theo, nói đầy chắc chắn: “Mày nói dối.” Sau đó, không hề do dự, hắn bóp cò súng, bắn một phát xuyên qua đầu Werner.
“A!” Margaret đứng cạnh đó sợ tới mức phát ra một tiếng thét chói tai ngắn ngủi.
“Ha, bẩn thỉu.” Molders cảm thấy khó chịu vì vết máu văng ra từ người của Werner dính vào má hắn.
Hắn nhanh chóng lấy khăn tay ra lau đi, lại xoay họng súng, chỉa nó vào đầu Margaret: “Vậy mày thì sao?”
Vì quá sợ hãi, Margaret đã không thốt nổi thành lời.
Đôi môi cô ấy run rẩy kịch liệt, cô ấy không hiểu hắn đang nói gì cả, chỉ biết là mình có thể phải chết.
“Đừng mà, chỉ huy, tôi thật sự biết sai rồi.
Tôi sẽ không dám… nữa.
Ngài tha cho cô ấy đi, thật sự cô ấy không liên quan gì đến chuyện này hết! Là lỗi của tôi cả, tôi cầu xin ngài!” Thẩm Vân Cương quỳ sụp xuống đất, ôm lấy chân hắn, liều mạng van xin: “Xin lỗi, tôi thật sự xin lỗi, tôi thật sự không dám nữa đâu… chỉ huy, xin ngài, xin ngài tha cho cô ấy đi!”
Molders đưa tay lên vuốt vào tóc cô một chút, lại vươn ngón trỏ ra chỉ chỉ vào mắt cô: “Lần này ở đây có vẻ chân thành hơn rồi đấy!”
“Chỉ huy, tôi sai rồi mà.
Tôi sẽ giải thích về thái độ ban nãy của mình với ngài, sau này tôi sẽ không bao giờ… đối nghịch với ngài nữa.
Không bao giờ… làm loại chuyện ngu xuẩn như thế này nữa.
Tôi xin lỗi, thật sự xin lỗi, thật sự thật sự xin lỗi.” Lời của cô vừa nhanh vừa lẫn hết lại, chỉ sợ hắn nổ súng.
“Tiết thật.” Molders dửng dưng rút chân của mình ra: “Chậm rồi.” Nói xong, ngay lập tức, khẩu súng trong tay hắn được bóp cò.
Margaret cũng ngã xuống.
Thẩm Vân Cương trợn to mắt lên, nhìn hắn đầy khó tin, rồi lại nhìn hai người nằm trên đất.
Molders dùng súng đẩy ngửa cằm cô lên: “Không phải tôi đã nói với cô rồi sao? Đừng giở chút trò vặt này của cô ra trước mặt tôi.
Bạn đang đọc bộ truyện Sườn Xám Và Quân Trang tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sườn Xám Và Quân Trang, truyện Sườn Xám Và Quân Trang , đọc truyện Sườn Xám Và Quân Trang full , Sườn Xám Và Quân Trang full , Sườn Xám Và Quân Trang chương mới