TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Thúy Nhi là bị mẹ kế đẩy ra bán, vốn còn muốn bán nàng ta làm di nương cho nhà giàu để kiếm chút tiền.
Nếu không phải nàng ta có tính tình dữ dằn, tranh thủ một đường sống cho bản thân, chẳng biết lúc này đang qua ngày ở tít sâu bên trong nhà cao cửa rộng nào nữa.
Vừa nhớ lại, ngay lập tức, nàng ta đã tỏ thái độ kiên quyết, muốn đi theo Lạc Anh.
Một nha hoàn khác là Liễu Nhi rất do dự, sau khi về nhà bàn bạc một hồi thì quyết định ở lại đây.
Dù sao cha mẹ khỏe mạnh, trong nhà còn có em trai, em gái phải nuôi.
Lạc Anh cũng không cứng rắn giữ lại, cho chút bạc chia tay.
Nàng ta quỳ xuống dập đầu hai cái, rồi gạt lệ, khoác bao quần áo đi ra cửa.
Thúy Nhi hung hăng đi theo Liễu Nhi hai bước mới dừng lại, xị mặt, lau nước mắt, nhổ toẹt một cái:
“Phi, con đĩ con cũng tàn nhẫn thật, nói đi là đi luôn.”
Hai người họ cùng được tuyển vào, tuổi tác tương đương, lại cùng ăn, cùng ở nhiều ngày thế này, đương nhiên là luyến tiếc.
Lạc Anh an ủi nàng ta:
“Mỗi người có chí hướng khác nhau, huống chi trong nhà em ấy còn có song thân khỏe mạnh, sao có thể dứt bỏ được.”
Trong lòng Thúy Nhi hiểu rõ, nhưng vẫn không nhịn được mà rơi nước mắt.
Tiểu Ngọc được ôm trong lòng lại chẳng hiểu gì, vươn tay sờ nước mắt, miệng ê a, như là đang dỗ nàng ta vậy.
Thúy Nhi thêm một câu: “Xem này, tiểu thư còn biết thương em nữa, thế mà con đĩ kia chẳng thèm quay đầu lại.
Đúng là mất công làm chị em một hồi.”
Lạc Anh nhìn lại có chút hâm mộ.
Không lâu trước đây, nàng cũng ngây thơ, tươi sáng, muốn nói gì thì nói nấy, muốn làm gì thì làm nấy như thế này.
Nàng đón lấy Tiểu Ngọc, nắm bàn tay nhỏ đang muốn giật tóc mình, nâng mắt nhìn Thúy Nhi:
“Hôm nay cũng không có việc gì, em đi nhanh lên còn có thể đuổi kịp đấy.”
Ánh mắt Thúy Nhi sáng lên, sau đó lại gõ hai ngón tay trỏ với nhau, nhìn Lạc Anh chớp mắt.
Lạc Anh bị nàng ta làm cho buồn cười:
“Em đi tìm thím Bào lấy hộp bánh đào.
Còn có lần này lão gia mang về ít hoa lụa, em chọn lấy hai đóa rồi mang đi cho Liễu Nhi đi.”
Ngay lập tức, Thúy Nhi há to miệng, đôi mắt cũng híp lại thành một đường, rồi cảm ơn liên tục:
“Cảm ơn phu nhân.
Phu nhân thật tốt quá.
Phu nhân, thế em đi lấy đây ạ.”
“Đi đi, đi đi.”
Đuổi con vẹt khéo miệng này đi, Lạc Anh chơi với Tiểu Ngọc rất chuyên chú.
Cũng chẳng biết tính cách của Tiểu Ngọc là kế thừa của ai, hiếu động như con khỉ.
Cả ngày không có nổi một khắc yên tĩnh.
Lúc này đây, chân bé rất khỏe, không hề ngồi yên mà chỉ thích đứng lên, ra sức nhún nhảy.
Lạc Anh đỡ dưới nách bé, sau khi đùi bị đạp mấy phát, bỗng tay trống không.
Bạn đang đọc bộ truyện Suỵt! Phu Nhân Đến Rồi! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Suỵt! Phu Nhân Đến Rồi!, truyện Suỵt! Phu Nhân Đến Rồi! , đọc truyện Suỵt! Phu Nhân Đến Rồi! full , Suỵt! Phu Nhân Đến Rồi! full , Suỵt! Phu Nhân Đến Rồi! chương mới