TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Lầu Thiên Hương là nơi toàn người không giàu thì sang trong kinh đến.
Có lẽ món ăn không hẳn là đệ nhất thiên hạ, nhưng ở đây từ chưởng quầy phía trên đến là hỏa kế phía dưới, ai cũng luyện được một đôi Hỏa nhãn kim tinh, chỉ nhìn một cái đã nhận ra ngay người đến chính là tiểu Tướng quân Tần gia.
Dọc đường nghênh đón, hộ tống thẳng lên trên tầng, cho đến khi Tần Miện nói rõ lý do đến đây, chưởng quầy mới nhìn thấy cô nương bị xem nhẹ ở bên cạnh.
Vừa nhìn một cái, quần áo toàn thân đều là vật phi phàm, chưởng quầy tất cung tất kính nghênh đón người đến nhã gian tốt nhất.
Lấy ấm trà bằng bạch ngọc quý giá được cất kỹ ra, tự tay pha Bích Loa Xuân rồi mang vào phòng với vẻ mặt tươi cười.
Khách quý không muốn nói nhiều, ông ta cũng thức thời không quấy rầy.
Sau khi trà và bánh ngọt được dọn lên, ông ta lui ra ngoài một cách ngay ngắn phép tắc, còn tiện tay đóng cửa lại.
Lúc này, trong phòng chỉ còn lại hai người họ.
Lạc Anh nhìn trà bánh tinh xảo được bày trong đĩa, cầm một cái đĩa lên ngửi thử rồi lại đặt xuống.
Tần Miện tưởng nàng cẩn thận quá mức, nói thêm một câu: “Yên tâm, lầu Thiên Hương còn không đến nỗi muốn tự dỡ biển hiệu của mình.”
“Gì cơ?”
“Cô vừa nhìn vừa ngửi, lẽ nào không phải để thử độc?”
Lạc Anh dở khóc dở cười, không biết sao lối suy nghĩ của người này quái lạ như thế: “Tôi ngửi thử xem có đáng để tôi động đũa không, quả thật là không ngon như đồ trong cung.
Tôi còn muốn để bụng ăn cái khác nữa.”
Tần Miện sững ra, cảm thấy đầu óc mình tuyệt đối không bình thường mới có thể chủ động lên tiếng.
Sau đành hạ quyết tâm chỉ hoàn thành phận sự của mình thôi, khoanh tay trước ngực, tựa vào cửa sổ không để ý đến nàng nữa.
Lạc Anh lại bắt đầu nghịch cái hộp của nàng.
Bây giờ nàng vừa muốn mở ra, vừa không dám mở ra.
Muốn mở ra đếm thử bạc của nàng, dù sao lát nữa chúng cũng sẽ không thuộc về nàng nữa.
Không dám mở ra cũng là vì sợ đau lòng quá lại làm ra hành động bội ước gì đó thật.
Cả trái tim như đang đặt trên bếp, bị nướng đến sắp cháy mất rồi.
Tần Miện tập võ từ nhỏ, tai thính mắt tinh, nhìn thấy ở thật xa ngoài cửa sổ có một chiếc xe ngựa chạy đều đến đây rồi dừng lại ở trước cửa lầu Thiên Hương.
Lại qua một lúc nữa, hai tiếng bước chân không đều truyền đến từ dưới lầu.
Quay đầu lại nhìn, Lạc Anh còn đang ôm cái hộp, suy nghĩ đau khổ.
Sợ nàng mất mặt, không khỏi nhắc nhở:
“Họ đến rồi.”
Lạc Anh đứng bật dậy vù một cái.
“Ngồi xuống.”
Tần Miện cũng không biết sao hôm nay bản thân lại nói nhiều thế, nhưng hắn thật sự không chịu nổi người bên cạnh không phép tắc như vậy.
Lạc Anh ừ một tiếng, vừa đặt mông xuống ghế thì cửa nhã gian bị đẩy mở ra.
Tiết Đại Nha đi đầu, còn cười híp mắt chuẩn bị giới thiệu hai vị khách hàng cho nhau, bất ngờ ánh mắt liếc thấy Tần Miện đang ngồi ở một góc, chân nhũn ra, nụ cười cứng đơ trên mặt trong nháy mắt.
————— Ngát dịch và đăng tại diễn đàn Lê Quý Đôn —————
Qua ba tuần trà, không khí có hơi cứng ngắc.
Nhà họ Ngô phái một vị quản gia có tuổi đến, thái độ rất hòa ái, khiêm nhượng.
Sau khi lấy giấy tờ đất đai và khế ước mua bán nhà ra thì đưa cho Lạc Anh một cách rất lịch sự.
Tuy nói mấy ngày này đi theo Phương Cẩn cùng học không ít chữ, nhưng còn không đủ để chống đỡ xem hết nội dung mấy thứ này.
Nàng đá ghế Tần Miện, đẩy hai tờ giấy trên mặt bàn sang xin giúp đỡ.
Tần Miện mím môi, cầm lên đọc rất nghiêm túc.
Không biết là lần thứ mấy Tiết Đại Nha lấy khăn tay từ trong người ra để lau mồ hôi trên trán.
Đưa tay cầm chén trà trước mặt lên nhìn, trong đó đã không còn gì từ lâu.
Lại nhấc ấm trà, phát hiện trong ấm cũng đã cạn sạch từ sớm rồi.
Tần Miện trả lại cho nàng, đưa ra kết luận:
“Không vấn đề gì.”
Lúc này, nên đến lượt nàng lên tiếng.
Lạc Anh quyết tâm, đẩy cái hộp bên cạnh qua: “Đây, tôi đã mang đủ bạc đến rồi.”
Ánh mắt ông lão quản gia có hơi nghi ngờ, sau khi mở hộp ra đếm, nhìn Tiết Đại Nha, phát hiện ông ta đang mất hồn mất vía ngồi lau mồ hôi.
Chỉ có thể tự thân ra trận làm rõ:
“Cô nương, trong này có một trăm lượng bạc.
Thế chín nghìn chín trăm lượng còn lại ngài chuẩn bị dùng ngân phiếu?”
“Chín nghìn chín trăm lượng gì cơ?”
Lạc Anh mơ hồ, đứng lên rồi với sang sờ bạc của mình: “Không sai mà, tòa nhà này của ông một trăm lượng.
Nay tôi đã mang tiền đến rồi, chúng ta một tay trả tiền, một tay giao nhà thôi.”
“Cô nương, ngài đừng nói đùa với lão.
Chủ nhà ra giá một vạn lượng bạc trắng, trừ khi Tiết chưởng quầy còn chưa nói rõ ràng?”
Tiết Đại Nha bị nhắc đến hoàn hồn trong nháy mắt, mờ mịt nhìn bạc ở trước mặt, sau khi ánh mắt đảo qua quét lại, lập tức hiểu ra, xảy ra sự cố rồi!
“Cô nương, không phải chúng ta đã nói xong là một vạn lượng à.”
Lạc Anh cũng gấp gáp, ra sức ôm cái hộp về lại bên cạnh mình, nổi giận đùng đùng nói: “Cái gì mà một vạn lượng, hôm đó ông nói giá cả của họ hợp lý, một trăm lượng bạc, sao hôm nay thấy chúng tôi mang tiền đến lại lập tức đổi thành giá trên trời rồi.
Một vạn lượng tôi còn có thể mua được ba cái hoàng cung đấy, còn cần cái nhà nát này của ông à.”
Tiết Đại Nha thật sự là khóc không nổi, vừa không biết thân phận của thiếu nữ trước mặt là gì, lại e ngại đại gia bên kia, kìm nén tính tình nói:
“Cô nương đừng đùa như thế, ở phủ Ưng Thiên này, người bình thường ăn uống một năm cũng tốn một, hai chục lượng.
Mua người làm còn phải ba, năm mươi lượng bạc nữa.
Một trăm lượng này sao có thể đủ dùng được.”
Lạc Anh vừa nghe được mấy con số này, lập tức bị kinh ngạc hét lên: “Đắt thế á?”
Nàng quay đầu nhìn Tần Miện xin chứng thực, người sau bất đắc dĩ: “Ta không để ý việc nhà, nhưng mà vừa nãy nhìn giấy tờ nhà đất, quả thật là một trăm lượng bạc không mua nổi.”
Thấy bộ dáng hồn vía lên mây của Lạc Anh, lão quản gia vội nói: “Cô nương còn ít tuổi, có lẽ không hiểu việc nhà cửa cũng đúng.
Gặp nhau là có duyên, bữa cơm hôm nay, lão phu sẽ làm chủ vì lớn tuổi nhất.
Bạn đang đọc bộ truyện Suỵt! Phu Nhân Đến Rồi! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Suỵt! Phu Nhân Đến Rồi!, truyện Suỵt! Phu Nhân Đến Rồi! , đọc truyện Suỵt! Phu Nhân Đến Rồi! full , Suỵt! Phu Nhân Đến Rồi! full , Suỵt! Phu Nhân Đến Rồi! chương mới