TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Ta Chơi Game Bằng Cách Gọi Huynh Đệ

Chương 13: Một ngày đi làm rắc rối


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 13: Một ngày đi làm rắc rối
Sau tập luyện ở võ đường về, Điệp Liên Tú đi đến siêu thị mình làm việc, liền vào nhà vệ sinh của nhân viên của cửa hàng, tắm rửa thay đồ bắt đầu công việc.
Cậu thấy Ngọc hôm nay rất vui vẻ, chắc là ở nhà có chuyện vui hay gì đó rồi.
Sau khi kiểm tra những sản phẩm, đối chiếu số lượng trong sổ sách xong, cậu liền ra quầy thu ngân làm việc.
Cậu cũng hỏi thăm mọi người mấy ngày qua công việc suông sẻ không? Và nhắc nhở mọi người chú ý, mặc dù siêu thị có camera nhưng mấy tên trộm vặt vẫn sẽ xuất hiện.
Ngọc đi đến mời cậu cuối tuần này có thể đi xem phim với cô ấy không? Tú suy nghĩ cuối tuần này cũng rảnh rỗi nên đã đồng ý.
Khi hai người đang bàn luận về buổi xem phim cuối tuần, thì có hai cô gái tầm 16 hay 17 tuổi chạy vào, với khuôn mặt hốt hoảng, làm cho Tú và mọi người cùng với mấy vị khách trong siêu thị không biết chuyện gì.
Sau khi hai cô gái chạy vào, thì ngoài cửa có hai thanh niên hùng hùng hổ hổ đi vào. Mặc kệ sự ngăn cản của hai bảo vệ ngoài cửa, bọn họ nhìn một vòng và tìm thấy mục tiêu của mình, rồi lao vào túm tóc hai cô gái đang sợ hãi trốn trong góc và giơ tay lên định tát họ.
Nhưng hai bàn tay cả hai chưa kịp rơi xuống, thì đã có một cánh tay cứng rắn giữ tay họ lại.
"Quý khách vui lòng mua hàng đi ạ, còn nếu không mua mà vào đây quấy rối thì xin mời đi cho"
Người cản hai tên này lại đó là Điệp Liên Tú, từ khi hai cô gái này chạy vào tiệm thì cậu đã chú ý, để không xảy ra chuyện lộn xộn trong cửa hàng, cậu bước ra định hỏi thăm, thì vừa lúc hai tên này xông vào và định giơ tay lên đánh hai cô gái.
"Mày là thằng nào mà dám ngăn cản tao? À thì ra chỉ là thằng nhân viên bán hàng, cút ra chỗ khác!!! nếu không đừng trách bọn tao ra tay không biết nặng nhẹ"
Nói xong hai tên này không thèm nhìn mặt cậu, rồi quay qua nói với hai cô gái.
"Hai đứa mày có ngon chạy nữa đi, chỉ có việc để hai đứa mày cản lũ quái vật trong game dùm bọn tao thôi. Mà mày lại phốt bọn tao lên mạng, làm bọn tao phải tắt trang cá nhân rồi trốn luôn mấy thằng chủ nợ nữa. Mấy ngày này bọn tao tìm mãi mới ra trường mà hai đứa bây đang học, nếu như hai đứa mày đi học rồi về thì bọn tao chẳng làm gì được, nhưng bây giờ thì hay rồi, hai đứa bây đi ra ngoài tổ chức họp fan Tiểu Cường ido, để bọn tao có cơ hội trả thù rồi"
Nói xong hắn và tên kia định giơ tay lên đánh hai cô gái nữa, thì lại có 1 cánh tay cứng rắn nắm lấy cổ áo của chúng, quăng ngược về phía sau.
Khi thấy người ném mình đi lại là Tú, hai tên này tức giận đứng dậy định lao lên đánh Tú, thì sau lưng lại có hai bảo vệ giữ cổng ban đầu đã giữ chúng lại.
Bọn họ định mời hai tên này ra khỏi cửa hàng, dù sao chức trách của họ là giữ an ninh của cửa hàng.
"Bốốpp... Bụppp"
Hai tên này thấy có người giữ mình lại, tức giận quay lại tung hai đấm vào càm của hai anh chàng bảo vệ, một người bị chấn động mạnh bất tỉnh, còn người kia thì lảo đảo vì bị choáng.
Tú nhìn thấy đống hình nhân vật game mà cậu đang chơi, được hai cô gái này đang ôm trên ngực, rồi nhìn hai hai tên này, lúc này cậu đã biết vì sao mà hai tên kia đuổi theo hai cô gái này gây gắt như vậy.
Thì ra đó là hai cô gái người chơi, mà cậu cứu lúc đang chạy trốn hai con rồng, còn hai tên kia chắc là: Xin Đừng Nhìn Đểu và Cần Gì Phải Xoắn rồi.
Nếu là bình thường xảy ra chuyện như thế này thì cậu không thể bỏ qua được, mà chuyện này còn liên quan đến Tú càng không thể làm ngơ.
Chỉ thấy hai tên kia vừa hạ gục hai bảo vệ quay lại lao đến đánh Tú, thì không ngờ khi hai tên đưa tay về sau để lấy đà đấm tới, thì Tú đã áp sát đẩy mạnh tay hai tên này về sau.
"Soạttt... Soạttt... Rầm..."
Một cú đẩy tay mạnh về sau của Điệp Liên Tú đã làm hai tên này trặc khớp vai, sau đó cậu luồn về sau lưng hai tên này, đá vào đằng sau đầu gối của chúng làm cả hai ngã úp mặt xuống đất.
Bị Tú giữ chặt tay sau lưng và khóa khớp, làm cả hai tên chỉ biết kêu cha gọi mẹ, một bảo vệ khi tỉnh táo lại liền chạy đến phụ cậu giữ lấy một tên.
"Hai người đã xong chuyện chưa? Nếu còn muốn gây chuyện thì chúng tôi sẽ gửi hai người cho công an"
"Được rồi, được rồi, A... ui... xin thả bọn tôi ra, anh muốn gì cũng được"
Hai tên này vội vàng năn nỉ Tú thả cho bọn chúng đi, mà chúng đánh hai bảo vệ chỉ một cái, nhưng cũng không đến nỗi nào. Nếu đưa đến đồn công an thì cũng chỉ phạt hành chính, vì tội quấy rối trật tự rồi sau hai mươi bốn giờ sau cũng được thả về.
Cậu bực mình nhưng cuối cùng cũng đành thả chúng đi, nhưng cũng lấy chúng một số tiền, coi như bồi thường cho hai bảo vệ bị chúng đánh.
Chúng ôm cánh tay bị trật khớp của mình tới cửa, rồi quay lại nhìn Tú để lại một lời ngoan thoại rồi chạy đi.
"Mày đợi đấy, mày đừng có mà trốn đi đó, bọn tao sẽ trở lại cho mày biết tay"
Khi nghe bọn chúng nói vậy, Tú liền hừ một cái, làm cả hai hết hồn mà bỏ chạy đi.
Khi cả hai tên quấy rối kia đã bỏ đi, Điệp Liên Tú quay qua nói với hai anh chàng bảo vệ kia.
"Các cậu đó, làm bảo vệ mà khả năng nghiệp vụ kém quá vậy? Nếu không có tôi thì cửa hàng, cùng khách hàng sẽ ra sao rồi?"
Sau khi cằn nhằn hai anh chàng bảo vệ này một hồi, Tú thở dài liền nói.
"Thôi mỗi ngày hai người theo tôi vào buổi sáng đến võ đường, nơi tôi đang tập, để tôi sẽ hướng dẫn hai cậu luyện tập nâng cao khả năng hơn"
"Vâng cảm ơn quản lý, vậy chúng tôi ra ngoài làm việc tiếp tục đây"
Sau khi hai người đã đi ra ngoài, Điệp Liên Tú quay qua hỏi thăm hai cô gái.
"Hai em có sao không? Nếu gặp tình huống vậy thì phải la lên để mọi người giúp đỡ chứ, nếu hai tên Xin đừng nhìn đểu... À không, hai tên đó còn đến làm phiền thì hãy báo ngay cho công an ngay nhé"
Sau khi được Tú hỏi thăm và an ủi, hai cô gái nhìn cậu bằng ánh mắt tỏa sáng.
Như và Hằng nhìn thấy ánh mắt của hai cô gái đó, rồi nhìn qua Ngọc rồi thở dài nói nhỏ với nhau.
"Thôi xong, con bé Ngọc lại sắp có thêm hai đối thủ cạnh tranh rồi"
Còn Ngọc ở bên quầy thu ngân cũng nhìn thấy, cô ấy nhíu mày như suy nghĩ, trực giác phụ nữ của cô ấy cảnh báo rằng. Chặn đường tình yêu của mình bây giờ, sẽ có nhiều bức tường lửa mà cô phải vượt qua lắm đây.
Sau một hồi chờ đợi, người nhà của hai cô gái đến đón, rồi cảm ơn mọi người và Tú đã giúp đỡ hai cô.
Trước khi ra về, hai cô gái cũng xin số điện thoại của cậu để liên lạc, hứa rằng sẽ gọi cậu đi ăn để cảm ơn sự giúp đỡ của cậu.
Khi mọi chuyện êm xui, Tú dặn dò mọi người làm việc rồi vô phòng gọi điện thoại cho Tuấn.
"Alô Tuấn à, chắc hôm nay tao phải về sớm rồi, ở cửa hàng phát sinh một số chuyện, có gì tao sẽ nói mày sau"
Không đợi Tuấn hỏi chuyện gì xảy ra, Tú tắt máy thay đồ của mình, dặn dò mọi người rồi ra về, mặc dù mọi người muốn hỏi chuyện vì sao hôm nay cậu về sớm vậy? Nhưng chuyện mới vừa đánh nhau xong, mà giờ thì Tú lại về sớm, nên mọi người nghĩ rằng cậu sợ hai tên kia kéo người tới trả thù, nên đi về sớm vậy nên chẳng ai hỏi thêm.
Sau khi Tú cúp điện thoại, Tuấn liền xem lại camera ở cửa hàng cậu đang làm, sau khi xem xong cậu tức giận đập bàn.
"Bà mẹ nó, dám vào cửa hàng của anh nháo sự rồi đánh người, bị người anh em của lão tử dạy dỗ nhẹ nhàng không muốn, còn dám đòi kéo người tới nữa chứ, tụi bây tưởng bọn tao là gà đất à"
Tuấn cầm điện thoại lên định gọi người qua đó, nhưng lại cậu ta suy nghĩ lại, nếu kêu người qua tới đó thì cũng xong chuyện rồi. Cậu ta suy nghĩ một lúc rồi nhớ ra một chuyện, võ đường mà Tú thường đi tập gần đó, gọi người bên võ đường qua sẽ nhanh hơn.
Nghĩ là làm, sau khi gọi cho đại sư huynh bên võ đường, và nghe đại sư huynh đồng ý ngay, Tuấn liền ra ngoài lấy xe, cậu muốn đến đó để xem náo nhiệt.
"muốn đánh người của lão tử à, thì hãy sẵn sàng tình thần bị đập nhừ tử đi Hahaha"
Khi Điệp Liên Tú ra khỏi siêu thị, ở đối diện siêu thị là một công viên, ở nơi đó đang tụ tập một đám người, trong đó có hai tên mới vừa bị Tú dạy dỗ.
"Bây giờ thì mày hối hận rồi phải không? Dám đụng tới tụi tao, thì mày phải hỏi qua sự đồng ý của một trăm anh em của tao hay không? Cho dù bây giờ có quỳ xuống van xin tao cũng không bỏ qua cho mày đâu Hahaha"

Bạn đang đọc bộ truyện Ta Chơi Game Bằng Cách Gọi Huynh Đệ tại truyen35.shop

Khi thấy con hàng này đang đắc ý như vậy, Tú liền thở dài chán nản, thanh niên bây giờ thích kéo bày, ức hiếp người khác như vậy sao? Có vẻ như cậu phải vận động quá mức một chút rồi.
"Rầm... Rập... Rầm... Rập"
Từ đằng xa lại có một đám người chạy tới, với số lượng khoảng năm mươi người, tất cả đều mặc cùng một trang phục võ đường, đó là người của võ đường của Tú đi đến giúp cậu.
"Không sao chứ sư đệ, bọn này dám kiếm chuyện với người của võ đường chúng ta phảikhoong?"
Đại sư huynh vừa nói xong, mọi người liền liếc mắt nhìn bọn choai choai đó.
"Cảm ơn sư huynh và mọi người, đám này mình đệ sử lý được rồi, không lại phiền mọi người như thế này thì kỳ quá"
Mấy sư đệ khác nghe cậu nói vậy liền trả lời.
"Không có gì đâu mà sư huynh, tập mãi ở trong võ đường hoài cũng chán lắm, nhân lúc này bọn đệ có dịp tập thực chiến luôn Hìhì"
"Haizz vậy thì cũng cũng cảm ơn mọi người nhé"
Khi cậu cùng mọi người trong võ đường và bọn thanh niên này chuẩn bị lao lên, thì từ đằng xa, một chiếc siêu xe Lamborghini màu vàng lao nhanh tới.
"GRỪMM... KÉTTT... ÉTTT"
Chiếc xe dừng ở kế bên Tú, cánh cửa mở ra, Tuấn từ trên xe bước xuống thở phào nhẹ nhõm.
"Phùù... Ù ù"
"May quá tới kịp, xém nữa là trễ phim rồi"
Khi cả bọn đang không hiểu ấy giáp gì đang xảy ra, thì Tuấn dường như sực nhớ chuyện gì, liền chạy vào siêu thị của mình.
Sau khi cậu ta chạy ra thì lại ôm theo một túi đầy ắp bắp rang, và một chai nước ngọt thật lớn, sau khi ngồi yên vị một chỗ xong, cậu ta liền nói.
"À xin lỗi đã cắt ngang mọi người, bây giờ có thể tiếp tục rồi"
Bị gần ba trăm cặp mắt dòm nguýt mình, nhưng Tuấn lại làm như không thấy gì, mà vẫn bóc bắp rang mà ăn nhìn mọi người lao lên đánh nhau.
"Binh... Bốp... Á... Hự... Không không... Ôi... Đau đau... Bụpp"
Không ngoài dự đoán của Tuấn, không đầy mười phút với số lượng người gấp đôi võ đường, đã bị đám võ sinh và Tú đập bầm dập và tơi tả, cả đám bị đánh đến nỗi phụ huynh khi thấy mặt chúng phải xin lỗi nói.
"Đây không phải là con tôi, con tôi nó không thể nào xấu đến như vậy được..."
Sau một hồi hành mấy tên côn đồ này, dạy cho bọn chúng một bài học, khi nhận được lời hứa hẹn không làm chuyện sai trái nữa của bọn chúng. Người của võ đường đành thả cho bọn nó đi, dù sao giữ bọn chúng lại cũng chẳng làm gì.
"Cậu hay nhỉ? Nhàn nhã ngồi ăn bắp xem chuyện vui, như thế này bọn tôi có nên tính phí xem biểu diễn với cậu không nhỉ?"
Đại sư huynh lườm Tuấn một cái.
"Thôi mà đại sư huynh, dù sao cũng là người quen cả mà, thôi thì em gửi phiếu giảm giá mua hàng đến cho mọi người khi đi siêu thị nhé hehe"
Đại sư huynh mỉm cười vỗ vai Tuấn.
"Anh chỉ đùa cậu thôi, với thằng nhóc chỉ biết chạy vào võ đường ngồi chơi như cậu ngày trước, thì vào giúp chỉ càng rối thêm, thôi mọi người đi về võ đường nào"
Sau khi trêu chọc Tuấn thì đại sư huynh liền dẫn mọi người trở về, Tú cũng cảm ơn mọi người trong võ đường đã ra hỗ trợ cậu. Mặc dù một mình cậu cũng có thể xử lý được, sau khi mọi người đã về, Tuấn cũng chở Tú về nhà và nói với cậu.
"Bốn ngày nữa Giàu và Sang bọn nó trở về Việt Nam rồi đấy, có gì tao sẽ cho mày biết điểm hẹn sau nhé, thôi hôm nay nghĩ sớm đi"
"Được rồi tao nhớ mà, mày đi đường cẩn thận đấy"
Sau khi cả hai cụng tay chào tạm biệt, Tú vào nhà liền cho hai boss và bản thân cậu ăn uống xong, sau khi tắm rửa xong xui, cậu bắt đầu mở ca bin quả trứng trò chơi, có vẻ như cậu bắt đầu quen với việc chơi trò chơi này hàng ngày rồi....
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Sau khi cả đám bị đánh no đòn, bọn chúng chạy về cầu cứu đại ca của mình.
Khi biết được người đánh chúng là đám võ sinh ở tòa chung cư Toàn Cầu, đại ca của bọn chúng liền tát hai tên Xin Đừng Nhìn Đểu và Cần Gì Phải Xoắn.
"CHÁT... CHÁT"
"Đồ ngu!!! Bọn mày trêu chọc ai không trêu chọc, bọn mày lại chọc bọn võ sinh ở đấy, bọn mày có biết đã dạo quanh một vòng ở quỷ môn quan rồi không?"
Hắn rùng mình nhớ lại cách đây gần hai chục năm, hắn cũng tầm tuổi bọn này, cũng máu lửa anh hùng đánh đấm khắp nơi.
Nhưng rồi giới giang hồ lúc đó cũng có nhiều băng đảng ngầm nổi trội, có thành viên gần cả nghàn người, nhưng cuối cùng bọn họ lại trêu chọc phải mấy người nước ngoài có cả người Việt Nam.
Họ là võ sư ở cái võ đường này, bọn họ cho người lại nơi đó đòi tiền bảo kê, thịt gà đâu chưa thấy, nhưng đã bị kê đá không còn manh giáp.
Trong một ngày, mấy người này càng quét hết các băng đảng ngầm ở khu vực quanh võ đường, họ không những đánh hạ hết các đại ca và băng nhóm xung quanh. Mà họ còn làm bằng một cách nào đó, đưa hết chứng cứ phạm tội của các băng nhóm này cho công an.
Không biết họ là thần thánh phương nào, sau khi công an nhận bằng chứng phạm tội của mấy băng đảng này, không lằn nhằn quanh co. Họ liền bắt giữ hết tất cả, đó là một thời điểm khủng hoảng của các băng nhóm, cũng nhờ vì thế sau này hắn mới lên được chức đại ca như bây giờ.
Thậm chí các đại ca này còn nhờ mấy vị ở trên giúp đỡ, nhưng điều đáng ngạc nhiên là họ đều lắc đầu từ chối.
Thế là nổi ám ảnh về cái võ đường khủng bố đó, làm giới giang hồ không ai mà không khiếp sợ, đọ đánh nhau thì không đánh lại, đọ quen biết thì cũng thua nốt.
Nhưng có lẽ vì mọi chuyện trải qua đã quá lâu, nên bọn này lại chẳng nhớ đến thời kỳ đó nữa, mà đám lính mới này cũng không biết là thời kỳ đó, nó kinh khủng đến mức nào.
Hắn thở dài và kể lại câu chuyện đó có đám đàn em ngu ngốc của mình nghe.
Cả đám sau khi nghe xong đổ cả mồ hôi, đúng là bọn chúng dám trêu chọc trên đầu thái tuế, ai ngờ đâu chỉ nghĩ rằng kéo nhau đi xử một tên nhân viên quèn. Thì không ngờ người ta có bối cảnh lớn như vậy, đúng là giang hồ luôn có ngoạ hổ tàng long, đừng nhìn mặt mà bắt hình dong mà.
Sau khi dặn dò bọn đàn em quản bản thân mình lại thật tốt, nếu như xảy ra chuyện tương tự, đừng có mà nhận mình là người của băng của hắn biết không, sau khi cho cả đám lui thì bảo hai tên kia ở lại.
"Tao biết bọn mày đang mắc nợ vì mượn tiền mua quả trứng trò chơi, tao nghe bọn nó nói hai đứa mày chơi rất khá, bọn mày cứ lo tập trung mà chơi.Tao biết bọn mày không dám mượn tiền của nhóm, vì sợ phải đóng tiền lời nhẹ nhàng 78% hàng tháng. Tao cũng không nói chuyện quanh co nữa, cứ lấy tiền này đi trả nợ đi, số tiền này tao không tính lãi đâu. Nhưng mà tao có lập một Guid trong trò chơi thế kỷ, bọn mày hãy đăng ký vào Guild đi, sau đó đưa vàng và vật phẩm để trả lại cho tao, để trừ số tiền bọn mày mượn, được rồi lui đi"
Khi hai tên này lui đi thì hắn thở dài, bây giờ các băng nhóm không còn chú tâm đến việc thu tiền bảo kê nữa. Mà tất cả đều nhắm đến một thị trường mới béo bở hơn, đó là trò chơi thế kỷ.
Ở đó người ta có thể chơi game kiếm tiền bằng cách, trao đổi buôn bán vật phẩm, với sự thu hút của trò chơi. Giới trung lưu hay giàu có, thậm chí giới siêu giàu đang điên cuồng vì trò chơi này.
Họ sẵn sàng chi số tiền lớn để mua lại vật phẩm mạnh mà người chơi khác tạo ra, hay tìm được bằng cách săn những con boss khó nhằn.
Thậm chí những ông lớn ở các nước ả rập, họ đầu tư hẵn một tòa nhà hơn trăm tầng chỉ để quả trứng trò chơi thế kỷ. Họ còn bỏ tiền thuê người về chơi trò chơi, sau đó gia nhập guild để kéo cấp cho các nhà vua và hoàng tử của họ.
Có nhiều người nghèo đã liều mạng, vay mượn để máy trò chơi thế kỷ về chơi, rồi may mắn tìm được vật phẩm giá trị, được một hoàng tử giàu có của đất nước Châu Âu mua lại, thế là trong một đêm người ấy đổi đời, có thể trả hết nợ nần và xây được một căn nhà khang trang hơn.
Cũng vì thế trò chơi thế kỷ càng ngày càng được nhiều người chú ý hơn, giá trị cổ phiếu của công ty Star càng ngày càng tăng cao, nói không ngoa thì chủ tịch của công ty Star là người giàu nhất thế giới...

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ta Chơi Game Bằng Cách Gọi Huynh Đệ, truyện Ta Chơi Game Bằng Cách Gọi Huynh Đệ , đọc truyện Ta Chơi Game Bằng Cách Gọi Huynh Đệ full , Ta Chơi Game Bằng Cách Gọi Huynh Đệ full , Ta Chơi Game Bằng Cách Gọi Huynh Đệ chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top