Chương 23: Hỗn loạn
Hoả Long Hoàng hơi bị hoang mang và nghẹn khuất, bản thân đang chuẩn bị ra đại chiêu thì chỉ chớp mắt một cái. Cả người bị lôi đi nơi khác, còn trước mắt thì có một đám người đang đánh nhau, xung quanh toàn là cửa với cửa.
Như một quả bóng đang được bơm căng chờ phát nổ, thì lại bị tên nào đó xã hết hơi làm Hoả Long Hoàng ủy khuất không thôi.
Hắn định chửi thề, thì lại thấy có một tên Ma Tộc đang bay ở gần mình, rồi Hoả Long Hoàng quay qua liền hỏi ngay tên này.
"Xin chào đằng đó, cho ta hỏi đây là đâu vậy? Sao ta lại ở nơi này ngươi có biết không?"
Người đó híp mắt lại nhìn hắn rồi trả lời.
"Đây là thành của Ma Tộc, mà ngươi đã quên là ngươi có một người... À một đầu chó là huynh đệ ở đây, rồi quên người đã cứu mình rồi à Võ Đại Hoả Long?"
Nghe tới đây hắn liền quay lại sau lưng mình, thì đúng là thành của Ma Tộc rồi, cái bảng to đùng coi chừng chó dữ vẫn còn nằm đó, rồi hắn nhìn lại người vừa trả lời mình.
"Đây là địa bàn Ma Tộc thì đúng như vậy rồi, nhưng ngươi thì không giống, người huynh đệ cứu ta tuy cũng yếu. Nhưng mà không yếu như ngươi... Mà khoan đã... cái mặt nạ và cái sừng này... Vậy thì đúng là ngươi rồi người huynh đệ của ta"
Người trả lời hắn chính là Điệp Vân Tú, vì lúc hắn rời đi cậu không có âm cấp nhiều như bây giờ, và khi cậu gia nhập Ma Tộc thì chủng tộc của cậu thay đổi nên hắn không nhận ra được, vì nhờ có cái mặt nạ và cặp sừng màu xanh... Nước biển trên đầu Tú, đó là lời nguyền, chỉ có hai tên Long Vương là kẻ thù của hắn mới làm ra được thôi.
Hoả Long Hoàng mừng rỡ, khi biết kẻ đó là người huynh đệ đã cứu mình, hắn định vỗ vai Điệp Vân Tú thì sực nhớ mình đang còn ở trạng thái Long hình, nên may mắn là Long trảo của hắn kịp ngừng lại cách Tú còn 20cm.
Nếu Tú mà nhận được cái vỗ vai yêu thương của tình huynh đệ này, thì chắc chắn không chết thì cũng sống vật vẹo.
Nhưng cái ngừng lại đột ngột này cũng tạo thành áp lực gió, làm tóc cậu bay hết quá một bên nhìn như cái mỏ của Xê Cô vậy.
Sau khi Hoả Long Hoàng biến thành hình người, xuất hiện trước mặt Điệp Vân Tú là một cậu thanh niên tầm hai mươi tuổi. Có một mái tóc đỏ rực được tết lại từng chùm như những người da đen, hai bên tóc được đẩy sát và đuợc kẻ ba hàng sọc.
Đây đích thị là một dân chơi thứ thiệt, đánh đấm khắp nơi, chọc phá lung tung, một người đàn ông không mang lại cảm giác an toàn, mà lại như một tên trẻ con, nói sao ả Thủy Long Vương lại cắm... À đội mũ xanh cho hắn.
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
"Ngươi đừng có mà ép Rồng quá đáng... Ơ hắn đâu rồi?"
Hắc Long Vương cùng Thủy Long Vương đang gào thét với Hoả Long Hoàng, thì không hiểu sao hắn lại biến mất.
Làm cho cả ba bộ tộc Thủy, Hoả, Hắc Long cả đám đều nghệch cả ra.
Lúc này đây cả hai Long Vương liền nhìn về tộc Hoả Long, cùng nhau nở một nụ cười, nếu như không có tên Hoả Long Hoàng ở đây, thì phải cho bọn Hoả Long tộc này biết thế nào là lễ hội.
"Đập lũ Hoả Long tộc ra bã cho ta eee..."
Tên Hắc Long Vương thét lên với cái giọng the thé của mình, cùng Thủy Long Vương và người của mình lao lên tấn công tộc Hoả Long.
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Sau khi hắn vỗ vai Điệp Liên Tú xong liền hỏi thăm cậu, sau khi chia tay ở hang rồng thì cậu làm sao mà lại ở nơi này, rồi tình hình nơi này là như thế nào? Còn con chó Curberus A chạy đi nơi nào rồi? Sao mà từ khi hắn xuất hiện ở đây nãy giờ, lại không thấy tên đó đâu, anh em tới nhà không trà phải có bánh chứ thật là thất vọng mà.
Tú nhìn biểu cảm của hắn thì thôi cũng bó tay rồi, sau khi cậu biết được hắn đang dẫn tộc nhân của mình tấn công hai tộc rồng kia. Mà hắn bị triệu hồi qua đây, còn người của hắn phải tự chống lại hai Long Vương cùng tộc của bọn chúng.
Cậu vội vàng hỏi hắn như vậy có ổn không? Thì hắn trả lời là, nếu không có hắn ở đó tộc nhân của hắn cũng tự trở về thôi chắc không sao đâu.
Một phút mặc niệm cho tộc Hoả Long, lại có một tên lãnh đạở vô trách nhiệm như vậy haizz.
Vì tình hình đang cấp bách, Điệp Liên Tú tường thuật lại đơn giản cho hắn hiểu, rồi nhờ hắn chặn Flora dùm cậu.
Hoả Long Hoàng liền nghĩ đánh nhau ở đâu cũng là đánh, giúp huynh đệ mình đánh nhau thì càng tốt, hắn liền gật đầu đồng ý...
Lợi dụng lúc Flora lo đuổi theo Tú, Macus liền bò lòm còm từ trong cánh cửa chui ra, rồi chạy vào cổng thành của Ma Tộc, ông ta liền đóng cổng lại rồi dựa vào cổng thành thở phào nhẹ nhõm, nhưng rồi ông ta lại giật mình, vì từ lúc nào lại có một người đàn ông đang đứng kế bên ông ta.
"Có vẻ là tôi không cần phải ra tay rồi, ngài Macus ngồi nghĩ ngơi đi, nơi này cứ để cho tôi lo thay cho ngài vậy"
Nếu Tú mà thấy người đàn ông này, thì sẽ không thể tin vào mắt mình được, vì người này chính là Ma Tướng đại quản gia K-Rick, không phải ông ta đã phản bội Ma Tộc rồi hay sao? Sao mà ông ta lại xuất hiện ở nơi này?
Macus nhìn K-rick rồi gật đầu, dứt khoát ngồi thẳng xuống đất dựa lưng vào tường thành, nhắm mắt lại rồi chẳng bao lâu tiếng ngáy "O o o" lại vang lên.
Không hỗ là một quản gia, không biết ông ấy lấy đâu một cái chăn, đắp lên người cho Macus, rồi chắp tay sau lưng mỉm cười đứng ở một bên...
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Flora lúc này hối hận rồi, vì quá tức giận vì hành động của Tú, mà cô ta quên luôn nhiệm vụ chính là tiêu diệt Macus. Rồi đuổi theo giết Tú để xả giận, nhưng tên này như là cá trạch vậy lách đông, tránh tây rồi bay lên trời làm cô ta không làm gì được hắn.
Vì cô ta không phải là pháp sư, hay có ma thuật hệ phong, rồi cũng không sử dụng vật phẩm ma thuật bay. Nên cô ấy chỉ biết trơ mắt nhìn cậu bay lên, đến khi cậu triệu hồi ra con rồng đó.
Đến khi cô ấy định thần lại, mới nhận ra sai lầm của mình, nhưng Macus lại trốn vô thành và đóng cổng lại rồi, muốn phá hủy cái cổng này phải có vũ khí công thành, hoặc là cô ấy phải mất một thời gian dài mới phá hủy nó được.
Nếu là như vậy, thì chiến sự bắt đầu khó nắm bắt được rồi.
Khi Flora cắn răng lao lên tấn công cổng thành, nhưng mọi chuyện không như ý cô, con rồng kia sau khi biến thành hình người, rồi nói chuyện với tên biến thái sàm sỡ cô, hắn liền quay lại nhìn Flora rồi lao xuống tấn công cô.
Mặc dù có Hoả Long Hoàng giúp đỡ, nhưng cuộc chiến này mà kéo dài thì không ổn, cậu sợ rằng Kaiser sẽ kiệt sức và không cản bước được kẻ địch.
Tú liền làm liều cậu lấy ra thêm ba đồng tiền, rồi tung cả ba lên trời.
Dường như vị thần may mắn đã quay lưng lại với cậu rồi, tất cả đồng tiền khi rơi xuống đều là mặt sấp.
*Ting*
"Thuỷ Long Vương đã bị bạn triệu hồi"
*Ting*
"Hắc Long Vương đã bị bạn triệu hồi"
*Ting*
"Vua của những ngọn lửa Phượng hoàng bị bạn triệu hồi"
"É hé hé... nàng có thấy không? Lũ hoả Long tộc rồi cũng có ngày này, chúng ta phải quét sạch chúng vào ngày hôm nay"
"Đúng vậy thiếp cũng chờ lúc này lâu rồi Ahaha"
"Rầmm... Rầmm..."
"Khốn nạn!! Đứa nào để cửa ở đây vậy?"
Tiếng đập đầu vào cửa của hai Long Vương vang lên, làm mọi người bắt đầu chú ý, từ lúc nào mà Long tộc lại tham gia vào cuộc chiến này rồi?
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Tộc nhân của ba tộc Hắc Long, Thủy Long, Hoả Long tất cả đều ngơ ngác nhìn nhau.
Bắt đầu là sự biến mất của Hoả Long Hoàng, rồi bây giờ tới cả hai Long Vương đều biến mất.
Trận chiến này còn có thể tiếp tục hay không? Hay là ai về nhà đó.
Rồi cả đám ngươi nhìn ta, rồi ta nhìn ngươi, không biết tiếp theo là nên làm thế nào, thì lại có tên nào đó lên tiếng đầu tiên.
"Ta phải về đưa mẫu Long của ta đi sinh đây, các ngươi làm gì làm đừng để ý đến ta"
Thế là hắn bỏ đi một mạch, có một kẻ bỏ đi đầu tiên, thì tất nhiên sẽ có kẻ thứ hai thứ ba, một cuộc chiến đấu không khoan nhượng của ba tộc, lại kết thúc bằng kết quả đầu voi đuôi chuột như vậy...
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Khi Hắc Long Vương cùng Thủy Long Vương định thần lại, thì bọn nó liền thấy Điệp Vân Tú cùng Hoả Long Hoàng ở đây, rồi bọn nó nhìn xung quanh thấy người rất nhiều, cả hai không biết đang xảy ra chuyện gì.
Thì có một quả pháo năng lượng từ Uman tấn công Kaiser, bị anh ta hất bay lên nổ ngay giửa hai tên Long Vương.
"Ầmm..."
Cả hai ăn phải một quả đạn lạc, liền nổi giận tấn công liên quân ba bộ tộc, vì bọn chúng nghĩ rằng đám người này là người mà Điệp Liên Tú, cùng Hoả Long Hoàng đưa đến phục kích chúng nó.
Thế là bọn chúng lao xuống tấn công người của liên quân, còn Tú đang ở trên cao lại thở phào nhẹ nhõm.
Cậu vừa triệu hồi ra hai tên rồng này, cứ nghĩ rằng mọi chuyện chắc không xong rồi, ai ngờ hai tên này vừa ra thì chẹt đầu vào cửa nên chắc điên rồi.
Vì bọn chúng tấn công liên quân ba nước, như vậy thì cũng như theo ý muốn của cậu, trận chiến bắt đầu loạn thành một đoàn.
Phượng hoàng con mắt đang lim dim ngủ, thì bị tiếng la hét đánh nhau làm nó giật mình tỉnh giấc.
Nó bị mất ngủ rất nhiều ngày rồi, mà cứ mỗi lần nó đang lim dim sắp sửa ngủ được, thì không biết từ đâu, lại có một tên nhân loại. Hắn nhảy vào ngọn núi lửa mà nó đang nằm ngủ, làm tên này giật mình tỉnh dậy.
Thậm chí nó đã đổi chỗ ở khác là những ngọn núi lửa cách xa chỗ nó ở lúc đầu, nhưng tên này cũng không buông tha cho nó.
Hết nhảy xuống đạp đầu nó dậy, rồi cù trỏ sang ngang tình ta chia đôi ngã, thậm chí hắn còn dẫn hai tên Long tộc lại phá giấc ngủ của nó, người ta buồn ngủ mà phá thì khác nào đạp đổ chén cơm, nó nhất định phải cho tên đó biết thế nào là lễ hội.
Khi nó nhìn quanh, thì thấy hai tên Long Tộc đánh nhau với mình lúc trước cũng có ở đây, mà tên hay nhảy vào ngọn núi lửa đạp đầu mình tuy bây giờ là Ma Tộc, nhưng khí tức với vẻ ngoài của hắn thì không thay đổi, vậy là lần này ngươi không chạy khỏi tay ta được rồi.
"Gréccc... ngươi chạy đâu cho thoát tên đeo mặt nạ kia"
"Phừng..."
"-368 HP"
"Ui... Ui... Nóng... Ôi cái con chim điên, ngu ngốc này"
Cậu lúc này bị mấy tia lửa từ con phượng hoàng phóng ra, đốt nóng cả mông phải bay vòng vòng mới đập tắt lửa được.
Khi Tú nghe hệ thống thông báo là mình triệu hồi được Phượng Hoàng, làm cậu nhớ lại những lần mình nhảy vào ngọn núi lửa.
Cậu đều nghe thông báo rằng điểm phẫn nộ của nó lại tăng, mà Tú nghĩ đến nát óc, không hiểu là mình trêu chọc nó từ lúc nào, mà nó lại phẫn nộ với mình như vậy?
Hoả Long Hoàng đang đánh nhau với Flora, ép cho cô ta phải chật vật phòng thủ, thì hắn thấy ở đâu ra con Phượng Hoàng xuất hiện, lại đi khi dễ huynh đệ mình. Hắn liền vứt bỏ đối thủ của mình là Flora, rồi lao lên chặn con Phượng Hoàng này lại.
"Con gà này ở đâu ra vậy? Lại dám đến đây khi dễ anh em của ta? Huynh đệ của ta thì chỉ có ta được có quyền khi dễ thôi, còn kẻ khác thì đừng có mà mơ"
Khi Tú nghe Hoả Long Hoàng nói vậy thì trợn tròn cả mắt, này đại ca, mi có nhầm lẫn hay không? Lời này của một con n... À một con rồng có thể nói ra được hay sao?
Thế là cả hai lao vào đánh nhau, vì cả hai cùng một nguyên tố, nên kỹ năng hệ hỏa của cả hai khi tấn công nhau, chẳng khác nào là gió xuân thổi qua người nhau.
Thấy vậy hoả Long Hoàng dứt khoát, bay lại gõ vào đầu Phượng Hoàng.
"Cóccc... Óc..."
Chỉ thấy đầu của Phượng Hoàng nổi lên một cục u to, lúc này nó khóc bù lu bù loa, rồi biến thành một cô bé tóc màu đỏ mặc trên người là bộ váy LoLiTa.
"U... UuuuoooA... Oa, các ngươi, các ngươi ăn hiếp bảo bảo a, huhuhu oaoa"
Lúc này tên Hoả Long lúng túng rồi, đánh cả buổi, ai ngờ rằng con Phượng Hoàng này lại chỉ là một con nhóc tì, hắn bắt đầu phát hoảng không biết phải làm sao để dỗ nó nín đây.
Tú thấy vậy liền cười lẩm bẩm.
"Hoạ thì từ đâu xuất hiện, nhưng mà người đánh là ngươi, thôi người anh em à ngươi tự cầu phúc đi hahaha"
"Ngươi làm gì mà vui vẻ vậy?"
Nghe được giọng nói này làm cậu hết hồn, khi thấy kẻ lên tiếng lại là lão Lich Solomon thì cậu lên tiếng.
"Sao ông thích xuất hiện không một tiếng động, sau lưng người khác quá vậy? Sao lúc tôi cần sự trợ giúp của ông thì chẳng thấy ông đâu?"
Lich Solomon liền nổi giận nói.
"Cũng chẳng phải là do ngươi sao? Lần trước ta bị ngươi làm hại cho, phải chiến đấu với một ma tướng, chẳng những thế sau đó ta còn bị ngươi lấy hết một phần mười sức mạnh, hỏi ngươi thì ngươi có cần cẩn thận khi xuất hiện không?"
Tú sau khi nghe lời ông ta nói liền khinh bỉ, là ông tự đến chứ tôi gài ông lúc nào?
Bỏ qua chuyện đó, cậu liền hỏi ông ta bây giờ phải làm sao?
Lich Solomon nhìn Tú như nhìn một thằng ngốc vậy, rồi lên tiếng.
"Nhà ngươi là sứ giả của người chết, mà nơi đây là chiến trường, ngươi còn hỏi ta phải làm gì ư?"
Tú lúc mới nghĩ đến nghề nghiệp của mình là Necromancer Huyền Thoại, bây giờ thì xác chết ở khắp nơi, lúc này cậu không lên sàn diễn thì còn chờ lúc nào nữa.
"Hỡi những kẻ đã chết, hãy lắng nghe tiếng ta gọi, hãy bò ra từ những nắm mồ, hãy đứng lên mà chiến đấu vì ta"
"Trỗi dậy"
Khi Điệp Vân Tú đọc xong lời chú, thì thấy vô số zombie, xương, ghoul, thậm chí là những hiệp sĩ không đầu cùng Lich xuất hiện.
Cậu không triệu hồi những bóng ma ra, vì cậu nghĩ chúng khá yếu vì toàn bộ là linh hồn của cậu có đều từ những quả trứng.
Tú muốn tận dụng những lĩnh hồn bị đám xương mình triệu hồi, tiêu diệt địch để thu thập những linh hồn mạnh, rồi gọi những bóng ma ra để chiến đấu mà thôi.
Khi triệu hồi đám seleton và sử dụng kỹ năng bay của vua ruồi, Tú thấy MP của mình gần cạn đáy, cậu liền móc bình thuốc khôi phục MP ra uống thì phát hiện đã hết sạch và...
"AAAAaaaaa..."
"Rầmmm..."
"Bạn đã chết, cấp độ của bạn -1"
"Bạn đạt được cấp độ -666, chúa quỷ Satan thích thú với bạn +200 điểm thân thiện"
"Các chúa quỷ đều thích thú với bạn +100 điểm thân thiện"
"Thần Ma’at rất thích sự cân bằng của trận chiến do bạn tạo ra +200 điểm thân thiện"
"Diêm Vương tức giận, vì việc bạn chết quá nhiều làm phiền đến ông ấy +50 điểm phẫn nộ"
Mặc dù cậu đã chết nhưng đám seleton của cậu vẫn còn đó, vì khác với những nghề Necromancer bình thường, chỉ cần người thì triển chết, thì bọn chúng sẽ trở thành một bộ xương vô hại.
Còn nghề huyền thoại của cậu, cho dù người triệu hồi chết, nhưng quái vật được triệu hồi vẫn chiến đấu đến khi bị tiêu diệt.
Lich Solomon lắc đầu thở dài.
"Đường đường là pháp sư bóng tối, mà lại không biết kiểm soát lượng MP của mình, tên đồng minh này của ta cũng thật sự là một tên ngu ngốc, thôi đành phụ hắn một tay vậy"
"Hỡi thần dân và thuộc hạ của ta, hãy nghe lời ta kêu gọi, hãy chiến đấu vì ta hỡi những bề tôi trung thành của ta"
"Trở Về!!!"
Sau khi Lich Solomon sử dụng kỹ năng, hai thuộc hạ thân cân của ông ta là, hiệp sĩ tử thần và bóng ma tử vong cũng xuất hiện, theo sau họ là vô số bóng ma và chiến binh xương.
"Tiến lên tiêu diệt chúng cho ta, không được động đến người đàn ông mặc giáp đỏ đó"
Sau một mệnh lệnh của Lich Solomon, vô vàn bóng ma bay xuyên qua những cánh cửa tấn công vào liên quân, còn những chiến binh xương của ông ta, do cơ thể quá nhẹ nên, chúng chạy trực tiếp lên trên nóc của những cánh cửa rồi lao xuống tấn công người của ba bộ tộc.
Khi thấy đám bóng ma cùng chiến binh xương của Lich Solomon tham chiến, nhóm pháp sư liền ngừng tấn công hai Long Vương.
Vì khi hai Long Vương xuất hiện bọn chúng liền tấn công vào liên quân, các chỉ huy trưởng liền thay Uman quyết định, cho xạ thủ tấn công hai Long Vương, yểm hộ những bộ binh bên dưới.
Nhưng khi bọn bóng ma này xuất hiện lại thì khác, chỉ có các pháp sư mới đối phó bọn chúng được thôi, thế là đội pháp sư chuyển sang tấn công lũ bóng ma, chỉ còn cung thủ vẫn tấn công hai Long Vương.
Đội kỵ binh lúc này cũng đã xuống ngựa, rồi chuyển sang cầm giáo cùng thương, thay đội pháp sư phi giáo tấn công hai Long Vương cùng đám chiến binh xương đang nhảy xuống từ những cánh cửa.
Bây giờ chiến đấu nổ ra ở khắp nơi, không riêng gì ở con đường bằng cửa nữa, cuộc chiến bắt đầu trở nên hỗn loạn.
Trong khi các phe đang đánh nhau, thì sau khu rừng không một ai biết, đang có một đội quân lớn đang di chuyển về hướng chiến trường...
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!