“Tiểu Giang, mang văn kiện này đi phô tô thành 10 bản, thứ hai họp cần dùng đến!”
Vừa dứt lời, một xấp văn kiện “bộp” đập vào trước mặt Giang Dã.
Giang Dã ngẩng đầu lên, cau mày nhìn về nam nhân mặc âu phục trước mặt.
Vu Lôi, nhân viên kì cựu của công ty.
Tóc ngắn mặt tròn, cao lớn vạm vỡ, ngũ quan thô kệch, bộ âu phục bó thật chặt cái vóc dáng to lớn ấy.
So với nhân viên công ty, hắn nhìn qua càng giống tội phạm đang bị cải tạo hơn.
“Nhìn cái gì, lão tử nói chuyện ngươi nghe không hiểu à?”
Giang Dã vẫn không có phản ứng, hắn lại đề cao giọng thêm mấy decilbel.
Làm cho các đồng nghiệp xung quanh dồn dập nhìn lại.
Tổ trưởng ngồi cách đó không xa cũng đưa mắt tới, nhưng cũng không nói lời nào.
Xung quanh xì xào bàn tán vang dội.
“Xảy ra chuyện gì?”
“Giang Dã tuần này vừa tới công ty, sao lại bị Vu Lôi để ý rồi?”
“Vu Lôi lúc trước , làm đòi nợ thuê, tại vì gây sự nên vào qua ngục giam.”
“Tiểu Giang trắng trắng trẻo trẻo, gặp phải xui xẻo rồi!”
Vu Lôi đắc ý.
Hắn rất hưởng thụ loại cảm giác được người khác nhìn chăm chú này.
Dường như chỉ có như vậy mới có thể biểu lộ ra địa vị của hắn.
Mạnh Thanh ngồi cạnh Giang Dã cầm lấy văn kiện, cười ha ha nói: “ Ta vừa lúc không có việc, để tôi làm cho.”
“ Không phải việc của mày!”
Vu Lôi cướp lại, lần nữa đập vào mặt Giang Dã, “ Còn cần tao nói lại à?”
Bạn đang đọc bộ truyện Ta Đối Với Tiền Không Có Hứng Thú ( Dịch ) tại truyen35.shop
Giang Dã liếc hắn một cái, nhàn nhạt nói: “ Ngươi què cụt, hay là không biết dùng máy in?”
“A, mày nói cái gì?”
Vu Lôi ngẩn người.
Lỗ tai hắn không điếc, đương nhiên nghe rõ.
Chỉ là không nghĩ đến một nhân viên mới như Giang Dã, lại dám nói chuyện như vậy với mình.
Loảng xoảng!
Giang Dã đẩy ghế đứng lên.
Chiều cao của hắn không thấp, chừng 1m83.
Nhưng hình thể thon dài gầy nhỏ của hắn, so với Vu Lôi hung hãn thì như là một thư sinh.
Bất quá Giang Dã cùng Vu Lôi mắt đối mắt, không sợ chút nào, “ Nếu anh không biết dùng máy in, ta có thể tay cầm tay dạy ngươi, nhưng mà...”
“ Nhưng mà làm sao?” Vu Lôi nén giận hỏi.
Giang Dã khinh miệt nói: “ Nhưng mà lấy sự thông minh của ngươi, ta không thể đảm bảo cứ dạy là biết đâu.”
Đồng nghiệp xung quanh hít một hơi khí lạnh!
Giang Dã này nhìn trắng trẻo yếu đuối, nói chuyện thế mà kiên cường như vậy!
Cái tính khí này, chắc chắn không phải dạng vừa.
Ánh mắt Giang Dã biến đổi một ít.
Vu Lôi thở hổn hển, nắm lấy cổ áo của Giang Dã, hung ác nói: “ Tiểu tử, tao thấy mày chán sống rồi?”
Bầu không khí nhất thời khẩn trương lên.
Ánh mắt Giang Dã trong nháy mắt băng lãnh, “ Cho ngươi ba giây, bỏ cái tay chó của ngươi ra cho ta.”
Vu Lôi cười gằn một tiếng, “Dám uy hiếp lão tử? Cũng không hỏi thăm một chút, lão tử trước kia làm cái gì!”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Ta Đối Với Tiền Không Có Hứng Thú ( Dịch ),
truyện Ta Đối Với Tiền Không Có Hứng Thú ( Dịch ) ,
đọc truyện Ta Đối Với Tiền Không Có Hứng Thú ( Dịch ) full ,
Ta Đối Với Tiền Không Có Hứng Thú ( Dịch ) full ,
Ta Đối Với Tiền Không Có Hứng Thú ( Dịch ) chương mới
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!