Thang máy dừng ở tầng 38, mấy nữ hài tử ríu rít đi vào.
“Ta phải nói Vu Binh cũng thật là quá xui xẻo.”
“Tự tìm, chẳng trách người khác!”
“Giang Dã vừa đẹp trai vừa có tiền, chàng rể vàng trong làng phú quý a! Đáng tiếc lão nương không đòi được số di động của hắn...”
...
“Khục khục!”
Giang Dã quả thực nghe không nổi nữa, không nhịn được ho khan một tiếng.
Tôn Phỉ Phỉ quay đầu lại, ánh mắt không khỏi sáng lên!
Cư nhiên là Giang Dã!
Trời cao không phụ người có lòng, hữu duyên thiên lý năng tương ngộ!
Cơ hội của lão nương tới!
Nàng đẩy ra mấy người, chen đến bên cạnh Giang Dã, nũng nịu nói: “Tiểu ca ca, không nghĩ đến trong thang máy cũng có thể gặp nhau, chúng ta thật là hữu duyên.”
Giang Dã nghi ngờ nói: “Ngươi là?”
Hắn tới công ty mới mấy ngày ngắn ngủi, thật không nhớ rõ Tôn Phỉ Phỉ là ai.
Tôn Phỉ Phỉ thầm hừ một tiếng.
Giả bộ!
Lại giả bộ cho lão nương!
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!