Bầu không khí nhất thời có chút trầm mặc xuống, ánh mắt mọi người đều nhìn vào Hà Đông Vĩ cùng Từ Đình.
Bọn hắn đều biết rõ quan hệ giữa Giang Dã và Từ Đình .
Lúc đó Giang Dã ở trường học cũng được xem như là một nhân vật phong vân, Từ Đình lại một mực theo đuổi hắn, thẳng đến khi tốt nghiệp hai người liền ở chung một chỗ.
Hai năm sau Giang Dã gây dựng sự nghiệp thất bại, Từ Đình không chút do dự, quả quyết rời bỏ hắn.
Về sau thì nam nhân của nàng đổi thành Hà Đông Vĩ.
Hà Đông Vĩ chậm rãi nở nụ cười: "Ngươi xác định không nhìn lầm?"
Cao Minh lắc đầu nói: "Làm sao có thể nhìn lầm, ngay tại khách sạn bên bờ bên kia, nhất định là Giang Dã."
"Ta còn tưởng rằng hắn không tới chứ! Vừa vặn, chúng ta cũng đã lâu không gặp!" Hà Đông Vĩ nói.
"Haizz!"
Cao Minh cố ý thở dài: "Giang Dã trước sau như một vẫn là tính khí ấy! Ta thấy hắn đi bộ vừa mệt vừa nóng, vốn nghĩ muốn trở hắn một đoạn, không ngờ hắn lại còn mạnh miệng nói là muốn đi dạo
"Đi bộ?"
Hà Đông Vĩ cười càng tươi hơn.
Từ Đình cũng không tự chủ được thở phào nhẹ nhõm.
Giang Dã lần này chịu đến, nàng còn tưởng rằng là hắn đã đông sơn tái khởi, không nghĩ đến hắn càng lăn lộn lại càng kém cỏi, đến chiếc xe để đi cũng mua không nổi.