TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Đem chuyện Thiên Hương tửu lầu xử lý xong, Phó Cổ Căng liền đi y quán gặp Ngọc Kinh.
Đứa nhỏ này chung quy vẫn là quá nhỏ, hôm nay phát sinh sự tình này làm hắn qua hồi lâu vẫn là cảm thấy ủy khuất, nhìn thấy công tử nhà mình không rên một tiếng nước mắt chảy dài.
Phó Cổ Căng thở dài đem người an ủi, mới lôi kéo Ngọc Kinh đối với Nghiêu Trăn Hạo nói lời cảm tạ: “Cảm ơn Nghiêu công tử, hôm nay thật là phiền toái ngài.
Vì báo đáp ngài, tại hạ thỉnh ngài đến ‘ an hỉ lâu ’ cùng nhau dùng ăn bữa cơm trưa đi.”
Nghiêu Trăn Hạo vui vẻ lập tức muốn gật đầu đồng ý, nhưng nghĩ đến việc sợ là sau này không gặp lại nữa, vẫn là chần chờ nói: “Lần này chỉ sợ là không cơ hội, tại hạ còn muốn đi mua rượu, xuân giếng rượu kia đã ra nhiều ngày.”
Người này nói xong liền vội vàng rời đi, Phó Cổ Căng cau mày, trong lòng không quá thoải mái.
Cậu không thích thiếu ân tình người khác.
Bất quá, Nghiêu công tử này nói không muốn cậu báo đáp, cậu cũng không phải không có biện pháp khác.
Trở lại Tương Hàn Cung, Phó Cổ Căng liền vào không gian, lấy ra bình rượu tối hôm qua ngâm ở nước sông kia.
Không gian nước sông công năng thật sự là cường đại, vốn dĩ là lâu ngày mới lên men nhưng bây giờ chỉ qua một đêm liền tốt, Phó Cổ Căng mở ra cái nắp ngửi thử, phát hiện này rượu hương vị so thế kỷ 21 còn muốn thơm hơn.
Ngọc Kinh tiểu hài kia ngửi thấy, nhìn vào bình rượu vàng óng ánh kia, lập tức thò qua tới, hỏi: “Công tử a, đây là cái rượu gì?”
“Cái này kêu là bia, bất quá hiện tại còn chưa tới thời điểm có thể uống.”
“Da rượu? Là dùng da nấu thành rượu sao?”
Phó Cổ Căng một chốc không biết nên như thế nào giải thích loại tên bia, sửng sốt đã lâu mới nói: “Không phải da nấu, là chúng ta tối hôm qua dùng mạch nha đã mài ra nấu tới.
Phối phương pháp…… Vẫn là ta ở một quyển Tây Vực trong sách nhìn đến.
Ngươi…… Cũng có thể kêu nó là rượu mạch nha.”
Tha thứ cậu đặt một cái tên tùy ý, chủ yếu là không có biện pháp nào giải thích, hắn là một người “Sinh trưởng ở địa phương” Duẫn Triều muốn như thế nào mới có thể đem nơi sản xuất bia bằng tiếng anh nói chuyện đâu?
Ngọc Kinh tự đáy lòng bội phục, công tử nhà hắn thư phòng đặc biệt nhiều sách, cái dạng gì cũng đều có.
Huống hồ công tử thế nhưng lại xem qua nhiều như vậy, thật là ghê gớm.
Không giống hắn, tuy rằng là thư đồng của công tử, nhưng kỳ thật sách đã đọc có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Tạm thời lừa dối qua, Phó Cổ Căng nhẹ nhàng thở ra, từ trong không gian lấy ra một cái bình xứ màu hoa ôm nguyệt, đổ vào một chút bia, lại thả chút đường đi vào.
“Quá một lát ngươi đem rượu mạch nha này đưa đến trong phủ của Nghiêu tướng quân đi.”.
Truyện hay luôn có tại || T R U М t r ц y e И .v N ||
Mới vừa nghe nói Nghiêu công tử mua bình rượu là cho Nghiêu Hồng Khanh, xuân giếng rượu số độ thấp, này bia cũng số độ cũng thấp, nói vậy bọn họ hẳn là sẽ thích.
Ngọc Kinh nghỉ ngơi một hồi lâu, ăn chút quả nho khôi phục tâm tình mới ôm bình sứ kia chuẩn bị đi đưa rượu, Phó Cổ Căng đột nhiên nghĩ đến cái gì, vội vàng ngăn cản người, viết một phong thư cho Ngọc Kinh cùng nhau đưa đi.
Biết Phó Cổ Căng viết cái nội dung gì tiểu tinh linh cười hắc hắc, nói: “Phó Cổ Căng ngài làm không tồi, bộ dáng này mới đỉnh nha!”
Phó Cổ Căng chỉ cười không nói.
Thư kia viết cái gì? Viết là còn thiếu Nghiêu Trăn Hạo một nhân tình, cùng với kia rượu còn phải uống trong đêm trăng tròn, viết sau khi uống rượu không được làm việc đổ mồ hôi, cùng nói Nghiêu công tử một ít lời.
Phó Cổ Căng không phải chưa chú ý tới Nghiêu Trăn Hạo quá mức thân thiện, ngày ấy ở chợ đêm Nghiêu Trăn Hạo bỏ qua xung quanh trong mắt chỉ có cậu, thực sự làm cậu kinh ngạc rất lâu.
Nhưng hơn nữa tính hôm nay tổng cộng chỉ mới gặp nhau ba lần, sao liền khả năng tâm ý khó đứt đâu? Phó Cổ Căng biết, Nghiêu Trăn Hạo chỉ là đem nhất thời kinh diễm làm như động tâm.
Ở trong thư chỉ ra điểm này, Phó Cổ Căng lại kiên định tỏ vẻ, chính mình sẽ không đáp lại cho hắn bất luận là cái gì.
Khi đặt bút xuống, trong đầu cậu không khỏi hiện ra khuôn mặt Phương Đông Cảnh, vì thế lại nói thêm một câu nữa là chính mình đã sớm ái mộ người khác……
Đối với Phương Đông Cảnh, Phó Cổ Căng chưa nói tới trong lòng là cảm giác, đã nhiều ngày trong lòng cậu cứ loạn lên mãi.
Đây là trời cao an bài tốt “Chân ái” với trời sinh cong nhưng không chủ động như cậu, đành phải cùng một con cá mặn giống nhau, yên lặng tiếp nhận cái giả thiết này.
Dù sao, nếu đã chú định là hắn thi sẽ không chủ động đi tìm một chân ái khác, hiện giờ đã được an bài thỏa đáng, cậu còn nhọc lòng làm cái gì chứ.
Vốn dĩ tiểu tinh linh còn ở cao hứng khi thấy Phó Cổ Căng có thể thấy rõ ràng người khác “Rắp tâm bất lương”, giờ phút này nghe được tiếng lòng cậu, yên lặng kéo lên cái màn chắn, “Anh anh anh” khóc lên.
Tên ngốc này khi nào mới có thể thấy rõ tâm tư chính mình a!
Thư kia nội dung thật đúng là lãnh tình đến cực điểm, ít nhất, Nghiêu Trăn Hạo nghĩ là một tin tức tốt.
Hắn vốn đang cao hứng, Phó tiểu công tử thế nhưng sẽ viết thư cho hắn, lòng tràn đầy hy vọng mở ra, lại lòng tràn đầy tuyệt vọng buông xuống.
Hắn là lần đầu tiên tâm động, còn không có mọc mầm nhòn nhọn đã bị cắt đứt ở bước dưỡng đất.
...
Cả buổi chiều Phó Cổ Căng vẫn luôn làm bia mới, ở chổ tiểu tinh linh đó mua một cái lưới lọc tốt, so với băng gạc muốn tốt hơn nhiều, lọc cũng có thể càng tinh chuẩn.
Tối hôm qua sau khi mài ra tới mạch nha đều nấu xong, Phó Cổ Căng trong không gian có nhiều thêm vài bình lớn rượu, nhưng đồng thời cánh tay cậu cũng đã đau nhức nâng không được, cánh tay trái còn không thể cong lại, động một cái đó là đau xuyên tim.
Thẳng đến lúc này Phó Cổ Căng mới hậu tri hậu giác nhớ tới, chính mình bị những cái tiểu nhị đó khi bị ném ra tửu lầu, ném tới bên trái là toàn bộ cánh tay, hơn nữa, còn không có nhìn xem quăng ngã thành cái dạng gì.
Cậu mặc y phục rộng thùng thình, tay áo ngoài có thể trực tiếp vén lên để lên trên vai, nhưng chờ khi cậu vén tay áo lên, mới phát hiện cánh tay có ít nhất là mấy chỗ bị thương, máu cùng áo trong dính vào nhau, động một cái vệt thêm sẽ ma xát với tay áo, cũng sẽ bị một trận đau.
Còn tốt là hài tử Ngọc Kinh kia không ở, bằng không nhìn đến vết thương của cậu nghiêm trọng như vậy, sợ là đến khóc cũng sẽ khóc thật lớn.
Phó Cổ Căng bất đắc dĩ nghĩ.
Mới vừa rồi ủ rượu rất ít lúc dùng tay trái, khi dùng thì cũng biên độ động tác cũng không quá lớn, thế cho nên cậu nhất thời không phát hiện chính mình thương nghiêm trọng như vậy.
Huống hồ, cánh tay đã đau đến chết lặng, nếu như không phải cố tình đi kéo tay áo xem, thêm một chút nữa nói không chừng là không cảm giác được nữa.
Phó Cổ Căng buông tay áo, ở Tương Hàn Cung tìm tòi một lúc lâu cũng chưa lục ra một chút dược nào.
Tiểu tinh linh chỗ đó cũng không bán dược, trong lúc nhất thời, Phó Cổ Căng thế nhưng gấp đến có chút muốn khóc.
Nhưng cũng may cậu nhịn xuống, cởi ra áo ngoài trung y, cậu lấy một chút nước trong không gian, chuẩn bị trước rửa sạch một chút miệng vết thương.
Bạn đang đọc bộ truyện Ta Ở Lãnh Cung Trồng Trọt tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ta Ở Lãnh Cung Trồng Trọt, truyện Ta Ở Lãnh Cung Trồng Trọt , đọc truyện Ta Ở Lãnh Cung Trồng Trọt full , Ta Ở Lãnh Cung Trồng Trọt full , Ta Ở Lãnh Cung Trồng Trọt chương mới