TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Bọn họ đang đứng cười, đột nhiên từ đằng sau Tống Trạch, một lão nhân gia khoảng chừng tứ tuần chạy vội qua, đâm vào y.
Tưởng chừng có thể khiến y ngã nhào về phía trước, Vô Tình trong tay y liền muốn chống xuống đất để y khỏi ngã, nhưng chưa kịp chống xuống, Tống Trạch đã lao vào lồ ng ngực của vị thiếu niên nọ.
Vị thiếu niên nọ được đà lấn tới, một nụ cười nhẹ nhìn xuống nam nhân tuyệt sắc trong lồ ng ngực rồi nói:
"Ca ca, không ngờ bao ngày không gặp, huynh lại muốn ôm đệ.
Liền nói từ đầu, đệ liền để huynh ôm rồi.
Không phải dài dòng như vậy."
Tống Trạch có chút ngượng ngùng thoát khỏi vòng tay kia, đồng thời nghe thấy tiếng người vừa đâm nọ:
"Xin lỗi, xin lỗi, ta bị đẩy."
Vừa nói vừa chạy lại chỗ nọ tranh linh thảo tiếp tục tranh giành.
Lôi Phong và Cẩn Ngôn lau khóe miệng vọng tới hỏi thăm:
"Thẩm công tử, ngài có sao không?"
Thẩm Tống Trạch đã đứng thẳng người, mặt có chút ngượng ngùng mà trả lời:
"Không sao, ta không sao."
Chiêu Quân đứng trước mặt, vẫn nở nụ cười làm y càng ngượng ngùng, Chiêu Quân nói:
"Vậy ca ca nhỏ, huynh tới đây có việc gì? Ta ở phía Tây này kiếm linh thảo cũng thuộc kha khá đường đi, có thể giúp huynh tìm kiếm."
Tống Trạch lúc này mới nhớ ra chuyện chính khi đến phía Tây mà hỏi thăm:
"Đệ ở đây có biết miếu thần quan nào cầu phúc mà dân làng hay đến không? Ta muốn đến đó hỏi chuyện."
Chiêu Quân nhìn Tống Trạch, lấy màn che dưới lưng y đội lên rồi nói:
"Ca ca trời nắng, nên đội tránh nắng."
Đội xong, Chiêu Quân bồi tiếp trả lời câu hỏi của Tống Trạch:
"Ca ca cách đây vài nhà dân có một ngôi miếu thờ Thần Quan miếu thờ bình an.
Huynh muốn đến, ta liền dẫn huynh đến đó.
Dù huynh muốn đi đâu ta cũng sẽ đều đưa huynh đi."
Vừa nói song, Chiêu Quân lại vọng ra hai người vừa dừng việc nôn thốc nôn tháo kia nói tiếp:
"Hai người nôn xong chưa? Hiện tại liền xuất phát nếu chưa xong bọn ta sẽ đi trước."
Lôi Phong và Cẩn Ngôn nhanh chóng vận chú làm sạch thân thể rồi chạy lại:
Cẩn Ngôn:
"Ực...!liền có thể lên đường."
Chiêu Quân đưa tay, nắm lấy tay Tống Trạch, dắt y đi.
Lôi Phong thấy vậy gượng nói:
"Chỉ là đi thôi ngươi cầm tay ngài ấy làm gì?"
Chiêu Quân chỉ quay lại, mỉm cười một điệu cười có mấy phần không thiện trí rồi nói:
"Huynh ấy đang che màn, nếu đi có thể ngã.
Ta rất chút cũng là lẽ thường.
Lúc trước bọn ta còn làm nhiều chuyện hơn thế."
Lôi Phong tức đến suýt nữa thì thổ huyết.
Trong miếu thờ nọ.
"Thần linh ơi, cứu con của con với, nó mấy tích mấy ngày nay rồi."
"Thần linh ơi, cứu với."
"..."
Chưa bước vào cổng điện thờ, từng tiếng oán thán đã vang lên.
Bốn người họ bước vào sân, đâu đâu cũng là tiếng than khóc, Tống Trạch tiến tới một vị phu nhân đang khóc lóc thảm thiết hỏi thăm:
"Xin hỏi vị phu nhân này có việc gì tại đây? Có thể nói rõ đầu đuôi ngọn ngành giùm ta hay không?"
Vị phu nhân nọ không còn chút tỉnh táo nào nữa, chỉ biết gào khóc mà không nói được gì.
Bạn đang đọc bộ truyện Ta Ở Nhân Gian Lượm Được Một Vị Phu Quân tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ta Ở Nhân Gian Lượm Được Một Vị Phu Quân, truyện Ta Ở Nhân Gian Lượm Được Một Vị Phu Quân , đọc truyện Ta Ở Nhân Gian Lượm Được Một Vị Phu Quân full , Ta Ở Nhân Gian Lượm Được Một Vị Phu Quân full , Ta Ở Nhân Gian Lượm Được Một Vị Phu Quân chương mới