Lão ta đập mạnh xuống mặt đất, bụi mù văng tung tóe khắp nơi.
Mấy người Vu Khải Thủy đều giật mình.
“Lý tiền bối… Ra tay?”
Ngụy Ngọc Sơn có chút không thể tin được nói.
“Không… Không có ra tay, chẳng qua chỉ là một tầng phòng ngự bị động ở trong sơn thôn này… Bởi vì Lý tiền bối cư trú ở nơi này, cho nên từ lâu đã biến thành một vùng cấm địa kinh khủng…”
Vu Khải Thủy cũng chấn động nói.
Bốn cái trận cờ rất có khả năng được xuất ra từ thủ bút của một tu giả Đại Thừa Cảnh, nhưng Lý tiền bối cũng không trực tiếp ra tay, trận cờ chỉ đến gần chỗ ở của Lý tiền bối đã trực tiếp bị phá hủy?
Thật là đáng sợ.
“Đây chính là sức mạnh của đại năng tuyệt thế hay sao?
“Đại năng không thể nhục, thực sự không thể ức hiếp ta…”
Ân Tiếu Không bò ra khỏi bùn đất, trong lòng của lão ta cũng run rẩy, nhìn về phía sơn thôn yên bình ở phía trước, trong mắt tràn ngập sự sợ hãi.
Tại sao lại thế này?
Điều này làm sao có thể…
Trận cờ này ở trong tay lão ta, gần như đã trở thành một vũ khí sắc bén có thể giết chết một cường giả Động Hư Cảnh.
Thế nhưng bây giờ lại có thể nổ tan tành? Hơn nữa chỉ trong nháy mắt, toàn bộ tu vi của lão ta đã gần như biến thành một con số không, lão ta đã trở thành một phế nhân!
Tất cả mọi chuyện, đều chỉ bởi vì trận cờ này bay đến gần sơn thôn này hay sao?
Rốt cuộc trong sơn thôn này có thứ gì?
Bất kể có cái gì đi chăng nữa, đều tuyệt đối không phải là thứ mà cấp bậc như lão ta có thể chạm phải.
Phải lập tức bẩm báo lại chuyện này!
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!