Công Tôn Khí cùng trưởng lão khác lập tức rời đi. Ân Tiếu Không nhìn về một phương hướng nào đó, lạnh lùng nói: "Khi sứ giả của thượng thần tới, bất kể ngươi là ai, đều sẽ chết!" ... Sau khi vượt qua nhiều đỉnh núi cao, Lý Phàm cuối cùng cũng đạt đến đỉnh cao nhất. Rừng núi xung quanh bao la, nhìn thoáng qua, dãy núi chảy dài vô tận trước mặt giống như một con rồng khổng lồ đang ngủ say trên mặt đất. Lý Phàm không đi sâu vào trong, bởi vì bên trong có rất nhiều linh thú nguy hiểm, nếu gặp phải chúng, thì chỉ có con đường chết. Vào lúc này, ánh mặt trời đỏ rực đang dần lặn xuống phía tây. Lý Phàm lấy giấy xuyến ra đặt trên một tảng đá lớn trên đỉnh, chuẩn bị sẵn bút, mực, giấy và nghiên mựcc, hắn bắt đầu vẽ tranh. Giữa mây núi mờ ảo, một vầng mặt trời đỏ rực dần dần lặn về phía Tây.
Khắp núi tràn đầy một màu hồng, núi non mênh mông giống như được phủ thêm một chiếc áo khoác màu vàng kim óng ánh. Gió mát hiu hiu, trong sự mềm mại vô cùng lại đượm buồn man mác về cảnh đẹp đang dần dần trôi qua. Trên tờ giấy lớn, ngòi bút của bút lông đã vẽ nét bút đầu tiên xuống. Giờ phút này, tâm cảnh của Lý Phàm đã vô cùng yên tĩnh, trong lòng của hắn chỉ còn lại ánh mặt trời buổi chiều tà kia. Tập trung quan sát không để ý thời gian đang dần trôi qua. Mà cũng tại giờ phút này, ở bên trong một dãy núi bao la bát ngát lại đang xảy ra một chuyện long trời lở đất. Ở tận sâu trong dãy núi, dường như đang có một trái tim to lớn đang đập thình thịch.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!