Mộ Thiên Ngưng gật đầu, ngược lại quay đầu nhìn về phía Hỏa Linh Nhi nói: “Linh Nhi tỷ tỷ, ngươi đi cùng với ta đi.”
Hỏa Linh Nhi có hơi chần chờ, nói: “Lý tiền bối không thích ta…”
Thế nhưng Mộ Thiên Ngưng chỉ kéo tay của nàng ta một cái, nói: “Lý tiền bối là một cao nhân, hắn sẽ không để ý đâu.”
Nói xong, hai người đi thẳng một mạch về phía sơn thôn.
“Tỷ tỷ, có phải ngươi đang có tâm sự gì đúng không?”
Trên đường, Mộ Thiên Ngưng đột nhiên hỏi.
Trong lúc Hỏa Minh Nhi nói chuyện cùng với đám người của Hỏa Minh Hiên, nàng cũng nghe được một hai.
Nghe vậy, Hỏa Linh Nhi thở dài một tiếng.
Lúc nãy Mộ Thiên Ngưng coi trọng nghĩa khí, nói chuyện thay cho nàng ta, cho nên đã kéo gần khoảng cách giữa các nàng lại. Lúc này, nàng ta cũng không dấu giếm gì nữa, nói: “Mẹ ta đã bị mẫu hậu của Hỏa Minh Hiên hại chết.”
Nàng ta lại kể lại tất cả mọi chuyện năm đó một lần.