Hỏa Linh Nhi nhìn bức tranh ở trong tay, lúc này thân thể mềm mại cũng run rẩy, hoàn toàn run rẩy. Ở bên cạnh, Vu Khải Thủy và Ngụy Ngọc Sơn đều trợn tròn mắt, ngẩn người, giống như đã bị hóa đá. Bọn họ cũng biết Lý tiền bối rất đáng sợ, thế nhưng… Lại không nghĩ tới sẽ đáng sợ đến mức độ này. Uy áp của Yêu Tôn khiến cho cả Thánh Địa cũng không dám lên tiếng, Chí Tôn phải lùi bước. Thế nhưng lại bị Lý tiền bối giết chết, hơn nữa chỉ là một bức tranh được vẽ một cách tùy tiện mà thôi. Thậm chí, uy lực của bức tranh kia cũng chẳng qua mới chỉ phát huy được một phần ngàn, một phần vạn, mà Yêu Tôn đã bị giết chết rồi… Đây, đây là cảnh giới cỡ nào, thủ bút cỡ nào vậy? “Thực sự không dám tưởng tượng… Lý tiền bối… Rốt cuộc là một tồn tại bậc nào?” Vu Khải Thủy chỉ nghĩ thôi cũng đã cảm thấy tê dại cả đầu rồi.
Trước đây, nhóm người của lão ta lại có thể tưởng tượng Lý tiền bối là Đại Thừa Cảnh, Tôn Giả Cảnh… Chuyện này thực sự là sự không tôn trọng rất lớn đối với Lý tiền bối! Không tôn trọng… Lão ta cảm thấy vô cùng lo sợ, may mà Lý tiền bối rộng lượng, không tính toán với đám người con sâu cái kiến như lão ta… “Ta biết ngay mà, tất cả mọi chuyện đều không thể trốn thoát được lòng bàn tay của Lý tiền bối đâu.” Mộ Thiên Ngưng vô cùng kích động, nàng nắm chặt bàn tay, chỉ cần nghĩ đến Lý tiền bối nàng cũng đã cảm thấy tất cả nguy hiểm trên thế gian này căn bản không tính là gì. Mà giờ phút này, mấy nghìn người ở bên trong Bí Cảnh đều đồng thời nhìn về phía của Hỏa Linh Nhi. Hỏa Linh Nhi là chủ nhân của bức tranh…
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!