TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Tống Mịch quay sang nhìn Ngạo Đường vài giây, lập tức chồm tới đè anh xuống sofa hôn một cái.
Chiếc hôn chỉ dừng lại trên môi Ngạo Đường vài giây rồi dời đi, lướt qua nhẹ nhàng như gió thoảng mơn man đầu xuân.
Ánh mắt Tống Mịch cong lên, tràn ngập ý cười nhìn.
Ngạo Đường không ngạc nhiên, chính anh cũng muốn hôn cô nhưng lại như lần trước.
Dù anh có kìm nén cỡ nào cơn buồn nôn cũng ập tới, đầy Tống Mịch sang một bên, Ngạo Đường chạy biến vào nhà vệ sinh.
Anh không có ăn sáng nên chỉ nôn khan, bước ra nhận lấy cốc nước của Tống Mịch súc miệng.
Ánh mắt nhìn cô có chút áy náy, cùng không cam tâm.
Tống Mịch một tay chống eo, một tay xoa đầu anh, giọng nói dịu dàng, bình thản.
"Không sao, không cần miễn cưỡng, hôn nhiều sẽ quen"
Nhìn người con gái trước mặt, Ngạo Đường định dang tay ôm thì chuông cửa vang lên, cắt ngang không khí lãng mạn của 2 người.
Tống Mịch nổi cáu đi ra mở cửa, trong đầu đang nghĩ nên loại mua xăng gì!?
Tưởng Thuyết Thư mở khẩu trang mỉm cười tỏa náng, giơ đống đồ ăn vặt đứng bên ngoài.
Tống Mịch không nể nang sập cửa lại.
Tiếng chuông cửa vang lên không ngừng, mở cửa ra vẫn là bộ dạng ngứa đòn của Tưởng Thuyết Thư.
Lần này Tống Mịch vừa mở miệng định chửi thì Thuyết Thư đã đút thanh socola chặn miệng cô, cười cười bước vào.
Ngạo Đường vừa thấy Thuyết Thư bước vào đã nhíu mày đi lên tầng.
Thuyết Thư cũng không quan tâm, đặt đồ ăn vặt xuống bàn, rất tự nhiên ngồi khoanh chân ăn như ở nhà.
Tống Mịch đóng cửa, nhíu mày nhìn Thuyết Thư thản nhiên như ở nhà.
"Tưởng minh tinh, cô là cảm thấy tôi với cô thân thiết đến mức đấy à?"
"Không có, nhưng giờ ngoài cô, tôi chẳng biết tìm ai"
Tưởng Thuyết Thư mặc đồ thường ngày, trang điểm cũng không cầu kì.
Khóe mắt hơi đỏ, nhìn cũng biết là vừa khóc.
"Tôi không có trách nhiệm phải nghe cô kể lể.
Cô có biến không?"
Tưởng Thuyết Thư phồng mồm, khoanh tay, tỏ vẻ gan lì.
"Không đi"
Tống Mịch không ngần ngại kéo tay Thuyết Thư tống ra ngoài cửa.
Đi lên lầu, thay băng và bôi thuốc vào vết thương cho Ngạo Đường.
Khả năng tự lành của anh phải nói là kinh khủng, kết hợp với thuốc của Mặc Hoành, mới qua một đêm vết đạn bán đã khép miệng, chuẩn bị đóng vẩy.
Mất 30 phút thay băng cho Ngạo Đường, Tống Mịch dọn dẹp xong quay lại thì đã thấy anh ngủ mất tiêu.
Ở với Ngạo Đường, Tống Mịch nhận anh có rất nhiều thói quen xấu, ảnh hưởng sức khỏe.
Ngạo Đường chỉ ngủ buổi sáng, không ngủ buổi tối.
Bạn đang đọc bộ truyện Ta Tự Nâng Cấp Thành Phu Nhân Phản Diện! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ta Tự Nâng Cấp Thành Phu Nhân Phản Diện!, truyện Ta Tự Nâng Cấp Thành Phu Nhân Phản Diện! , đọc truyện Ta Tự Nâng Cấp Thành Phu Nhân Phản Diện! full , Ta Tự Nâng Cấp Thành Phu Nhân Phản Diện! full , Ta Tự Nâng Cấp Thành Phu Nhân Phản Diện! chương mới