Hắn đứng ở trước cửa ra vào, sửa lại một chút dáng vẻ, sau đó mới bấm vang chuông cửa.
Trên mặt hắn lộ ra nụ cười tự cho là phù hợp nhất.
Nhưng trong khoảnh khắc cửa mở ra, nụ cười trên mặt của hắn đã cứng đờ.
Bởi vì phía sau cửa không phải là Thẩm Dật, cũng không phải Mặc Thu ôn nhu mỹ lệ, mà là một người máy kim loại hai mắt bắn ra ánh sáng màu hồng, xem toàn thân nó còn khoa trương hơn thì so với kẻ huỷ diệt.
Chử Lâm vô ý thức vuốt ánh mắt của mình.
Không sai, chính là người máy.
Bên ngoài được làm bằng kim loại, khớp nối bánh răng máy móc tràn ngập mỹ cảm, thậm chí bao gồm chỗ ngực cũng hiện ra ánh sáng màu đỏ.
Giống như người máy đại chiến từ trong phim đi ra.
- Xác nhận thân phận, Chử Lâm tiên sinh, mời vào.
Trên dưới con mắt màu đỏ bỗng nhúc nhích, sau khi tránh ra, động tác cẩn thận tỉ mỉ, giống như quản gia hoàn mỹ.
Hắn cố gắng để mình biểu hiện bình thường một chút, không phải chính là một người máy sao, không phải chỉ là còn biết nói chuyện, biết quét hình, giống như vũ khí chiến tranh thôi sao.
Hắn phải bình tĩnh một chút.
Chử Lâm không ngừng nhắc nhở ở trong lòng mình, nhưng mãi đến khi đi đến trước mặt Thẩm Dật, hắn mới miễn cưỡng dời ánh mắt của mình.
Động tác người máy này quá tự nhiên! Nếu như mặc lên một lớp da được mô phỏng chân thật thì giống như một con người thực sự vậy!
- Thẩm tiên sinh, mạo muội tới chơi.
Chử Lâm đi tới trước mắt Thẩm Dật, hắn vẫn mặc áo Vu sư như vừa rồi, nhưng ánh mắt của hắn đã có thay đổi rõ ràng.
Thật giống như một thần tiên trong chuyện thần thoại xưa, bỗng nhiên từ trong ống tay áo móc ra một chiếc phi thuyền vũ trụ, bắt đầu đại chiến vũ trụ.
Cảnh tượng này vẽ phong không đúng lắm.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!