TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Hàn Tư Không đã bất tỉnh khoảng nửa giờ.
Nơi đây không phải trung tâm rừng Matic, nhưng cũng không phải vùng bìa rừng.
Nhưng ma thú vẫn chưa tìm đến nơi Hàn Tư Không đang nằm yên, chỉ có không gian tĩnh mịch.
“Ma tâm của hắn vẫn chưa hình thành, tu vi hiện tại cũng không thể đột phá đến Chi nhân đỉnh phong.”
Chất giọng nhẹ nhàng du dương như tiếng chuông gió vang lên, không gian bỗng nhiên dao động kịch liệt và nhanh chóng bị xé toạc ra một lỗ lớn.
Thân ảnh nữ tử váy ngắn một màu tím xinh xắn đang đứng yên giữa bầu trời, nàng nhìn xuống Hàn Tư Không đang bất tỉnh với gương mặt hết sức bình thản.
Nếu là người từng sinh sống ở cung điện hoàng gia Serbia thì chắc chắn sẽ nhận ra cô gái này tên là Aria, nhưng hiện tại nàng lại đang xuất hiện tại rừng Matic.
Thân ảnh nàng bỗng dưng biến mất giữa trời, sau một khắc liền xuất hiện ngay gần Hàn Tư Không.
Đôi tay thon thả trắng nõn của nàng hướng về phía cơ thể Hàn Tư Không và một luồng năng lượng màu đen len lỏi tuôn ra từ tay nàng xuyên thẳng vào người vẫn đang bất tỉnh kia.
Đôi mắt màu tím thạch anh có chút u tối của nàng khép lại, một khung cảnh hoàn toàn mờ mịt hiện lên.
Không gian nơi đây có màu nhàn nhạt như thể bầu trời chiều, Aria có thể nhận thấy một quả cầu ánh sáng đang không ngừng xoay tròn, hấp thu năng lượng một cách điên cuồng.
Mặc dù quả cầu hấp thu rất nhiều năng lượng nhưng lại chẳng hề to lên được, ánh mắt Aria cũng dần chuyển qua một cái chấm nhỏ màu đen nằm ở ngay phía tâm của quả cầu.
“Hai căn nguyên, căn nguyên đầu tiên đã hình thành Đạo tâm, nhưng căn nguyên thứ hai lại đang hình thành Ma tâm.”
Aria có chút cười nhè nhẹ, gương mặt nàng cũng trở nên rạng rỡ hơn.
Nếu Hàn Tư Không đột phá lên cảnh giới Tâm nhân thì Ma tâm đang hình thành cũng sẽ nhanh chóng bị Đạo tâm phá vỡ, Đạo tâm cũ của hắn vẫn hoàn toàn bình ổn mặc dù trước đó căn nguyên đã bị thiêu rụi.
Lúc đó căn nguyên của hắn rõ ràng vẫn chưa hoàn toàn bị thiêu huỷ, nó vẫn đang tái tạo dần dần.
Chỉ là...
Aria cau mày và chìm vào suy nghĩ.
Mảnh giấy bốc cháy, căn nguyên bị thiêu, dịch chuyển khu vực.
Tất cả đầu mối đều dẫn đến Atthy.
Khoé miệng của nàng khẽ nhếch lên, đôi mắt có chút mong chờ nhìn vào hai tâm niệm của Hàn Tư Không.
“Mặc dù không hiểu tại sao cô lại hành động như thế, nhưng cũng phải cảm ơn cô vì đã giúp tôi, Atthy.”
Aria nói với một chất giọng trầm ấm, cảnh tượng như thể ai đó đang nói chuyện thông qua nàng vậy.
Bàn tay Aria rút lại và đôi mắt mở ra, cảnh tượng rừng Matic lại lần nữa hiện lên.
Aria đứng thẳng người lên và búng tay.
Luồng năng lượng màu đen nhanh chóng tuôn ra từ cơ thể Hàn Tư Không và tụ lại giữa ngực như thể bị thứ gì đó hút thẳng vào trong đó.
Cơ thể Aria dần dần trở nên mờ nhạt và biến mất, để lại Hàn Tư Không nằm yên tại đây.
...
“Khặc!!!”
Hàn Tư Không nhổ một ngụm nước ra, cậu đút thằng đầu mình xuống dòng suối trong lành.
Cuộc chiến tuy rằng không kéo quá dài, nhưng cũng triệt để làm cậu uể oải.
Vết thương cũng đã lành lại sau khi cậu đột phá Chi nhân đỉnh phong vừa nãy.
Bản thân cậu cũng chẳng thể ngờ mình lại có thể thông qua đánh nhau mà đột phá, mặc dù việc đột phá diễn ra khi cậu bất tỉnh.
Cái xác ma thú này tuy rằng đã bị Hàn Tư Không thu vào nạp giới, nhưng do cậu cũng không thể thay một bộ đồ mới khi mà quần áo hiện tại đính đầy dịch não cùng máu của ma thú tinh tinh đó.
Cảm giác nhợn nhợn lại khiến Hàn Tư Không gục đầu vào dòng suối.
“Cái này, cũng quá gớm ghiếc rồi.”
Chỉ có thể thở dài, cậu nhanh chóng lau sạch và phóng thẳng một đường.
Mất thêm khoảng chừng hai tuần, Hàn Tư Không đặt chân được vào khu vực Tôn gia.
Một khu vực dường như chuyên dùng để trồng dược liệu của gia tộc, Hàn Tư Không ghé qua và hỏi về đại hội Duyệt pháp tiên giới.
Cũng may là người của Tôn gia cũng rất thân thiện chỉ dẫn cho cậu.
Hàn Tư Không mặc dù cũng định hỏi về Tôn Ngọc, nhưng cậu cũng hiểu rõ sự rắc rối khi ghé thăm một gia tộc lớn.
Thay vì thế thì Hàn Tư Không vẫn ưu tiên nhiệm vụ mà Tử Nghiên đã giao cho.
Cậu đã đeo chiếc nhẫn lên ngón tay giữa để tiện lấy ra hơn.
Dựa theo chỉ dẫn của người Tôn gia, Hàn Tư Không nhanh chóng tìm được địa phận Lâm gia.
“To thật.”
Âm thanh có chút kinh ngạc phát ra từ miệng cậu, Hàn Tư Không đây cũng là lần đầu tiên nhìn thấy một gia tộc quy mô lớn như thế này.
Vô luật thành tuy rằng cũng tồn tại rất nhiều đại gia tộc, nhưng Hàn Tư Không căn bản là chưa từng nhìn qua.
Có khoảng bốn cánh cửa lớn ở giữ một thành trì dài ngoằn, Hàn Tư Không đi theo đường chính, lách qua hàng loạt xe ngựa cùng các loại xe kéo đầu ma thú đang chất đầy hàng hoá.
Lâm gia có lẽ cũng là gia tộc thiên về đan dược, có rất nhiều xe chở dược liệu đang không ngừng chạy ra chạy vào.
Hàn Tư Không cũng nhận thấy rất nhiều người hướng vào vùng trong, có lẽ là phường thị hay là một khu thương mại riêng của Lâm gia.
Miệng cậu bỗng có chút chua chua, Hàn Tư Không vẫn nhớ về những ngày đi chợ lúc trước, tiết kiệm từng đồng tiền một, không dám tiêu xài cá nhân quá đà.
Đôi chân Hàn Tư Không khẽ động và thân ảnh cậu phóng nhanh một đường, chỉ để lại một vệt đen dài.
“C-Cái gì?”
“Tu tiên giả?”
“Vị này cảnh giới ít cũng phải Tâm nhân hậu kỳ, còn trẻ như vậy.”
“Tôi thấy hắn cũng già rồi mà, ít nhiều cũng phải hơn 25 tuổi rồi.”
“Trước 30 tuổi cảnh giới Tâm nhân hậu kỳ, cũng là một người thiên phú cao đấy!”
“...”
Hàn Tư Không với tốc độ quá nhanh của mình hiển nhiên là không thể nghe được lời bàn tán của người khác, mặc dù cậu hiện tại chỉ là Chi nhân cảnh giới, nhưng cậu cảm nhận hiện tại tốc độ đã có thể so với Mã Khang thời điểm gia chiến với cậu.
Dù sau cảnh giới Tâm nhân và Trí nhân cũng chỉ tu luyện tâm niệm cùng trí lực, cơ thể tựa hồ là vẫn không có quá nhiều tiến triển về sức mạnh.
Hàn Tư Không lẩm bẩm lại thứ tự những cảnh giới tu tiên, Phàm nhân, Chi nhân, Tâm nhân, Trí nhân, Linh nhân, Khí nhân, Đạo nhân, Lý nhân, Chân nhân, Tiên nhân.
Chỉ khi nào con người bước đến cảnh giới Khí nhân thì mới có thể được công nhận là cường giả, cũng sẽ được coi là một thế lực mạnh mẽ.
Những cảnh giới trước Khí nhân cũng chỉ là tiền đề, là nền móng để tu tiên giả xây dựng bản thân.
Nhưng lại có một hạn chế rất hiện hữu, tuổi thọ.
Con người không thể kéo dài sinh mạng của mình trước khi chạm được cảnh giới Đạo nhân, cũng bởi vì thế mà số lượng tu tiên giả chết già thậm chí nhiều hơn cả số lượng người có thể tu tiên.
Lý do đó cũng đã gần như khiến cho việc tu tiên ở thế giới này trở nên cực kỳ mơ hồi đối với con người, họ tuy rằng vẫn biết về việc này, nhưng lại bất lực.
Tu tiên giả cũng sẽ thoát ly khỏi giới hạn của pháp lực một khi họ đột phá đến cảnh giới đủ cao.
Nhưng đó là chỉ khi cảnh giới “đủ cao”, đội chấp pháp tại Minh Sơn Môn đang tồn tại một vị Đạo nhân cảnh giới trung kỳ toạ trấn, cũng là những người đại diện cho pháp luật nơi đây.
Hàn Tư Không gật đầu với một vị lão giả dẫn đường, mạch suy nghĩ của cậu cũng chẳng thể tiếp tục khi đã vào đến bên trong thành.
Trái với nơi rừng rậm cây cối chỉ mang theo một màu u tối ảm đạm, trung tâm thương mại nơi đây lại rất sầm uất, người người đi lại tấp nập và không khí cũng rộn ràng trông thấy.
Những thương nhân đang vận chuyển hàng hoá và bàn chuyện mua bán với chủ thương, những khách hàng mặc cả giá bán của những món hàng lấp lánh, trẻ em chạy nhảy với những cây kẹo và đồ chơi trong tay,...
Đôi mắt của Hàn Tư Không bỗng chốc có chút cay cay, cậu nhớ về nhà mình.
“Đó cũng đâu phải nhà...”
Chất giọng của cậu lại có phần bình tĩnh, Hàn Tư Không đang nhớ về những ngày xưa, khi mà cuộc sống vẫn là những ngày làm lính vất vả.
Cậu từng là người không thể nói lời chối từ với mẹ mình, là người chỉ có thể làm theo lệnh của người khác, là người phải chạy trốn dù gặp bất kỳ ai khác.
Hiện tại Hàn Tư Không lại nhớ về hình ảnh một người con gái.
Đôi mắt pha lê một màu tím có phần tỏa sáng, mái tóc màu trắng muốt thuần khiết, cái mũi nhỏ cao, đôi môi diễm lệ hồng hào, làn da sáng cùng giọng nói thánh thót nhẹ nhàng.
Tuy rằng tính tình nàng thì thật là tệ.
Miệng cậu bỗng chốc nở một nụ cười tươi, gương mặt cũng trở nên ngốc nghếch thấy rõ.
Chẳng hiểu tại sao lúc trước Hàn Tư Không lại nói với nàng rằng cậu thích nàng, lúc đó cũng chỉ là mạnh miệng mà thôi.
Nhưng khi thấy nàng mặc dù có để ý nhưng lại không đáp trả, Hàn Tư Không cũng có chút đau lòng.
Thà rằng cứ dứt khoát từ chối, đúng là ác độc.
“Đã đến nơi rồi thưa Hàn công tử.”
Tiếng nói già nua bỗng chốc kéo Hàn Tư Không trở về thực tại, dù rằng trước đó cậu luôn đi ninh rằng mình sẽ không chìm vào suy nghĩ và mất hồn thêm lần nào nữa.
Tật cũ vẫn là khó bỏ.
“Cảm ơn lão.”
Cậu cúi đầu và bước nhanh vào hướng mà lão già giơ tay.
Ánh mắt của lão bỗng chốc sáng lên, đây cũng là một trong những lần rất lâu lão gặp qua một tu tiên giả, lại còn rất thân thiện và hiền lành.
Mặc dù tướng mạo cũng không phải là quá xuất sắc, nhưng lại rất mang khí chất nam nhi.
Lão gật đầu và cười cười, chợt xoay người và bước nhanh đi.
Hàn Tư Không liếc nhanh qua những người đang cúi đầu chào cậu dọc đường.
Thật sự là nhiều người quá!
Cậu đang hướng đến một hồi trường lớn, trông bề ngoài như một rạp hát khổng lồ.
Đây cũng là nơi mà lão già đã hẹn với người Lâm gia gặp cậu.
Đoạn đường đi tuy rằng không quá dài, nhưng lại rộng và mang theo cảnh vật cùng rất nhiều kiến trúc đẹp mắt.
Tường đá, hồ cá, cây cảnh được tỉa gọn gàng, những sân tập võ rộng lớn đang có đầy người luyện võ, những khu vực mang kiến trúc tổ ong mọc san sát nhau, trang viên có vài vị cô nương nhan sắc tuyệt mỹ,...!Tất cả những ánh mắt của con người nơi đây tự nhiên là đặt trên người Hàn Tư Không.
Bộ dạng cậu hiện tại cũng thật là rách rưới, máu mủ tanh hôi cùng mái tóc dài cột chặt.
Đôi mắt có vài phần mệt mỏi cùng buồn ngủ, gương mặt cũng chỉ là một cỡ nhan sắc tầm trung, chỉ được cái khí chất nam nhi hiện hữu rất rõ ràng.
Cơ thể Hàn Tư Không rất cao, hiện tại cậu cũng là cao hơn 1m9.
Cơ bắp cũng rất săn chắc và cơ thể hoàn toàn cân đối, khỏe mạnh.
Dù sao hơn mười năm làm lính hộ vệ hoàng gia cũng không phải là để trưng.
“L-Là tu tiên giả?”
“Thật sao?”
Hai nam tử trẻ tuổi nghiêng đầu vào nhau và nói khe khẽ, bọn họ tự nhiên là cảm thấy có gì đó rất lạ ở người vừa bước vào Lâm gia.
“Dựa theo Mai lão đối đãi thì đối phương chắc chắn là tu tiên giả, tộc trưởng cũng là tự mình nghênh đón cơ mà.”
“Vậy sao? Thật sự là cảm khái nha, còn trẻ như thế.”
“Thì phải trẻ chứ, quá già thì tương lai cũng chẳng còn bao nhiêu.”
“Tuy không quá soái nhưng thân hình lại rất đẹp nha, còn rất cao to.”
“Quần áo thì có hơi...”
Những cô nàng trẻ tuổi cũng tụ lại bàn tán, họ không ngại chỉ trỏ về phía Hàn Tư Không.
Bạn đang đọc bộ truyện Tam Nguyên Chấn Thế tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tam Nguyên Chấn Thế, truyện Tam Nguyên Chấn Thế , đọc truyện Tam Nguyên Chấn Thế full , Tam Nguyên Chấn Thế full , Tam Nguyên Chấn Thế chương mới