TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Ngoại truyện 1: Hòa thượng và cậu thư sinh.
Chương 1
Mặt trời treo ở trên cao so với ngày xưa không có gì khác thường, chỉ là bị mây đen che một bên mặt, ánh mặt trời chỉ thiếu một chút thôi.
Thầy giáo già rất siêng dạy, vượt qua giờ học thì không nói, tất cả học sinh đều chạy trốn, có thể thấy thứ được truyền thụ của bọn họ có bao nhiêu đặc sắc.
Đầu óc của Địch Tử Hi có chút mơ hồ, thân thể cũng không có sức lực, mạnh mẽ xốc tinh thần rời khỏi trường học, bắt xe buýt về nhà.
Mở cửa nhà, trong nhà chỉ có bốn bức tường, trông cũ kỹ vì đã nhiều năm càng làm nó thêm bủn xỉn, nhưng thật ra được Địch Tử Hi quét dọn rất sạch sẽ.
Đặt đồ trong tay xuống, chuyện đầu tiên chính là thắp nhang cho mấy bài vị trong phòng.
Còn chưa ra khỏi phòng, mấy bài vị này chỉ có thể chờ hắn về chăm sóc mới được.
Cha, mẹ, bà nội, ba người thân nhất đều bỏ hắn mà đi trong một đêm, chỉ còn lại một người chị, tự sát không thành nằm trong bệnh viện, nói cái gì cũng không chịu gặp hắn.
Nghĩ lại, ác mộng này bắt đầu sau khi chị hai kết hôn.
Lúc chị hai còn trẻ sống rất bừa bãi, chính là thiếu nữ hư hỏng mà mọi người thường nói, hút thuốc, uống rượu, đánh nhau, làm tất cả những chuyện phản nghịch, khi đó còn có mấy lần bị đưa vào trại cải tạo, nếu không nhờ một lần đua xe suýt chết, e là vẫn có thể mãi như vậy.
Trong nhà vốn không giàu có, để giải quyết tốt hậu quả cho chị hai, trong nhà đã không tiếp tục điều trị bệnh thiếu máu cho Địch Tử Hi.
Có điều chị hai bớt phóng túng cũng không biến thành đứa trẻ ngoan, thỉnh thoảng lại ra ngoài chơi thâu đêm suốt sáng, ở nhà mặc dù không dám uống rượu, nhưng hút thuốc là chuyện thường, đây là điểm mấu chốt mà cha mẹ dễ dàng tha thứ.
Khi đó, mình vẫn còn là học sinh trung học, chẳng qua cảm thấy rất sợ chị hai, cũng rất ít nói chuyện với chị.
jongwookislove.wordpress.com
Đột nhiên có một ngày, chị hai nói mình có thai, năm đó chị mới 19 tuổi.
Mang về một người đàn ông thật thà, không thích nói chuyện, nhìn qua như một người bình thường, ba mẹ không có cơ hội phản đối, không thể làm gì khác hơn là vội vàng làm đám cưới.
Không sinh được con, bởi vì chị hai nói không muốn có con sớm, vì thế phá thai, một tháng chị hai không về nhà, lần thứ hai gặp lại, trên mặt chị có vết máu bầm.
Địch Tử Hi không rõ, nếu không muốn có con tại sao còn muốn kết hôn? Vấn đề này không được Địch Tử Hi xem trọng, rất nhanh đã vứt vào một xó nào đó trong trí não.
Mãi cho đến một mùa đông vào ba năm sau, đêm khuya, anh rể gõ cửa hỏi tung tích của chị hai, trong lúc mơ hồ tiết lộ chị hai ngoại tình.
Việc này Địch Tử Hi vẫn để trong lòng, cha mẹ cũng không quản lý được chị, chỉ có thể im lặng không lên tiếng, ai ngờ, sau khi chị hai bị anh rể phát hiện ở cùng người tình, thảm kịch xảy ra.
Anh rể giết người đàn ông kia, chị hai thừa dịp đó bỏ chạy.
Anh rể phát điên, chạy về nhà tìm người, hai bên tranh cãi, hình như anh rể đã giết luôn cha mẹ và bà nội của Địch Tử Hi, lúc hàng xóm phát hiện ra, tất cả đã chậm.
Ngày hôm đó, Địch Tử Hi ở ngoài làm thêm về trễ, tránh thoát một kiếp nạn.
Hắn không biết làm thế nào đối mặt với mọi chuyện sau khi chị hai tự sát, chị hai nhìn thấy hắn thì như thấy quái vật, la hét kêu hắn mau đi đi.
Lắc đầu, cố gắng không nghĩ đến chuyện bi kịch này làm hắn khó thở, hắn còn phải tiếp tục sống, cho dù không còn cha mẹ ở bên, nhưng mà, Địch Tử Hi không rõ, cũng không biết, bản thân mình sống rốt cuộc là vì cái gì.
Khi tiếng gõ cửa cắt ngang dòng suy nghĩ của Địch Tử Hi, người bên ngoài đã không còn kiên nhẫn.
“Xin lỗi, tôi không nghe thấy, xin hỏi anh tìm ai?” Địch Tử Hi mở cửa, thần kinh có chút căng thẳng.
Người kia mặc tây trang, mang kính không gọng, da dẻ trắng hồng khỏe mạnh, nhìn qua rất bình thường.
“Địch Tử Hi?” Người kia hỏi.
“Là tôi, anh là ai?”
Người kia đưa danh thiếp, “Tôi là luật sư phụ trách vụ án của cậu, Liêu Giang Vũ.”
Vừa nghe nói là luật sư, Địch Tử Hi không hiểu sao lại yên lòng, rất lễ phép mời hắn vào.
“Xin lỗi, tôi không biết anh sẽ đến, chờ một lát, tôi đi pha trà.”
Liêu Giang Vũ thừa dịp Địch Tử Hi đi pha trà, quan sát xung quanh căn nhà, ngoại trừ trông bủn xỉn ra, hắn hoàn toàn không có từ nào khác để hình dung, vốn định từ chối vụ này, tiếc rằng một vị thẩm phán có quan hệ bạn bè lâu năm trong tòa án lại xin hắn nhận, hắn từ chối cũng không xong.
Liêu Giang Vũ nói chuyện với Địch Tử Hi khoảng hơn hai tiếng, chủ yếu là về vụ án và những thủ tục cần làm sau đó, trong thời gian này, Địch Tử Hi không nói câu nào, chỉ ngồi nghe.
Cẩn thận quan sát thanh niên này, hắn rất thanh tú, trên người toát ra vẻ tri thức nhàn nhạt, khác với những thanh niên cùng tuổi, lúc nào cũng làm người khác cảm giác rất an tĩnh, chững chạc.
Có lẽ là nét thanh tú trong sự tri thức, mơ hồ nhìn thấy sự đau khổ chua xót, đặc biệt là trong đôi mắt kia, không giấu được sự đau thương.
Liêu Giang Vũ không phải loại người tinh tế, nhưng mà hắn ít nhiều cũng hiểu được, bất kể là ai, khi ở cùng với cậu thanh niên này, dưới đáy lòng sẽ muốn chăm sóc hắn, bảo vệ hắn, làm luật sư, hắn chưa bao giờ có tâm trạng thông cảm, làm cao thủ có nghề nghiệp đặc biệt, càng phải giữ lý trí và suy nghĩ của mình vững chãi mọi lúc mọi nơi, bởi vậy, Địch Tử Hi trong mắt hắn chỉ là một người bình thường, sau khi hoàn thành công việc cũng sẽ không gặp lại nữa.
Khép văn kiện lại, Liêu Giang Vũ nói hơi khát nước, một hơi uống cạn tách trà, “Nếu như cậu không hài lòng với kết quả xử lý, cố gắng nói với tôi rõ ràng trước, có một số việc chúng ta phải bàn trước mới có thể đưa ra quyết định.
Mặt khác, nếu cậu còn muốn yêu cầu thêm cái gì, cũng phải nói trước với tôi, chí ít trước khi hồ sơ xong xuôi triệt để, chúng ta phải giữ những điểm chủ yếu đồng bộ.
Hiểu chưa?”
Địch Tử Hi gật đầu, ngẩng đầu lên nhìn.
“Luật sư Liêu, hôm mở phiên tòa, tôi có thể… nhờ anh làm thay không?”
“Không định đi?”
Địch Tử Hi lắc đầu, thật sự không muốn đi.
Liêu Giang Vũ có thể hiểu tâm trạng của hắn, mặc kệ hắn có đi không, người đàn ông kia vẫn bị xử tử hình, đối mặt với kết quả như vậy, đối với Địch Tử Hi mất đi ba người thân mà nói, không có gì gọi là giải thoát hay thắng lợi.
Lúc rời đi, Địch Tử Hi tiễn Liêu Giang Vũ đến cửa, có thể nhìn thấy, Địch Tử Hi là một người trọng lễ nghĩa.
jongwookislove.wordpress.com
Một tuần sau, Liêu Giang Vũ sau khi tan việc thì nhận được điện thoại của Tư Đồ, nói là cùng giải quyết vụ án, đang ẩn núp xung quanh khu nhà của người trong lòng, nhờ hắn tìm những bằng chứng hữu lực.
Không thể làm gì khác hơn là đồng ý với Tư Đồ, Liêu Giang Vũ có chút không hiểu, nhưng hắn rất nhanh nghĩ tới, có thể vụ án này tạo bất lợi cho Tư Đồ, cho nên không dám vào gặp Lâm Diêu lúc này, xem ra sự việc có chút phiền phức.
Chờ từ tám giờ tối, Liêu Giang Vũ ở nhà hàng đợi tới mười giờ, cũng không thấy Tư Đồ đâu, tức tới độ lấy tám đời tổ tông của Tư Đồ ra chửi vì không nghe điện thoại, quả nhiên là cần phải đối xử bạo lực với thằng bạn ăn hại, hắn vừa mắng xong,Tư Đồ đã gọi điện tới.
“Mẹ nó đồ quỷ háo sắc không ai thèm, chết ở đâu rồi?”
“Tôi ở ngoài điều tra tình hình của người chết, có chút vấn đề cần phải giải quyết.
Anh đừng nóng, một tiếng sau tôi có thể đến rồi.”
Liêu Giang Vũ hỏi thăm về số phận tình yêu bi thảm của Tư Đồ, sau khi bị nốc ao ba lần, Tư Đồ bị bắt bím tóc, Liêu Giang Vũ thỉnh thoảng đem ra trêu chọc.
Ngoài miệng dù không muốn thế nào đi nữa, Liêu Giang Vũ vẫn quyết định đợi thêm một tiếng, sau đó gọi phục vụ muốn một chai bia.
Nhất định phải nói cho rõ ràng, Liêu Giang Vũ tập võ từ nhỏ, thính lực rất tốt, hắn nghe có hai người cách đó không xa thì thào to nhỏ.
“Bàn thứ năm kêu bia, sao cậu không mang qua?”
“Anh đưa giùm tôi đi.”
“Tôi hỏi cậu đó, hôm nay bị cái gì vậy? Bàn thứ năm là do cậu phụ trách mà, tối hôm nay cậu cứ nhờ hết người này tới người khác, có phải biết vị khách kia không?”
“Không biết.”
Không lâu sau, một phục vụ mang bia đến bàn của Liêu Giang Vũ, hắn giương mắt nhìn, không để lộ sắc mặt cầm lên uống cạn, lòng nghĩ, “Cái cậu Địch Tử Hi này làm gì vậy, ở đây làm thêm? Làm bộ không biết thật ra cũng không sao, nhưng sao lòng lại thấy chua xót nhỉ.”
Bốn mươi phút trôi qua, Tư Đồ rốt cuộc đã tới.
“Còn nhớ Triệu Thiên Minh không?”
“Đương nhiên nhớ, làm sao?”
“Chết rồi, sau lưng bị lột da, y như trong thiết kế trò chơi của tôi.”
Phụt! Một ngụm bia phun hết ra, Tư Đồ né được, Liêu Giang Vũ cật lực ho khan, cầm khăn lau bia dính trên áo.
jongwookislove.wordpress.com
“Hiện trường giống y như trò chơi của tôi, có thể nhìn ra là hướng về phía tôi, giúp tôi điều tra rõ tất cả mạng lưới quan hệ với Triệu Thiên Minh, đặc biệt là ai thân và hay gặp hắn nhất, tình hình kinh tế của hắn, còn có bill của thẻ.
Ở bên tôi có rất ít manh mối, anh đi tham khảo nhiêu đó trước đi, nhanh lên.
Tiểu Diêu trước sau gì cũng biết đây là trò chơi do tôi thiết kế, tôi phải tìm được tư liệu đầy đủ của Triệu Thiên Minh trước khi cảnh sát tìm ra tôi.”
“Phiền phức vậy?”
“Không phải vụ án phiền phức, mà là trong thời gian tử vong của Triệu Thiên Minh, tôi hoàn toàn không có bằng chứng ngoại phạm.
Đừng nói nhiều nữa, tôi phải đi tìm Diệp Từ, liên lạc qua điện thoại nha.”
Sau khi Tư Đồ rời đi, Liêu Giang Vũ vén màn, cũng ra về.
Ra khỏi nhà hàng, gió thổi vào chiếc áo bị bia thấm, rất khó chịu.
Liêu Giang Vũ tâm phiền, cởi áo vest ra, đi về phía bãi đậu xe.
Trên đường đi ngang qua trạm xe buýt, vừa lúc nhìn thấy Địch Tử Hi vừa tan ca đứng chờ xe, Liêu Giang Vũ không muốn tới chào hỏi, nhưng đột nhiên nhớ tới ngày mốt phải ra tòa, để bảo đảm, hắn đi tới.
“Địch Tử Hi.”
Liêu Giang Vũ đột nhiên xuất hiện, khiến Địch Tử Hi vô cùng kinh ngạc, cũng rất xấu hổ.
Lòng nói, đứa trẻ này đúng là không biết giấu tâm sự, trên mặt là vẻ áy náy ngại ngùng, bản thân ngược lại vui vẻ trong lòng.
“Ngày mốt mở phiên tòa, cậu vẫn chưa muốn tới?”
Địch Tử Hi không nói gì, hồi lâu sau mới gật đầu.
“Vậy được, tới đó tôi liên lạc với cậu.”
Nhìn thoáng qua biểu tình tối nghĩa của Địch Tử Hi, Liêu Giang Vũ nghĩ, lần đầu tiên gặp cậu này, đã phát hiện sắc mặt không tốt, xem ra thân thể có bệnh từ nhỏ không tiện nói ra, không được trị liệu đúng cách, sợ là chưa tới ba mươi tuổi sẽ bị căn bệnh hành thân.
“Cám ơn anh, không cần phiền luật sư Liêu tự thân đến nhà tôi, tôi sẽ tự đến phòng làm việc của anh.
Bạn đang đọc bộ truyện Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 1) tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 1), truyện Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 1) , đọc truyện Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 1) full , Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 1) full , Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 1) chương mới