TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Vụ án thứ 3: Cà độc dược màu đen.
Mặc dù cách nói của Tư Đồ có chút mâu thuẫn, nhưng Lâm Diêu tự nhiên cảm thấy có chút cô đơn trong lòng, đó là một nỗi buồn khó nói, thời gian đó hắn cứ trốn trong phòng tài liệu chẳng gặp ai, một thời gian rất dài, mắt không thấy rõ, đầu óc bắt đầu ngưng trệ, mãi cho đến khi Tư Đồ xuất hiện, mạnh mẽo kéo hắn đi.
“Có một khoảng thời gian tôi rất kì cục, cũng làm khó anh, khiến anh phải xài chiêu nham hiểm kéo con chuột đồng như tôi ra.”
Tư Đồ ở đầu dây bên kia thu lại nụ cười, giọng nói trầm thấp, “Ở sơn trang bị em nốc ao, anh dùng tất cả tài sản mình có, nhất định phải biến em trở về lưỡi dao sắc nhọn, cho dù là mình đầy thương tích.”
Đột nhiên trong lòng có thứ gì đó chặn lại, Lâm Diêu hô hấp không thông rồi đột nhiên cảm thấy hạnh phúc gấp bội lần, trong lúc bất chợt không biết nên nói cái gì cho phải.
Người đàn ông này quá lanh lợi hay là quá thẳng thắn thành khẩn? Tại sao lúc nào cũng có thể trong lúc trêu chọc mình, lại đem tình yêu độc nhất vô nhị dành hết cho mình?
Lúc này Tư Đồ biết Lâm Diêu bị mình làm cảm động! Vào thời điểm này, một người đàn ông thông minh thì không nên tiếp tục đề tài này, cho nên Tư Đổ chuyển chủ đề, nói, “Không giỡn nữa, anh đi xem hiện trường.”
“Tôi đi với anh, bây giờ trong cục rất nghiêm, tôi sợ anh không vào được.”
“Không sao, trong tay anh có thượng phương bảo kiếm.
Em gửi những tài liệu có ích qua điện thoại anh, anh muốn xem.”
Lâm Diêu vẫn bận rộn chờ kết quả xét nghiệm, trong lòng thì lo cho Tư Đồ hành động đơn độc.
Cầm thượng phương bảo kiếm của Đường cảnh giam, Tư Đồ rất thuận lợi vào hiện trường bị nổ, bây giờ những người khác đã đi, ngoài cửa chỉ có hai cảnh viên đang canh gác.
Tư Đồ rất tự nhiên đi qua đi lại trong phòng, tùy ý hỏi, “Thi thể của Tống Nguyệt thế nào?”
“Cháy rụi như than, tay hay chân cũng không phân biệt được.”
“Còn những thi thể khác?”
“Vẫn còn trong tủ ướp lạnh, tránh thoát một kiếp.”
Sau khi nghe xong Tư Đồ xem lại tư liệu Lâm Diêu gửi qua, không khỏi nhíu mày.
Hắn không kiểm tra tình huống bên trong, dừng lại trước bàn làm việc, trong đầu mường tượng lại khung cảnh lúc đó.
Nếu như nói, Đặng Tiệp cầm bánh ngọt đến phòng làm việc, sau đó đặt lên bàn thì chuyện này rất bình thường.
Nhưng công việc của Đặng Tiệp thì không thể ăn cái gì xong rồi mới làm, huống chi đồ ngọt là thứ tốt nhất cho trí nhớ và thể lực khi mệt mỏi, bánh ngọt có thể là Đặng Tiệp mua chuẩn bị cho nửa đêm tăng ca.
Nói chính xác là, cô sẽ không mở hộp bánh này trước nửa đêm.
Vậy thì nguyên nhân gì thúc đẩy cô mở hộp bánh này trước thời gian? Xem ra chuyện đầu tiên cần điều tra là trước khi đến đây, cô đã ăn tối chưa, nếu chưa, cô muốn ăn bánh trước rồi làm sẽ trở nên hợp lý.
Nếu cô đã ăn cơm tối rồi, thì nó sẽ thành vô lý.
Tư Đồ đang xuất thần thì máy nghe lén trong túi phát ra tiếng, điều này đại biểu đối phương có hành động.
Hắn lấy tai nghe ra nhét vào tai, mau chóng nghe được giọng của đối phương.
“Xin lỗi có phải anh quấy rầy em làm việc không?”
“Không, tôi đang nghỉ ngơi ở văn phòng thôi.
Có chuyện gì, trễ vậy rồi còn gọi cho tôi, có chuyện gấp à?”
“Không có, không có, anh không ngủ được nên muốn gọi điện cho em thôi.”
“Tôi có thể nói chuyện với anh khoảng mười phút.”
Tâm trạng của Tư Đồ không tốt, mặc dù biết Lâm Diêu không có ý gì với Hứa Thận, nhưng trễ vậy rồi còn nghe bọn họ trò chuyện tâm sự, bảo Tư Đồ không giận sao mà được.
Xoay người dựa vào bàn làm việc, Tư Đồ chăm chú lắng nghe.
“Diêu, mấy năm nay em có gặp người nhà không?”
Trong điện thoại nghe thấy tiếng Lâm Diêu cười khẽ, “Không có.
Lúc trước bị đuổi khỏi nhà, không về được nữa.
Người nhà cũng ước tôi đừng về.”
“Anh còn nghĩ đã nhiều năm rồi, thầy sẽ tha thứ cho em.”
“Tha thứ? Tôi chẳng làm gì sai, không cần ai phải tha thứ.
Có vài chuyện có thể hy sinh vì người nhà, nhưng có vài chuyện thì không thể.
Tôi không muốn vì mặt mũi và thể diện của họ mà phá hủy hạnh phúc của cuộc đời mình, huống hồ còn phải liên lụy đến một cô gái vô tội khác.”
Tư Đồ đồng ý, vợ mình quả nhiên lập trường rõ ràng, không tệ không tệ.
Khóe miệng tự nhiên cong lên, lúc đó lại nghe tiếng Hứa Thận thở dài.
“Diêu, có phải em thấy anh rất, đê tiện? Anh rõ ràng không thương Tiểu Nguyệt, lại giữ cổ bên cạnh mình, lừa gạt cổ.”
“Tôi không biết anh nghĩ thế nào, nhưng mọi người ai cũng phải lựa chọn.
Tôi không có quyền đi bình luận hành vi của người khác, tôi chỉ có thể phụ trách cho hành vi của mình thôi.”
“Anh biết em bận rộn nhiều việc, Diêu, nếu em có thời gian có thể gặp anh lần nữa không? Đừng hiểu lầm, anh không có ý gì hết, chỉ là em không biết, anh đã cắt đứt mọi liên lạc với bạn bè cũ rồi, gặp lại em anh thật sự rất vui.”
“Tôi cũng vậy, tôi không nghĩ sẽ gặp lại anh.
Không có gì đâu, chừng nào rảnh tôi sẽ gọi cho anh.”
“Được.”
“Gặp lại sau, ngủ sớm đi.”
Xem ra Lâm Diêu chuẩn bị cúp điện thoại, nhưng Tư Đồ lại nghe Hứa Thận vội vàng nói, “Chờ một chút!”Tới lúc mấu chốt thì điện thoại lại rung lên, nhìn màn hình hiển thị số của Cát Đông Minh, sự chú ý của hắn lập tức bị kéo đi, nghe điện thoại.
“Tư Đồ, anh đang ở phòng giải phẫu phải không?”
“Đàm Ninh? Đông Minh đâu?”
“Hắn đang ngủ bên cạnh tôi, mấy hôm nay chưa được nghỉ ngơi.
Tôi muốn nói với anh một chuyện, tôi và tổ trưởng đi điều tra hành tung của Đặng Tiệp trước khi đến cảnh cục, phát hiện chị ấy mua bánh ở tiệm “Bánh ngọt Mùa Xuân”, tình huống cụ thể phải chờ trời sáng đến đó kiểm tra máy ghi hình mới biết được.”
“Trước khi đi làm cổ có ăn cơm tối không?”
“Tôi và tổ trưởng có đến nhà Đặng Tiệp, phát hiện đã ăn xong cơm tối, chén dĩa trên bàn vẫn chưa dọn.”
Tư Đồ suy nghĩ một lát, nói, “Hỏi cậu chuyện này, giữa Đặng Tiệp và Đông Minh là thế nào? Tôi thấy phản ứng của hắn tối nay rất lạ.”
Giọng của Đàm Ninh đ è xuống rất thấp, “Trước đây hắn, hắn thích Đặng Tiệp, là lúc mới vào cảnh cục làm.
Sau đó vì Đặng Tiệp…”
Nghe đến đó thì bỗng nhiên nghe giọng Cát Đông Minh mơ màng hỏi Đàm Ninh mấy giờ rồi, Đàm Ninh vội vàng cúp điện thoại, Tư Đồ lắc đầu.
“Hai giờ sáng, tổ trưởng, tôi đưa anh về nhà.”
Đôi mắt của Cát Đông Minh hiện đầy tơ máu, đờ đẫn nhìn về phía trước, lạnh lùng nói, “Tôi không muốn về nhà, tìm đại khách sạn nào ngủ đỡ cũng được.”
“Khách sạn sao mà được! Về tổ chuyên án không?”
“Không, chỗ đó cũng không muốn về.”
Đàm Ninh rơi vào thế khó xử, cuối cùng đành phải nói, “Tới nhà của tôi đi, anh cần một chỗ yên tĩnh để nghỉ ngơi cho khỏe.”
Cát Đông Minh không phản ứng nhắm mắt lại, nghe Đàm Ninh khởi động xe, hắn mới nói, “May mà có cậu.”
Thật sự rất muốn xem vẻ mặt của Cát Đông Minh lúc này trông thế nào, tinh thần nhiều chuyện của Tư Đồ vẫn có thể phát huy vào lúc này, cả hắn cũng thấy buồn cười.
Lắc lắc đầu, sự chú ý lại tập trung lên máy nghe lén, nhưng không nghe thấy gì, xem ra Hứa Thận đã cúp điện thoại.
Tư Đồ bĩu môi, cũng không lấy tai nghe ra, quay lại làm việc.
Lúc nãy Đàm Ninh đã nói, Đặng Tiệp ăn tối ở nhà rồi.
Vậy thì cô sẽ không mở hộp bánh ngọt sớm như vậy.
Được rồi, trước tiên bỏ qua vấn đề quả bom trong hộp bánh, cũng bỏ qua câu hỏi tại sao lại mở hộp bánh trước thời gian dự định.
Bây giờ nghĩ lại, tại sao mở hộp bánh ra thấy quả bom, Đặng Tiệp cũng không bỏ chạy?
Nghĩ tới đây Tư Đồ xoay người đi ra khỏi phòng giải phẫu, ngồi xổm kiểm tra cửa.
Cửa phòng là dạng kéo, khóa mật mã ở bên tay trái, mặc dù bây giờ đã thành vật trang trí vô dụng, Tư Đồ vẫn biết nếu không nhập mật mã sẽ không vào trong được, cũng y như thế, nếu bên trong không nhập mật mã sẽ không ra ngoài được.
Giả thiết, nếu sau khi Đặng Tiệp vào trong, có người cố tình đổi mật mã, vậy thì cô nhất định sẽ không ra ngoài được.
Cũng không đúng, không ra ngoài được thì vẫn có điện thoại, cho dù là điện thoại bàn hay điện thoại di động, đều có thể liên lạc với người bên ngoài.
Vậy tại sao trước vụ nổ, không ai nhận được tin nhắn hay cuộc gọi của cô?
Có ba khả năng, một – Đặng Tiệp mở hộp bánh nhưng không phát hiện quả bom.
Bạn đang đọc bộ truyện Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 2) tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 2), truyện Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 2) , đọc truyện Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 2) full , Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 2) full , Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 2) chương mới