TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Vụ án thứ 4: Châm phong tương đối.
Đây là lần thứ ba hắn tới thăm dò hiện trường, xách cây thang cồng kềnh lên sân khấu, cởi áo khoác ra linh hoạt trèo lên.
Chỉ là không ai giúp hắn giữ chân, Lâm Diêu không thể làm gì khác hơn là cẩn thận leo lên thanh sắt đan chéo, kiểm tra vị trí sắt phối trọng rơi xuống.
Xem ra, sắt phối trọng vốn được buộc chặt bên dưới tấm sắt, sau đó lợi dụng thanh sắt cố định treo đạo cụ lên, khi đạo cụ đưa lên thả xuống sẽ được sắt phối trọng giúp cân bằng.
Nhớ lại sắt phối trọng có vài dấu trầy, mà sợi dây chuyền được bỏ vào cái túi nhỏ dùng thanh sắt y như vậy cột lên bên dưới tấm sắt.
Chẳng lẽ Lưu Nghị khi đem giấu sợi dây chuyền, đã dùng thanh sắt phía trước sắt phối trọng cột lên, nên mới tạo tình huống bị sắt phối trọng đập chết mình?
Không đúng…
Nhưng nếu lý luận hoang đường này thành lập, vậy thì đằng sau hành vi tự sát của Lưu Nghị có lực thúc đẩy của một người khác.
Vương Tú từng nói sợi dây chuyền này vẫn luôn giấu trong xe, phân tích theo mặt thời gian, vào ngày vụ án xảy ra Vương Tú lái xe một mình tới nhà hát vào lúc 14:00, Lưu Nghị ngồi xe đoàn từ khách sạn tới nhà hát là 14:30, hai bên cách nhau ba mươi phút.
Nhưng xe của Vương Tú đậu trong bãi đậu xe trả phí, còn Lưu Nghị ngồi xe đoàn, đậu ở bãi đất trống phía sau nhà hát.
Hai nơi đi bộ cũng cần năm phút, cộng thêm đường đi phức tạp, vòng tới vòng lui rất dễ bị lạc.
Giả thiết, Lưu Nghị xuống xe lúc 14:30, tách khỏi mọi người tới bãi đậu xe tìm xe của Vương Tú lấy đi sợi dây chuyền, vậy thì hắn cần tìm một chỗ bí mật để giấu tang vật.
Nhưng trong khoảng thời gian này không thể nào không có ai phát hiện ra hắn, mà camera trong nhà hát cũng không quay trúng hắn, nói cách khác giả thiết không thành lập.
Vậy thì sợi dây chuyền có phải do Lưu Nghị trộm hay không, chỉ cần điều tra camera ở bãi đậu xe và xe của Vương Tú là biết.
Nghĩ tới đây, Lâm Diêu chú ý tới vị trí sắt phối trọng rơi xuống.
Hắn nhìn thế nào cũng không phát hiện manh mối gì mới.
Thanh sắt cột sắt phối trọng, thanh sắt bị cắt ngang, tấm sắt bị mất một lá sắt, Lâm Diêu nhận định lại trong ba điểm này, khoảng mười phút sau hắn mỉm cười leo xuống cầu thang.
Hai chân đứng vững trên sàn nhà, hắn bước nhanh tới chỗ gây nhiễu, cũng chính là cái bàn đạo cụ bị Lưu Nghị đập bể khi sắt phối trọng rơi xuống.
Căn cứ theo lời của nhân viên đoàn kịch, giấy huỳnh quang dùng để xác định vị trí đạo cụ không thể bị dán sai, nhưng theo kết quả nhiều lần thực nghiệm cho thấy, giấy huỳnh quang này dán lệch ra chừng 10cm.
10cm, so với một vụ án mưu sát có thể nói là vô cùng quan trọng.
Lâm Diêu đã từng hỏi nhân viên dán giấy huỳnh quang, đối phương dùng hai mươi năm kinh nghiệm đảm bảo không hề dán sai, hơn nữa tuyệt đối không có chuyện đổi vị trí lần hai.
Sau đó nói với Lâm Diêu, những người khác cũng sẽ không đụng vào giấy huỳnh quang trên sân khấu.
Đây là thường thức của đại đa số mọi người.
Bởi vì nếu vật này xảy ra vấn đề, chắc chắn sẽ gây cười.
Nói ví dụ như có một lần, người mới dán sai vị trí giấy huỳnh quang, nhân viên đạo cụ đặt sai vị trí, khi đèn mở sáng, diễn viên đặt mông ngồi thì té xuống sàn, dẫn tới khán giả cười vang.
Lúc nghe chuyện này Lâm Diêu còn mỉm cười, nhưng hắn rất rõ, nhân viên trên sân khấu rất coi trọng những chi tiết nhỏ này.
Cho nên nhất định đã có người âm mưu dán lại vị trí của giấy huỳnh quang.
Là ai? Có khả năng nhất là nhân viên của tổ múa, nhưng thông qua điều tra cũng không có ai liên quan tới vụ án, cũng chẳng có ai tiếp xúc quá thân mật với người liên quan tới vụ án.
Xem ra, vẫn cần phải xem lại băng ghi hình vở kịch.
Tạm thời đặt chuyện trên sân khấu qua một bên, Lâm Diêu đi vào phòng nghỉ của Vương Tú khi đó bị khóa trái.
Tất cả đều được giữ nguyên như lúc vụ án xảy ra, nhìn thanh gỗ, thùng nước, cánh cửa bị đạp hỏng cùng với vết cháy đen trên tường, hắn không giống như ngày trước, thí nghiệm quá trình sự việc xảy ra.
Dựa vào bồn rửa mặt nhắm mắt lại, tưởng tượng cảnh Vương Tú đi vào toilet cho tới phút cuối cùng.
Bất tri bất giác, quá trình gặp nạn của Vương Tú lại trùng hợp với quá trình tử vong của Lưu Nghị, hắn khẽ nhíu mày bị hình ảnh hỗn loạn trong đầu khiến cho tâm trạng bực dọc.
Đúng lúc này, cửa phòng nghỉ bị đẩy vào, có chút bất ngờ nhìn người tới, oán trách nói, “Anh đang nhớ Tư Đồ hay sao vậy, gọi lớn tiếng như vậy cũng chẳng nghe.”
Lâm Diêu thật sự kinh ngạc, “Lượng tử? Chẳng phải cậu đi điều tra Miêu Kỳ Kỳ sao? Sao lại về rồi?”
Người tới chính là Hoắc Lượng, trông hắn như vừa xuống máy bay, lưng đeo balo, mỉm cười nói, “Vừa mới về, xuống máy bay thì nói chuyện với Tư Đồ mới biết hắn đi rồi.
Tôi cũng chỉ có thể tới tìm anh.”
“Sao cậu biết tôi ở đây?”
“Hai người các anh có đôi chim liền cánh không phải à? Tư Đồ nói địa điểm cho tôi nghe.” Hoắc Lượng đi vào toilet quan sát, “Rối dữ vậy.”
Lâm Diêu đẩy Hoắc Lượng ra ngoài, hỏi, “Sao cậu về nhanh vậy?”
“Tra được chút manh mối nên vội vàng về xác nhận.” Hoắc Lượng mở balo, lấy ra một tấm hình, “Tôi tốn năm trăm tệ mua lại từ một thằng nhóc bạn cũ kiêm hàng xóm của Miêu Kỳ Kỳ.”
Cái gì mà lộn xộn vậy? Lâm Diêu bật cười, nhận lấy tấm ảnh xem kỹ.
Trong ảnh chụp có một già một trẻ, đều là nữ, ngồi trong một quán nước.
Người phụ nữ trông chừng 50 tuổi chắc chắn là Đồng phu nhân, một tay gắp đá bỏ vào ly, một tay cầm muỗng, ngồi bên cạnh là một cô bé.
Tuy không nhìn rõ khuôn mặt, nhưng vẫn có thể xác định là Miêu Kỳ Kỳ.
“Tấm ảnh này là do bạn học cũ của Miêu Kỳ Kỳ tình cờ chụp được, thằng nhóc này dậy thì sớm, học tiểu học đã thích thầm Miêu Kỳ Kỳ, bình thường hay chụp hình cô bé.
Bạn đang đọc bộ truyện Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 2) tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 2), truyện Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 2) , đọc truyện Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 2) full , Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 2) full , Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 2) chương mới