TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Vụ án thứ 1: Định luật con vịt xấu xí.
Lâm Diêu nhờ Đường Sóc tiễn Địch Tử Hi, thừa dịp bọn họ ra ngoài, bản thân chạy kiếm Dương Lỗi ở phòng giám sát ghi hình, kết quả như hắn dự đoán.
“Camera ghi hình đã bị người ta sửa, những hình ảnh chúng ta cần bị cắt méo triệt để, kể cả tôi cũng bất lực.
Đối phương là cao thủ, tôi có thể nói vậy, cách làm sạch sẽ lưu loát như thế này tuyệt đối là số một hoặc số hai.”
Nghe Dương Lỗi nói xong, Lâm Diêu vẫn không lên tiếng.
Một lát sau mới nói, “Tổ trưởng Dương, trong tay anh có phải có bảng lộ trình sơ lược của thành viên trong cuộc thi?”
“Có nhưng cậu cũng biết, không có nhiều tác dụng.”
“Cho tôi xem.”
Dương Lỗi lấy USB trong túi c ắm vào máy tính, mở một file.
Bên trong là danh sách tên những người mua vé máy bay từ Nhật trở về nước.
Lâm Diêu xem cẩn thận, Dương Lỗi mau chóng phát hiện hắn đang cười, liền hỏi, “Cậu phát hiện cái gì?”
Lâm Diêu chỉ vào một cái tên, “Những thí sinh do cảnh sát quốc tế phái tới đều đi theo mọi người, chỉ có cái người tên Ngô Hoa kia thì không.
Trong danh sách không có tên hắn.
Có biết hắn nhập cảnh lúc nào không?”
“Điều tra rồi, không có kết quả.
Tôi nghĩ, tên Ngô Hoa này nhập cảnh qua đường của cảnh sát quốc tế.”
“Vậy cũng phải có ghi chép, tìm cách thương lượng với cáo già, hỏi người phụ trách về cảnh sát quốc tế ở đây, xem Ngô Hoa đó dùng cách gì để nhập cảnh.”
“Được, chuyện này cứ để tôi.”
“Cực khổ cho anh rồi, tôi còn có việc đi trước.”
Lâm Diêu và Dương Lỗi nói chuyện xong, hắn mang theo dáng cười rời khỏi cảnh cục, trước khi đi có dặn Đường Sóc, không được rời khỏi phòng làm việc, ở yên chờ tin tức.
Đường Sóc cũng không hỏi vì sao, hắn càng muốn đoán ý đồ của Lâm Diêu hơn, cũng muốn rèn luyện chính mình, cơ hội như vậy cho dù là cực nhỏ hắn cũng không bỏ qua.
Mong muốn có một ngày, bản thân không cần học nghe học nhìn, cũng có thể hoàn toàn tham dự vào suy luận phá án.
Buổi tối.
Bên trong một quán bán thức ăn nhanh, Tư Đồ nhìn đôi chim liền cánh version 2 trên cổ tay, điểm đỏ phía trên không ngừng nhấp nháy, đã lâu rồi không di chuyển.
Tư Đồ đặt đũa xuống suy nghĩ, hình như đã biết chỗ của Lâm Diêu, nhưng hắn ở đây làm gì? Đã chín giờ tối, ngồi ở đây ngây ngẩn ba tiếng rồi còn không đi, đang chờ cái gì?
Đột nhiên, trong đầu Tư Đồ hiện lên một suy nghĩ, ném miếng đang cắn dở rồi vội vàng ra ngoài.
Trong quán bar đã sớm hết chỗ, nam nam nữ nữ ngồi trêu đùa nói chuyện ở một không gian không lớn lắm.
Lúc cửa bị đẩy vào, một người đàn ông cao lớn mang khí tức hoàn toàn khác ở đây bước vào, nhất thời kéo sự chú ý của mọi người.
Nhưng người đàn ông này không để ý, hắn tìm kiếm bóng người trong quán, từ từ đi về một góc nhỏ.
Ở góc quán, có một người đàn ông và hai cô gái đang ngồi với nhau, bọn họ dựa rất gần, gần như dán vào nhau.
Người đàn ông cao lớn dừng bước trước mặt họ, lạnh lùng nhìn.
Người đàn ông ngẩng đầu nhìn, đổi sắc mặt, răng dán chặt vào nhau, cả buổi không thốt được lời nào.
“Có rảnh không?” Người đàn ông vừa đến hỏi.
Thật vất vả mới bình thường lại, đối phương tiếc nuối đuổi hai cô gái đi, lập tức đổi nét mặt vô cùng quyến rũ, đứng dậy đổi chỗ nói, “Tư Đồ, sao anh không liên lạc trước.”
Người đàn ông kia chính là Tư Đồ, hắn không khách sáo ngồi xuống, châm một điếu thuốc lá, “Gọi điện thoại? Gọi trước chắc mày chạy mất dạng rồi.
Chuyện lần trước nhờ làm tới đâu rồi?”
“Đại ca, anh có phải muốn chỉnh chết em không?”
“Hiểu vậy thì tốt, mày là ai trong lòng mọi người đều biết.
Mau đi, hai phong bì tiền này đều là của mày, không lẹ làng, chúng ta phải đổi chỗ để nói chuyện.”
“Đại ca, chuyện này em không nói được, nói là chết đó.”
“Đây là lần đầu mày qua lại với tao hả?”
Đối phương khổ não, như muốn khóc tới nơi.
Nhìn những người xung quanh không có ai là không ai chú ý họ, phải dựa vào Tư Đồ nhỏ giọng nói, “Địa vị của đối phương quá lớn, em sợ…”
“Sợ cái gì, con voi như hắn lại phí thời gian đối phó với con chuột như mày?”
“Không phải chuyện này.
Cục cưng của hắn bị người ta hiếp, hắn đã chơi chiêu độc ở mafia rồi, quan trọng là anh định kêu em xông thẳng tới nòng súng?”
“Bớt nói nhảm, đừng quên, trước đây lúc tao cứu mày, mày đã nói gì.”
Bị đá trúng chỗ đau, người kia hận không thể đâm chết mình.
Khẽ cắn môi nói, “Được, coi như em nợ anh một ân huệ.
Anh phải bảo đảm không được bán đứng em.”
“Tao làm việc bao lâu nay mày vẫn không yên tâm? Mau lên đi, tao không có thời gian.”
Đối phương nhận mệnh, lấy điện thoại của Tư Đồ, vừa đánh chữ vừa nói thầm, “Anh có phải chán sống rồi không, không có việc gì làm đi trêu chọc mấy kẻ đó.
Lỡ như người ta biết được, anh sẽ chết không toàn thây.
Mẹ nó anh đúng là càng ngày càng điên.”
Tư Đồ đoạt lấy điện thoại, nói với đối phương, “Đây là chỗ khác nhau giữa tao và mày.” Sau đó chậm rãi rời khỏi quán bar.
11 giờ 55 phút, Lâm Diêu trốn trong căn phòng nhỏ, rốt cuộc cũng nghe thấy tiếng động, hắn lên tinh thần dán tai vào nghe, lát sau nghe thấy tiếng bước chân rõ ràng đến gần.
Lâm Diêu trốn trong căn phòng tối cười thỏa mãn, sau đó xoay người trốn.
Tiếng bước chân rất nhẹ, có thể nghe ra người kia vô cùng cẩn thận, từng bước đến gần cửa phòng chỗ Lâm Diêu trốn.
Mấy giây sau, cửa phòng bị đẩy vào, một người đàn ông mặc quần áo thể thao bước vào, mở đèn pin từ từ đi tới trước chỗ thi thể Hà Thanh Thanh.
Lâm Diêu trốn trong một cái tủ, dựa vào khe hở nhìn tình hình bên ngoài, theo hắn quan sát, người kia hình như không tìm được thứ muốn tìm, thậm chí có lúc không nắm được trọng điểm cứ đi lung tung.
Bạn đang đọc bộ truyện Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 2) tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 2), truyện Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 2) , đọc truyện Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 2) full , Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 2) full , Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 2) chương mới