TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Mùi thuốc sát trùng nhè nhẹ, còn có tinh dầu làm dịu, trần nhà trắng muốt, cửa sổ mở lớn chỉ che một chiếc rèm mỏng màu trắng.
Một nơi rất quen thuộc...!
Trình Doãn đang nằm trong bệnh viện.
"Trong người thấy sao rồi?"
"Đầu hơi đau, eo hơi mỏi, người hơi lạnh."
Dụ Ngôn Gia nhíu mày, thật sự bước đến bên giường cô, kéo cao chăn lên đến ngực.
Trình Doãn nhìn anh, phì cười.
"Tôi đùa đấy!"
Đôi mày rậm nhíu lại một ít, không hề cảm thấy buồn cười.
Dụ Ngôn Gia hỏi.
"Em đã uống gì trước khi quay phim?"
Trình Doãn không hiểu ý anh lắm.
"Diệp Hạo nói trong máu có một lượng thuốc an thần, loại đặc chế, khiến cơ thể rơi vào tình trạng bất động nhanh nhất có thể."
Anh ngừng một lát, chậm rãi bổ sung.
"Nhiều hơn có thể gây chết người."
Trình Doãn rốt cuộc cũng hiểu ra tại sao lúc chìm trong hồ nhân tạo, cô lại thấy ảo giác như thế.
"Xem như tôi mạng lớn rồi." Ánh mắt cô gái long lanh, nhìn người đàn ông bên giường nhiều hơn một chút.
"Anh giống như thần hộ mệnh của tôi vậy, rất kịp lúc."
Nghe được những lời vui vẻ này từ miệng cô, Dụ Ngôn Gia ít nhiều cũng cảm thấy tâm trạng dễ chịu hơn.
Cô làm sao biết được anh đã nóng lòng muốn gặp cô đến thế nào chứ?
Cô làm sao biết được khoảnh khắc chờ đợi cô ngoi lên khỏi mặt nước kết thúc cảnh quay, tim anh như bị treo lủng lẳng đến mức nào đâu?
"Đây không phải sự cố kỹ thuật."
Trình Doãn gật gù, cô bị bỏ thuốc an thần lúc nào không hay, lại lựa đúng phân cảnh chìm trong bể nước, không thể nhìn thấy rồi tính toán.
Đối phương rất biết lựa chọn thời cơ, vì vậy có thể khẳng định chuyện này không phải sự cố.
"Tôi không có quyền hạn tra hỏi đoàn phim."
Người ngoài không biết chuyện cô nhập viện, vốn dĩ không thể để người ngoài biết.
Nếu làm căng đến nỗi tra hỏi từng người một, kết quả sẽ bị cho là làm màu, chỉ là xảy ra chút chuyện vặt mà gây khó dễ cho đồng nghiệp.
Tiếng xấu như vậy, sớm muộn cũng bị người ta ghét bỏ.
Cốc...!cốc...!
Bên ngoài có người bước vào.
Là đạo diễn Tân Trì, theo sau còn có vài người của ông ta nữa.
Nhìn thấy Dụ Ngôn Gia, sắc mặt Tân Trì tái đi, họ thực sự đụng phải người không nên đụng rồi sao?
Đám người nhìn nhau, cửa vẫn mở, căn phòng lại trật thêm mấy người nữa.
Dụ Ngôn Gia sợ Trình Doãn mới tỉnh dậy nên không muốn làm phiền, anh nói đám người rời đi thì Trình Doãn đã lên tiếng ngăn cản.
"Không cần đâu, tôi muốn nghe."
Dụ Ngôn Gia không nhìn mặt người khác mà nói chuyện, trực tiếp vào thẳng vấn đề.
Bạn đang đọc bộ truyện Tham Lam Sự Dịu Dàng Của Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tham Lam Sự Dịu Dàng Của Em, truyện Tham Lam Sự Dịu Dàng Của Em , đọc truyện Tham Lam Sự Dịu Dàng Của Em full , Tham Lam Sự Dịu Dàng Của Em full , Tham Lam Sự Dịu Dàng Của Em chương mới