TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
"Vậy...!con thấy Ngôn Gia nhà chúng ta thế nào?"
"..."
Trình Doãn nhìn bà cụ, rồi nhìn Dụ Ngôn Gia.
Dụ Tỉnh quan sát biểu hiện của cô rồi lại lén lút quay sang anh trai, Lợi Bỉ ngồi im như phỗng, nét mặt ngờ nghệt.
Sợi chỉ đỏ của bà cụ, se đã quá rõ ràng rồi!
Bốn người còn lại đồng loạt nhìn về phía Trình Doãn, bao gồm cả Dụ Ngôn Gia cũng ngẩng đầu lên.
"Phụt...!khụ khụ..." Dụ Tỉnh ho như lên cơn hen suyễn.
"Bà nội...!bà lộ liễu quá rồi đấy..."
Bà cụ Dụ lườm nhẹ.
"Biết vậy còn chống chế à? Doãn Doãn, hửm...!con thấy thế nào?"
"Đẹp trai ạ!"
Không gian như bị nam châm hút xuống, im thin thít.
Duy chỉ có bà cụ từ đầu đến cuối đều ngó mặt làm ngơ biểu hiện của bọn họ, còn mấy lần nháy mắt với Dụ Ngôn Gia.
Những lúc như vậy, môi anh không cười, nhưng vẻ mặt lại đắc thắng như đứa trẻ giành được chiến lợi phẩm.
Cô không phải kiểu người đặt đâu thì ngồi đó, trước khi bị người ta bế đi, bản thân cô sẽ đứng vững trên hai chân mà bước đi trước.
Sau bữa cơm, bà cụ nói với Lợi Bỉ vài câu gì đó, sau đó bớt đi Lợi Bỉ và Dụ Tỉnh, hình như họ đi dạo để tiêu cơm.
Trình Doãn phụ bà cụ dọn dẹp bàn ăn trong phòng bếp, lúc này Dụ Ngôn Gia đã ở ngoài phòng khách từ lâu rồi.
Bà cụ lén nhìn ra ngoài, sau đó lôi từ ngăn tủ gỗ trưng bày một hũ rượu ủ lâu năm.
"Doãn Doãn, lát nữa chúng ta dùng rượu này để chúc mừng, con rót cho Ngôn Gia vài ly, nó rất thích!"
"Rượu gì vậy ạ?"
Bà cụ Dụ cười một cách bí hiểm.
"Rượu Hoa đấy!"
Bà nói tiếp.
"Ngôn Gia nó có thể ngàn chén không say, nhưng riêng rượu Hoa này, chỉ cần nửa chén, con nhớ tận dụng thời cơ đấy!"
"Thời cơ?"
Nhìn vào ánh mắt bà cụ, gượng gạo từ chối.
"Bà...!không được đâu, anh ấy sẽ nói cháu cướp sắc của anh ấy mất."
"Lo gì nó chứ? Gần ba mươi rồi không ai chịu cướp sắc, chỉ có con chịu thương nó thôi."
"..."
Trình Doãn nghẹn họng luôn.
Nửa phút sau đó, cô quay về phòng khách nhìn Dụ Ngôn Gia đang đọc báo, hai ly rượu nhỏ vẫn đầy nước đặt trên bàn.
Cô lén quan sát gương mặt người đàn ông, hình như anh cũng đang dè chừng trước độ nặng của rượu Hoa này thật.
Bà cụ lật đật đi lên, trên tay còn cầm theo một đĩa trái cây.
Dụ Ngôn Gia nhìn lên, không nói gì, cũng chẳng biết anh đã nghĩ gì mà cầm ly rượu lên.
Có lẽ vì nể mặt bà cụ cũng vì không muốn bản thân bị mất hết mặt mũi.
Trước mặt Trình Doãn và bà nội, đánh liều ngửa cổ tu một hơi hết sạch.
Cạch...!
Trình Doãn bàng hoàng nhìn chén rượu trong tay anh, rỗng tuếch.
Mà sắc mặt của Dụ Ngôn Gia, cũng chẳng dễ nhìn hơn bao nhiêu.
Bạn đang đọc bộ truyện Tham Lam Sự Dịu Dàng Của Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tham Lam Sự Dịu Dàng Của Em, truyện Tham Lam Sự Dịu Dàng Của Em , đọc truyện Tham Lam Sự Dịu Dàng Của Em full , Tham Lam Sự Dịu Dàng Của Em full , Tham Lam Sự Dịu Dàng Của Em chương mới