"Anh hai mặc kệ em nảy sinh ý nghĩ bất chợt gì, em..." Vu Trạch Dục cau mày.
Vu Ca đi dọc theo bóng đổ trên bức tường bên ngoài, nhanh chóng liệt kê
các manh mối trong đầu, trực tiếp ngắt lời Vu Trạch Dục, "Nạn nhân ở đại lộ Ngô Đồng có dáng người nhỏ gầy, chiều cao ước tính dưới 170cm."
"Mức lương không cao, mối quan hệ với gia đình không tốt. Có nhiều kinh
nghiệm tình cảm, hơn một tháng trước quen một người bạn gái sau đó dẫn
cô ta trở lại thành phố Thanh Đàm. Trong nhà không có dấu vết ở lại
trong một quãng thời gian. Người chết trước khi mất tích đã từng liên
lạc với bạn gái cũ."
"Hai tay nạn nhân có thể đã bị còng hoặc
dùng dây thừng cột cổ tay khiến trầy da. Ở tòa nhà sắp bị phá bỏ ở đại
lộ Ngô Đồng có phản ứng của luminol(*), nơi đó là hiện trường đầu tiên
của vụ án."
(*) Luminol (C8H7O3N3): chất chỉ điểm vết máu dù hiện trường đã lau dọn sạch sẽ.
Vụ án mạng trên đại lộ Ngô Đồng khiến người ta hoảng sợ, Vu Ca cũng đã
từng phân tích vụ án, nhưng theo thông tin cảnh sát đưa ra thì chỉ có
thể rơi vào sương mù. Nếu hung thủ là kẻ đã từng giam cầm Hứa Yến Yến,
vậy dòng suy nghĩ hoàn toàn sáng tỏ.
Vu Ca hít một hơi hỏi: "Anh hai em nói đúng không?"
Bên kia im lặng đến đáng sợ, Vu Trạch Dục cảm thấy tức ngực, gãi đầu hạ
giọng: "Vu Ca, anh nói lại lần nữa, đừng cố suy đoán ra những chuyện
này."
Cảnh sát cần tránh tiết lộ thông tin cho những người không
liên quan trước khi kết thúc vụ án, nhưng Vu Trạch Dục không thể bác bỏ
những lời này.
Theo máy quay giám sát, nạn nhân được nhìn thấy
lần cuối cùng là khi anh ta rời khỏi khu phố với một người phụ nữ, sau
lần đó cả hai không trở về nữa. Lấy địa điểm vứt xác trên đại lộ Ngô
Đồng làm trung tâm điều tra, cảnh sát tìm thấy dấu vết giam cầm trên nóc một tòa nhà sắp bị phá bỏ.
Trong thời gian mất tích, nạn nhân bị xích trong tòa nhà, bị kim đâm vào người trong khi vẫn tỉnh táo, cuối
cùng bị cưa điện cắt đứt thân thể. Trong bóng tối, hung thủ dùng một
chiếc xe đẩy trên công trường vận chuyển một nửa thi thể vào thùng rác,
nửa còn lại đã biến mất.
Những người dân gần đó nói họ đã nghe
thấy tiếng cưa máy vào đêm xảy ra án mạng, nhưng vì khu vực này đang
được xây dựng nên họ cũng không nghĩ nhiều về điều đó.
Theo lý
lịch của nạn nhân, bước đầu cảnh sát xác định đây là một vụ án giết
người vì tình, chỉ là cô bạn gái bí ẩn hiện tại đã giả mạo danh tính,
cẩn thận lợi dụng hoàn cảnh để tránh sự theo dõi, hiện nay bọn họ chỉ
mới đặt vài người vào diện tình nghi.
Ánh mắt Vu Trạch Dục sắc bén, nắm chặt điện thoại căng thẳng, "Vu Ca."
Vu Ca ai u một tiếng, vội vàng dừng đề tài cầu xin: "Xin lỗi anh hai, em chỉ đoán, tại do thích xem tin tức thôi."
Cậu lè lưỡi, sau đó mới nhớ ra Vu Trạch Dục rất phản cảm việc cậu tiếp xúc với những sự kiện nguy hiểm.
Nỗi tức giận trong lòng Vu Trạch Dục vẫn chưa nguôi, vẻ mặt kiên quyết càng có tính công kích, anh vừa định nói gì đó thì một cậu cảnh sát nhỏ bên
cạnh đã vỗ vào vai anh.
"Đội trưởng Vu, nghi phạm đã bị khóa chặt. Vào ngày xảy ra vụ án người đó đã chuyển đến tòa nhà bên cạnh phố ăn vặt."
Che micrô của điện thoại, Vu Trạch Dục gật đầu ra hiệu cho cậu ta tiếp tục.
"Cô ta đã đặt chuyến tàu đến thành phố khác, hơn một giờ nữa sẽ khởi hành."
Vu Trạch Dục cau mày, tại sao nghi phạm đột nhiên thay đổi hành trình? Anh lập tức giơ điện thoại di động lên, định nói với cậu em trai không nghe lời đừng nhúng tay vào.
"Anh hai!" Bên kia đầu dây sốt ruột nói vài câu.
Ánh mắt Vu Trạch Dục động viên chàng cảnh sát bên cạnh, sau khi nghe xong
lời nói của Vu Ca, cuối cùng anh nhụt chí nhắm mắt lại, "Anh không
thuyết phục được em có phải không?"
Cúp điện thoại, Vu Ca trực tiếp kéo tóc đỏ bước ra khỏi nhà máy.
Đặt mông ngồi xuống ghế sau taxi, tóc đỏ còn chưa tiêu hóa hết mấy chuyện
vừa rồi. Hắn ta bắt chéo ngón tay thò người qua, "Anh Vu, làm sao anh
biết hiện trường vụ án là ở đại lộ Ngô Đồng?"
"Đoán." Vu Ca bóp
gò má thô ráp của tóc đỏ, "Vậy để anh hỏi cậu, những kẻ gây án thường
vứt xác ra chỗ xa, nhưng tại sao người này lại chọn đại lộ Ngô Đồng ở
khu vực trung tâm thành phố?"
"Không biết."
"Trên cơ thể
có kim châm thuộc về ký hiệu hành vi phạm tội, chính là để thỏa mãn tâm
lý đặc thù nào đó. Cô ta đã dành rất nhiều thời gian để cố gắng làm, vừa muốn kiệt tác của mình có thể được người khác nhìn thấy lại vừa hy vọng thùng rác sẽ được vận chuyển chỗ khác, mà vừa vặn địa điểm giam cầm
ngay nơi đất hoang, thuận tiện ném xác, dùng một hòn đá giết ba con
chim."
Bánh xe taxi vẫn đang lăn, tóc đỏ không nhịn được tặc
lưỡi, nặng nề cắn đầu lưỡi, hút khí tiếp tục hỏi: "Giam cầm ở nhà không
phải sẽ tiện hơn sao?"
"Hàng xóm láng giềng đều có mắt. Nếu cậu là đối tượng tình nghi cậu có sợ hay không?"
"Sợ chứ. Vậy thì làm cách nào để giấu một người đàn ông to lớn trong một tòa nhà hoang? Đánh ngất?"
"Anh thấy cậu đúng là ngốc." Vu Ca gõ vào đầu hắn ta, "Người chết còn tưởng
chuyện mình bắt cá hai tay không bị phát hiện. Bạn gái rủ cậu đến một
tòa nhà hoang vắng, củi khô lửa bốc, cậu không đồng ý sao?"
Tóc đỏ gật đầu, "Cũng đúng, nhưng chiều cao thì sao? Làm sao được?"
Vu Ca dừng lại nhìn khung cảnh đường phố đang rút đi nhanh chóng bên ngoài cửa kính ô tô rồi nhẹ nhàng đáp: "Đó là điều anh đanh đoán, cân nhắc
khiêng... nhét chân vào tủ lạnh..."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!