TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái

Chương 34: 34


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Editor: DenDen

"Shhh—"

Miên man suy nghĩ sau đó chìm vào giấc ngủ, thậm chí rèm cửa của văn phòng còn không kịp kéo lại. Mây đen ngoài cửa sổ đang xuống thấp, buổi trưa trên đường phố không hề có tia sáng.

Vu Ca bị tiếng gõ cửa dai dẳng đánh thức, cậu nằm đơ trên giường, thở hổn hển khi chạm vào vết thương trên khóe môi. Người ngoài cửa vẫn rất kiên trì nhịp nhàng gõ cửa.

Nhưng cậu không muốn nhúc nhích, Vu Ca theo ý muốn của cơ thể nhắm mắt, chỉ muốn để tia cực tím làm khô người, dứt khoát bốc hơi đến nơi nào đó cho xong.

Phần gốc lưỡi dường như vẫn còn cảm giác bị mút cuồng nhiệt khiến lòng người sợ run, vành tai cũng tê dại. Cho dù trước đây xếp Nghiêm Từ Vân vào loại cặn bã, Vu Ca vẫn không thể phủ nhận rằng hắn là một người đàn ông rất có học thức, bình tĩnh và kiếm chế trong cách cư xử.

Nhưng một người như vậy đè chặt cậu vào tường, nắm lấy eo cậu mà xoa nắn, hôn liếm từ yết hầu đến khóe mắt của cậu. Gương mặt lạnh lùng và thờ ơ đó lại gọi "Vu Ca" hết lần này đến lần khác, hai từ này thốt ra rất có trình độ và phong thái, ngậm lấy vành tai cậu gọi còn chưa đủ, hắn còn muốn thốt ra khi hôn lên đầu lưỡi, tùy ý hôn mút nuốt vào nhả ra.

"Tiền ủy thác không nhận được, còn..." Vu Ca lăn lộn vùi mặt vào gối, giọng nói uất nghẹn, "... Nghỉ hưu thôi, lần này hưu cả đời rồi."

Trong đầu cậu bỗng nhiên hiện lên cái tên anh trai lạnh lùng cưỡng hôn thiên kim chán nản, Vu Ca cảm thấy hôm qua nếu Nghiêm Từ Vân đột nhiên thốt ra câu "Cô gái, em là của tôi" thì cũng không có gì là không đúng.

Dường như nghe thấy trong nhà có động tĩnh, người gõ cửa có phần không kiên nhẫn, trực tiếp đạp cửa, khàn giọng hét lên, "Vu Ca! Đừng im lặng trốn trong đó nữa!"

"Ồn quá đi!" Vu Ca liếc mắt một lượt, mang dép lê, nhét bàn chải đánh răng vào miệng rồi mới đi ra mở cửa.

Hình Ngạn đặt tay lên khung cửa, cậu ta sốt ruột nhìn Vu Ca, thấy đôi môi đỏ mọng đang sưng lên, lo lắng giật nảy mình, "Ông...!"

Vu Ca theo bản năng nhảy ra sau ghế sô pha trốn, "Ông không bận việc bảo trì web sao? Đến tìm tôi làm gì hả?"

"Ông lại lén ăn thanh cay phải không?"

"Hả?"

"Nhìn cái miệng sưng vù của ông kìa, may cho ông là Lộ Tại Lâm đi làm về trễ nên không có thời gian ghé qua đây, nếu cậu ấy thấy ông thế này thì ông chết chắc rồi." Hình Ngạn quen cửa quen nẻo đi đến kệ tủ lấy ra một cái nồi nhỏ, trừng mắt nhìn Vu Ca rồi mới đi vào phòng tắm, rửa tay sạch sẽ.

Vu Ca cảm thấy hơi chột dạ, cậu lơ đãng đánh răng, nỗi oan ức lại nổi lên.

Sau khi nhận ủy thác, cậu độn ngực giả, hóa trang, hết gọi anh trai tới anh trai đi, một tí tiền không nhận được còn chưa nói, nơi kín đáo sạch sẽ mà cậu đã giữ gìn hơn 20 năm cứ như vậy bị lấy mất.

Hình Ngạn bước ra vẩy nước trong nồi, nhìn thấy cậu ỉu xìu đang dựa vào tường. Cậu ta do dự bước đến trước mặt Vu Ca, lời nói dính trên đầu môi chưa kịp nói ra, đột nhiên cậu ta cau mày nhìn chằm chằm vào cổ Vu Ca, "Sao lại đỏ thế này?"

Bạn đang đọc bộ truyện Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái tại truyen35.shop

"!" Vu Ca nhũn cả chân, liêu xiêu ngã xuống mặt đất, gãi cổ lúng túng định cố gắng giải thích.

"Đừng có gãi lung tung, mua thuốc diệt côn trùng đi." Hình Ngạn không nghĩ nhiều, xoay người đổ canh gà từ trong bình thủy vào trong nồi, cắm điện, sau đó bình tĩnh ngồi trên sô pha.

"Ông nói đúng, côn trùng thật đáng ghét." Vu Ca xấu hổ đến hoảng sợ vội vàng chạy đi súc miệng. Trong phòng tắm, cậu đứng nhìn đống dâu tây trồng quanh cổ một lúc lâu mới miễn cưỡng đi ra.

Cậu nhìn thằng bạn đang xem xét kỹ mấy con bọ quanh nhà, hai tay đổ mồ hôi nắm ống quần, ngập ngừng gọi: "Hình Ngạn."

Nâng kính lên, Hình Ngạn đi đến sờ soạng chiếc TV cũ kỹ chỉ cách bàn trà một sải tay: "Khi nào mới chịu đổi sang TV tinh thể lỏng thế?"

"Hình Ngạn..."

"Chỗ của ông hơi nhỏ, mua TV 32inch là vừa."

Món súp gà của ma ma Hình nấu sôi tỏa mùi thơm phức, mùi hương lan tỏa đến mọi ngóc ngách của văn phòng, cuối cùng tụ họp vào góc tối bên ngoài của sổ.

Vu Ca nhìn cặp kính của Hình Ngạn, hoảng hốt trong chốc lát, đến mức cậu trực tiếp lẩm bẩm thốt ra: "Du Dực đã quay về."

Chàng trai đang vỗ TV như bị trúng đạn, chật vật quay đầu, "Ai cơ?"

"Du Dực."

Hình Ngạn như phát điên vọt tới bên cạnh Vu Ca, nắm vai bạn thân quan sát một lượt, xác nhận không có gì đáng ngại mới thăm dò nhìn vào mắt Vu Ca: "Ông không sao đó chứ?"

"Không sao, cậu ta không nhận ra tôi." Vu Ca nhún vai, nhưng ánh mắt thất thường của cậu lộ ra vẻ mất mát, "Có lẽ ngay cả khi cậu ta nhận ra tôi... cậu ta cũng sẽ không nói chuyện với tôi."

Hình Ngạn đột nhiên nghẹn lời, muôn vàn suy nghĩ đều chuyển thành lo lắng, bàn tay quanh năm đặt trên bàn phím xoa lên đầu Vu Ca, cậu ta sờ tới sờ lui như muốn đem toàn bộ ký ức không vui trong đầu Vu Ca xóa sạch đi: "Tất cả đã kết thúc rồi, ông đừng nghĩ nhiều nữa."

Vụ án bắt cóc năm đó chính là điểm khởi đầu cho việc trở thành cảnh sát, dãi nắng dầm mưa, trải qua bom đạn của Vu Trạch Dục và đó cũng là chuyện cấm kỵ mà cậu ta và Lộ Tại Lâm không bao giờ nhắc đến.

Tên nhóc u ám được cứu vớt đã tự tay đẩy ánh sáng của mình vào vòng nguy hiểm, cậu ta được giải thoát khỏi gông cùm, quấn băng gạc trở lại lớp học, vùi đầu vào sách vở, còn thiếu niên sau nửa tháng mới được giải cứu hoảng hốt trở về trường học thế nhưng tên đó lại không thèm để tâm tới.

Tên đó được nhận vào một trường cấp ba công lập nổi tiếng, trở thành học sinh đứng đầu trong kỳ thi tuyển sinh Đại học, tạo dựng được tên tuổi cho bản thân. Ngay khi tên đó sắp biến mất khỏi ký ức của mọi người thì Vu Ca lại nói, Du Dực đã quay lại.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái, truyện Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái , đọc truyện Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái full , Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái full , Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top