TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái

Chương 54: 54


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Editor: DenDen

---

Tiếng nhạc êm dịu du dương, quán cà phê tràn ngập hương cà phê nhàn nhã. Bên khung cửa sổ kính sát đất, vài người đàn ông khí chất khác nhau đang ngồi ở hai bên hàng ghế, bầu không khí ngưng trệ đến mức nghẹt thở.

Sau khi ghi xong món, vẻ mặt nhân viên đầy khó hiểu, bối rời đi, nhưng cô vẫn cố quay đầu lại nhìn vì sợ xảy ra đánh nhau.

Sự im lặng bị phá vỡ, Lộ Tại Lâm mỉm cười, vẫy tay ra hiệu cho Vu Ca, "Cá Cá, lại đây ngồi."

Chàng trai được gọi tên vẫn đang đỏ mặt, cậu lấy lại tinh thần vội vàng ngước mắt lên, chột dạ khẽ ho vài tiếng: "Sao vậy..."

"Ngồi ở đây có thể xem nghệ sĩ biểu diễn đường phố." Kể từ khi Du Dực trở về Trung Quốc, cậu ta chỉ có thể tìm lại kí ức của mình ở một góc nào đó, dùng những chuyện có thể khơi dậy sở thích của Vu Ca khi ở trường trung học để câu cậu.

Vu Ca đang ngồi bên cạnh Thẩm Quý Trầm, cậu hoàn toàn không nghĩ ngợi gì nhiều, một tay trực tiếp vịn bàn đứng dậy, nghiêng người ló đầu về phía đường phố, quả nhiên có một nghệ sĩ đang chơi guitar.

Không gian quán cà phê không quá lớn, ba người đàn ông ngồi cạnh nhau, hành động biên độ lớn này rất đột ngột.

Thẩm Quý Trầm dựa vào cửa sổ, trán của y đối diện với chiếc cằm nhẵn nhụi của cậu. Vu Ca thích thú nhìn người biểu diễn đường phố, dứt khoát chồm người tới để quan sát, tay chân loạng choạng cảm thán người nghệ sĩ.

Thẩm Quý Trầm đưa tay lên định đỡ cậu, nhưng tay của y còn chưa kịp chạm vào tay áo thì cậu đã bị một cánh tay khác vớt đi, sau đó tiếng "két...két" chói tai trượt trên mặt bàn.

Bàn tay mạnh mẽ vòng qua ôm lấy bụng, lòng bàn tay ấm áp của Nghiêm Từ Vân đè lên eo Vu Ca, mà vẻ mặt của ba người đối diện cực kì đặc sắc.

Du Dực vốn định mượn những người biểu diễn đường phố để lấy cớ dụ Vu Ca qua bên cậu ta, kết quả là nhìn thấy tên lưu manh mày kiếm mắt sáng muốn chạm vào tay cậu khiến mặt cậu ta tối sầm lại, nhất thời tay trượt mạnh, chiếc nĩa kim loại trượt qua cái đĩa nhỏ.

Sau đó, tên dã nhân nguy hiểm thật sự trực tiếp ôm lấy cậu, trước khi Du Dực định nổi giận thì Hình Ngạn đã dựng ngược lông mày đứng lên, thò người tới nắm lấy cổ tay Vu Ca: "Ngồi qua đây."

"Cá Cá, lại đây đi." Lộ Tại Lâm cuối cùng cũng lên tiếng.

Thẩm Quý Trầm vẫn đang giơ tay giữa không trung, nheo mắt nhạy bén quan sát mấy người kia.

Lần trước sau khi nhìn thấy Vu Ca giả gái xuất hiện cùng với Nghiêm Từ Vân, y đã âm thầm tìm hiểu chuyện tình bên trong của Nghiêm Từ Vân, xác nhận cuộc sống của hắn không hề hỗn độn nên có phần yên tâm.

Bạn đang đọc bộ truyện Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái tại truyen35.shop

Nhưng ba người kia giương cung bạt kiếm đang làm gì vậy?

Cổ tay bị nắm lấy, Vu Ca vẫn đang nằm trong lòng của Nghiêm Từ Vân. Cậu không hiểu gì chớp mắt mấy cái, không chút do dự quay đầu lại nhìn Nghiêm Từ Vân, cố gắng tìm ra manh mối trên gương mặt ấy.

Đây là một hành động vô cùng tín nhiệm, Hình Ngạn nhìn tới mà muốn tắt thở tại chỗ.

Cánh tay của Nghiêm Từ Vân dán chặt sau lưng Vu Ca, hắn choàng tay qua eo để ôm đối phương vào lòng. Hắn bình tĩnh nhìn Hình Ngạn: "Cũng muộn rồi, Vu Ca cần phải ngủ đủ giấc, nên nhanh chóng nói chuyện chính đi."

Giọng điệu từ tính ngọt ngào giống như đang rót cà phê, hương thơm nhẹ nhàng, lưu luyến.

"?" Trước mặt người khác, câu nói này xem như bình thường, lỗ tai Vu Ca run lên, phút chốc khuôn mặt cậu lại đỏ bừng.

Ngày hôm qua quả thực làm xong tương đối muộn, căn phòng sạch sẽ thoáng mát tràn ngập tiếng xì xào, khắp nơi đều lầy lội. Chuyện này nếu không biết thì có nghe cũng không sao, cậu có thể nghe không được.

Cậu ậm ừ rồi quay mặt lại, tình cờ bắt gặp ánh mắt dữ tợn của đám bạn, sức mạnh trên nắm đấm Hình Ngạn cũng đột nhiên tăng lên.

Bé cừu của họ bọn họ đã bị bắt thật rồi.

Lộ Tại Lâm không thể nhịn được nữa, nghiến răng nghiến lợi nén ra hai từ, "Dã nhân..."

"Hả?" Lông mày của Vu Ca nhíu lại, cậu bất ngờ rụt tay lại: "Mấy ông không sao chứ, sao hôm nay lại hung dữ như vậy."

Hình Ngạn cố gắng ngồi lại, nhìn chằm chằm vào đôi mắt tĩnh lặng của Nghiêm Từ Vân, ném câu hỏi cho Vu Ca," Thế nào rồi?"

Hỏi cái gì không cần nói cũng biết, Vu Ca chột dạ ngồi thẳng người, đối diện với sườn mặt của Thẩm Quý Trầm, cười xin lỗi.

Cậu vừa định nói gì đó để lảng tránh thì Nghiêm Từ Vân ngồi bên cạnh đột nhiên hé môi mỏng, ý tứ không rõ nói: "Rất ngọt."

"Ầm!" Lộ Tại Lâm kinh ngạc đứng lên, môi dưới run rẩy nhìn chằm chằm vào Vu Ca.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái, truyện Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái , đọc truyện Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái full , Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái full , Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top