TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Trong hang động.
Sau khi nghe Khúc Duyệt nói Tuyết Lí Hồng đã không còn trong ao, Tông Quyền không tin: "Hắn đi như thế nào?"
Khúc Duyệt không thể tiết lộ về Cửa Di Động, nàng chỉ Băng Ngọc Trì: "Phía dưới có hang động, y nhờ vãn bối giúp đỡ..." Não mở rộng tuôn ra vài câu nói dối, "Y hứa tặng bảo vật cho vãn bối, bảo vật của thiên nhân, vãn bối không nhịn được..."
Giọng Khúc Duyệt nhỏ dần, liếc nhìn sắc mặt Tông Quyền, nhận ra hắn đã bị nàng làm cho tức đến không thốt nên lời.
Đây chính là hiệu quả nàng muốn, vừa giải thích vừa bôi đen chính mình, làm Tông Quyền chán ghét nàng, giảm thiểu khả năng phát sinh chuyện bức hôn.
"Soạt soạt..."
Đám quái vật đã vào được núi.
"Đi, ta đưa cô đến nơi an toàn trước rồi quay lại đối phó với hắn." Giọng Tông Quyền chứa đầy tức giận nhưng hắn không trách cứ nàng.
Thân ảnh nhoáng lên, bả vai Khúc Duyệt đã bị nắm lấy, chuẩn bị phá núi đi ra.
Nhưng lúc này thanh kiếm đen như mực đã cắm xuống đỉnh núi, giống như một cột thu lôi, cũng giống phù chú trấn áp Tôn Ngộ Không dưới chân núi.
Khúc Duyệt nghe Tông Quyên rên một tiếng, dừng lại động tác, hàm răng nghiến chặt.
Song ngay lập tức, hắn lấy ra quả cầu sắt nhỏ định mở cánh thiên nhân.
Tuy nhiên, quả cầu sắt bất động, nằm im lìm trong tay hắn.
Khúc Duyệt sửng sốt, cũng thử tự niệm chú, hoàn toàn không có tác dụng.
Xem ra, Lục Thiên không chỉ nghiên cứu cách đối phó với Thiên Võ, còn nghiên cứu làm thế nào đối phó với Thiên Công.
"Soạt soạt..."
Đám quái vật nhỏ bò dọc theo những khe nứt xuống đến gần hang động.
"Tông Quyền, cảm thấy thế nào?" Lục Thiên cười rộ lên, "Đừng sợ, những ma trùng này không nguy hiểm đến tính mạng đâu, chúng nó chỉ biết chui qua da vào trong cơ thể, chỉ cần một con là có thể thúc đẩy ngươi ma hóa.
Khi đó, ngươi sẽ là vũ khí mạnh nhất trong tay ta."
Tông Quyền không nói gì, buông Khúc Duyệt ra, hai tay kết pháp ấn, chỉ vào không trung.
Ầm một tiếng, pháp ấn in vào vách núi, bộc phát ra một vòng sáng.
Vòng sáng tựa bánh xe lăn đi, nghiến qua người đám ma trùng.
Những con bị nghiền nát hóa thành khói đen, đám khói này lại bị thanh kiếm cắm trên đỉnh núi hấp thu, cứ như thế sức mạnh của thanh hắc kiếm ngày càng tăng.
Máu từ khóe miệng dần rỉ ra, Tông Quyền đành giải trừ pháp ấn, khoanh chân chữa thương.
"Ha ha ha..." Tiếng cười của Lục Thiên tràn đầy đắc ý.
Khúc Duyệt nghĩ về những gì Lục Thiên vừa nói, nàng chạm vào vết thương sau tai, hoài nghi rất có thể một con tiểu quái vật đã chui vào cơ thể nàng.
Thế cho nên khi bọn chúng đến gần, nàng mới cảm thấy cổ lực kỳ quái trong cơ thể được kích động.
Tình thế trước mắt, Tông Quyền xem ra chẳng thể làm gì.
Không thể trách hắn là đại lão không đáng tin, ở hoàn cảnh bị triệt để nhắm vào, ai cũng thế mà thôi.
Khúc Duyệt đành tự mình nghĩ cách đối phó.
Nàng liếc mắt nhìn nước ao Băng Ngọc Trì, tự hỏi liệu nhảy xuống có ổn không, đám quái vật kia tiến vào ao có lẽ sẽ bị đông chết.
Nhưng nàng và Tông Quyền cũng sẽ bị đông thành tượng băng.
Theo lời Tuyết Lí Hồng, chỉ thiên nhân mới bị băng ấn ảnh hưởng, lỡ như Lục Thiên biết được và đi xuống vớt họ khiêng đi thì toi.
Mắt thấy đám quái vật đã xâm nhập vào hang động, Khúc Duyệt rút ra Kim Quang Lưu Ly Tráo, biến thành chiếc lồ ng lớn bao phủ lấy nàng và Tông Quyền.
Chiếc lồ ng như một cái chuông, vừa mở ra đã kêu lên thật lớn, như thể bị đập mạnh bởi chày đánh chuông.
Khúc Duyệt ngẩng đầu lên mới phát hiện, thanh kiếm đen trên đỉnh núi đã tạo áp lực lên hang động, sở dĩ nàng vẫn luôn không có cảm giác là do Tông Quyền đã cản lại.
"Phật bảo của chùa Đại Vô Tướng à?" Chiếc lồ ng vừa bung ra, áp lực đè lên Tông Quyền liền giảm mạnh, hắn nhìn nàng khoanh chân ngồi xuống.
"Đúng vậy." Quả nhiên hữu dụng, Khúc Duyệt thở phào nhẹ nhõm.
Tiểu Lưu Ly Tráo trong ý thức hải của nàng có thể ngăn cản ma khí xâm lấn, vậy Đại Lưu Ly Tráo ắt cũng có thể.
Nhưng e là đám quái vật quá đông này có thể dần dần gặm mòn chiếc lồ ng.
Lục Thiên trầm giọng nói: "Tiểu cô nương, ngươi cho rằng một cái phật bảo có thể ngăn cản được sao?"
Hắn nói một thôi một hồi, nhưng Khúc Duyệt và Tông Quyền đều không trả lời, bởi vì chiếc lồ ng cách âm, hai người hoàn toàn không nghe thấy gì.
Tông Quyền ngồi trong lồ ng nói: "Chắn không được lâu đâu."
"Ừm." Khúc Duyệt chỉ dùng chiếc lồ ng để đối phó tức thời, vẫn tiếp tục suy nghĩ tìm biện pháp khác.
"Của cô đây." Tông Quyền lấy hộp đựng quả đưa cho nàng, truyền âm nói, "Để ta điều tức một lát rồi giết ra ngoài, cô nhân cơ hội trốn đi."
Khúc Duyệt tiếp nhận chiếc hộp: "Tiền bối có bao nhiêu phần chắc sẽ thoát khỏi tay hắn?"
Tông Quyền trả lời: "Mười phần chắc chắn."
Khóe miệng Khúc Duyệt hơi giật, trong hoàn cảnh này nói câu đó không khỏi quá tự tin.
Tông Quyền nói tiếp: "Nếu ta không địch lại, liền đem thân này hóa hư vô, sẽ không ma hóa, không cho hắn được như ý."
Thì ra là có ý này, Khúc Duyệt gật đầu, nếu là nàng cũng sẽ lựa chọn như vậy.
"Cô nương..." Dừng một chút, Tông Quyền hướng nàng chắp tay, "Ta sẽ dốc hết sức bảo vệ cô rời đi, chỉ xin cô khi tìm được Tuyết Lí Hồng, hãy bảo hắn báo tin này về Thiên Nhân Cảnh, cầu Thần Điện nhanh chóng xử lý.
Lục Thiên kẻ này không lưu được, phải nhanh chóng loại bỏ, nếu không chắc chắn sẽ dẫn đến một phen tai họa cho Thiên Nhân Cảnh."
"Được." Khúc Duyệt đồng ý rồi lại an ủi nói, "Nhưng trước mắt tiền bối đừng bi quan, vãn bối vẫn còn chưa ra tay đâu, vãn bối từ khi xuất đạo đến nay chưa bao giờ để đồng đội hi sinh còn bản thân một mình chạy trốn."
Lời này của nàng giống hệt câu "chưa từng có đối thủ" trước đây của Tông Quyền, khác ở chỗ nàng không hay nói thế, nói xong chắc chắn sẽ không ngủm.
Tông Quyền gật gật đầu, chỉ nghe mà không để tâm.
Vũ khí của Lục Thiên nhằm vào thiên nhân, tuy nàng không phải thiên nhân nhưng tu vi bậc này đối với Lục Thiên thực chẳng là gì.
Bạn đang đọc bộ truyện Thần Khúc tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thần Khúc, truyện Thần Khúc , đọc truyện Thần Khúc full , Thần Khúc full , Thần Khúc chương mới