TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
"Em đảm bảo phần này ra xong là anh sẽ nổi tiếng khắp nước V luôn đấy." - Albert nắm tay tôi.
"A, hôm nay chúng ta biểu diễn thật tốt.
Thật mong là có thể được hát cùng nhau tiếp."
Nghe lời tôi nói xong, Albert không nói gì, không khí có vẻ trầm lặng xuống.
Tôi nhớ ra là chỉ mấy ngày nữa thôi, Albert phải về nước A để tiếp tục học tập, còn tôi sẽ tiếp tục đi con đường mà tôi đã chọn.
Có lẽ đây là phần trình diễn cuối của hai người bọn tôi.
Lúc đi ra ngoài tôi đã thấy anh Tiêu, chị Mẫn Nhi và chú Khang Dụ đứng đó đợi.
Tôi nói Albert chờ mình một chút rồi đi về phía bọn họ.
"Em tuyệt lắm." - Anh tôi nói rồi ôm chầm lấy tôi.
"Chị cũng thấy thế.
Chị nghĩ em hoàn toàn có thể vào được vòng chung kết, không ngờ là kĩ năng thanh nhạc của em lại tiến bộ rồi.
Chị nghĩ sau khi em tiến tới vòng chung kết mà vẫn giữ nguyên tiến độ học tập như thế này, em hoàn toàn có thể nắm vững tất cả những kiến thức mà chị biết rồi.
Đến lúc đó, không biết em còn nhớ chị không."
"Em còn gặp lại chị mà, mà dạo này chị và chú Dụ thế nào rồi."
Chị Mẫn như cũ lại đỏ mặt.
Chú Dụ thấy thể vỗ vỗ vào vai tôi.
"Trẻ con trẻ cái, biết gì mà nói chuyện, lo mà tiến sâu vào bên trong đi."
Anh tôi ôm tôi một cái nữa, rồi nói.
"Anh không mong đợi gì nhiều ở em, em cứ tiến sâu được tới đâu thì hay tới đó.
Cứ coi đây là một cuộc đánh giá kĩ năng của em xem thời gian qua em có tiến bộ hay không.
Mong em trong đó không làm sao cả."
"Em không sao, trong kí túc xá em ổn lắm."
"Thôi, bọn anh về đây, em cùng bạn kia của em nói chuyện tiếp đi nhé!"
Tôi đứng đó chào bọn họ, bọn họ cũng vừa đi, vừa quay ngược lại để chào tôi.
"Anh, sao anh lại bảo trong kí túc xá không có chuyện gì." - Albert không biết từ khi nào mà đứng cạnh bên tôi.
"Chuyện đấy không có gì to tát cả, anh vẫn có thể lo được."
"Anh suýt bị hại không lên được sân khấu đấy, còn bảo là không to tát." - Albert bất bình nói.
"Thôi nào, anh biết anh đang làm gì, anh không muốn họ lo lắng cho anh.
Nếu em có một người mình yêu quý, em có sẵn sàng khiến họ lo lắng không?"
"Dạ, em không biết nữa." - Bị hỏi lại Albert có hơi ngơ ngơ nói.
"Thôi, chúng ta đi ra chỗ kia đi." - Tôi chỉ tay về một phía ghế sofa đặt ở đó.
Trên ti vi vẫn còn đang chiếu các phần trình diễn khác.
Nhưng xem xong một hồi, tôi cũng cảm thấy không có gì thú vị, thực sự thì họ không đặt cảm xúc vào bài hát, nghe vô cùng trống rỗng.
Cũng đúng khi họ chỉ là tuổi thiếu niên, lại không được trải nghiệm nhiều nên cũng không biết.
"Anh, từ khi em nghe anh hát, rồi khi gặp anh, em thấy anh rất đặc biệt." - Albert thấy tôi không chú ý tới ti vi nữa nên hỏi.
Tôi quay sang nhìn Albert.
"Có gì đặc biệt, kể cho anh nghe xem nào."
"À thì, khi em nghe anh hát, em thấy anh hoàn toàn khác với những người bọn họ.
Anh có nét giống một siêu sao, một nghệ sĩ toàn cầu.
Bạn đang đọc bộ truyện Thần Tượng Toàn Năng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thần Tượng Toàn Năng, truyện Thần Tượng Toàn Năng , đọc truyện Thần Tượng Toàn Năng full , Thần Tượng Toàn Năng full , Thần Tượng Toàn Năng chương mới