TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
“Tôi biết ngay mà, sao có thể là hàng thật được." Dương Giai Kỳ cười lạnh: "Anh đánh Thẩm thiếu gia, chuẩn bị nhận hậu quả của anh đi!”
“Nè tôi không muốn đánh phụ nữ đâu, cô đừng có ép tôi." Lục Phàm xoay người nhìn Dương Giai Kỳ.
Dương Giai Kỳ vội vàng ngậm miệng, cô chính là danh môn khuê nữ tao nhã, Lục Phàm chỉ là thằng nhà quê, nếu thật sự động thủ với anh ta, chẳng phải sẽ mất thân phận lắm sao!
“Nhân viên ở nơi này có thái độ như vậy sao?” Lục Phàm nhìn về phía quầy lễ tân: "Nếu như tôi nhớ không sai, giám định đồ cổ là thật hay giả là việc của chuyên gia giám định, không phải lễ tân các cô đứng đây xem vài cái rồi phán đâu.”
Lễ tân cau mày, bất đắc dĩ đem bình nước tiểu cầm đến phòng giám định: "Chờ đi, lập tức sẽ có kết quả!"
Lục Phàm hài lòng gật đầu, đứng ở một bên châm một điếu thuốc, Thẩm Nguy trúng một cước của Lục Phàm, hắn tuy rằng không cam lòng, nhưng cũng không dám mở miệng nữa, hắn không mang theo vệ sĩ đi cùng, nếu thật sự để nảy sinh xung đột, người chịu thiệt chính là hắn.
Hồi lâu sau, lễ tân cầm kết quả giám định đi ra: "Tôi đã nói là giả mà anh không tin, cứ muốn phải giám định kỹ!”
Lấy được kết quả kiểm tra, Lục Phàm nhướng mày: "Mấy người xác định đã giám định kỹ sao? Cái bình nước tiểu này là đổ cổ có niên đại đấy, không thể nào là giả được.”
"Kết quả kiểm tra có đây còn gì, anh nói vậy là đang nghi ngờ thành đấu giá?" Lễ tân bực bội nói: "Nếu anh nghi ngờ thì đi phòng đấu giá khác đi!"
Thấy Lục Phàm yếu thế, Dương Giai Kỳ tỏ vẻ hài lòng, cô ta thích nhìn thấy Lục Phàm như thế, như vậy trong lòng cô ta mới cao hứng. Ở sâu trong nội tâm của Dương Giai Kỳ, cô ta là tồn tại mà Lục Phàm vĩnh viễn không thể chạm tới được!
“Mấy người đã khăng khăng là giả, tôi cũng không có gì để nói!”
Lục Phàm cầm lấy bình nước tiểu đi ra bên ngoài, vốn anh định đem bình nước tiểu bán đấu giá kiếm được một khoản tiền mua thuốc để bồi bổ cho Khả Nhi, ai mà ngờ thành đấu giá này toàn mấy thằng ngu!
Đúng lúc này, một ông lão từ bên ngoài đi vào, bên cạnh còn có vệ sĩ đi theo, ánh mắt ông vô tình liếc qua bình nước tiểu trong tay Lục Phàm, bước chân lập tức dừng lại: "Cậu thanh niên ơi, có thể cho lão xem đồ vật cậu cầm trong tay một chút hay không?"
Lục Phàm dừng bước, nhìn thoáng qua ông lão tóc bạc: "Chẳng lẽ ông biết xem hàng?”
“Hà hà.. lão hiểu chút về đồ cổ!" Ông lão râu bạc trắng mỉm cười.
Lục Phàm nhẹ gật đầu, đem bình nước tiểu đưa qua, ông lão cầm bình nước tiểu cẩn thận quan sát một lát, mới lộ ra vẻ kinh hãi: "Đây không phải là vật bình thường đâu, cậu thanh niên, cậu định đem nó bán đi hả?"
“Đúng là người biết nhìn hàng rồi, đồ đúng là hàng thật không hề giả dối.” Lục Phàm trịnh trọng gật đầu: "Đúng là tôi muốn bán, đáng tiếc phòng đấu giá không biết hàng.”
Ông lão râu bạc hơi trầm tư, mỉm cười nói: "Một trăm vạn, như thế nào?”
Mọi người ở đây hai mắt nhìn nhau, Dương Giai Kỳ lại càng thêm bối rối, làm sao mà bình nước tiểu bình thường này có thể bán được với giá trên trời tận một trăm vạn cơ chứ!
Nhìn thấy Lục Phàm không trả lời, ông lão lại cười nói: "Còn nếu cậu thấy ít, không muốn bán thì có thể thương lượng thêm đó, phương diện giá cả lão đây tình nguyện nhượng bộ cậu!"
Lục Phàm gật đầu: "Bình nước tiểu là đồ vật có niên đại thật bất quá một trăm vạn ông vừa đưa ra cũng không phải số nhỏ, ông cũng không bạc đãi tôi mà!"
“Đóng kịch, mày cứ ở đó mà đóng kịch đi!” Thẩm Nguy lạnh lùng cười nói: "Mày tìm lão già này ở đâu ra đấy, diễn kịch có tâm phết, còn cố tình thuê thêm hai thằng đóng vệ sĩ nữa hả? Mày cho rằng như vậy là có thể qua mặt được phòng đấu giá?"
"Người trẻ tuổi này, chúng tôi đang giao dịch, không có liên quan gì đến cậu đâu, cậu có thể im lặng để lão đây làm ăn không vậy?" Ông lão nhíu mày: "Hơn nữa, bình nước tiểu này thật sự là đồ cổ, tôi trả một trăm vạn, cũng không hề nhiều gì đâu.”
“Tôi cảnh cáo cho ông nghe mà thôi, một thằng nghèo kiết xác như thế kia, đến vận cứt chó nó còn không gặp được ấy chứ, tất cả đều là diễn thôi!"
Dương Giai Kỳ vội cười nói: "Diễn xuất ấn tượng chân thật đến mức tôi cũng suýt tin tưởng đấy!”
Ông lão tóc bạc nhíu mày, ông tốt xấu gì cũng là đại sư đồ cổ, không quen biết Lục Phàm, đã từng gặp nhau trước đó đâu mà diễn cái quái gì chứ! Hơn nữa người thuộc hàng đại sư như ông thiếu thốn gì mà đi diễn cái này!
Bạn đang đọc bộ truyện Thần Y Toàn Năng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thần Y Toàn Năng, truyện Thần Y Toàn Năng , đọc truyện Thần Y Toàn Năng full , Thần Y Toàn Năng full , Thần Y Toàn Năng chương mới