TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Lưu Hạo đầu đầy mồ hôi, chịu không nổi áp lực từ người xung quanh, nhanh chóng lấy ra một vạn tệ ném cho Lục Phàm, ủ rũ rời đi.
Lục Phàm cũng không ở trên đường quá lâu, anh cũng không muốn bộc lộ tài năng nên cầm một vạn tệ rồi nhanh chóng rời đi.
Không ít người chứng kiến tận mắt đều nhao nhao tán thưởng, tin tức về ca chữa bệnh trên phố lúc đó đã lan truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ, thần y trẻ tuổi có thể cứu người chết sống lại xuất hiện ở thành Thanh Châu!
Lúc ở trên núi, lão nhân đối với anh cũng không tệ, ông biết cái gì đều sẽ dạy cho anh cái đó, Lục Phàm thì từ lúc nhỏ đã ở cùng lão, những cái lão dạy anh nào phân biệt được cái gì với cái gì, cứ vậy mà học theo. Từ kỳ môn độn giáp cho đến đan dược thuốc viên, y thuật tuyệt thế lão đều dạy cho anh đầy đủ, không hề giữ lại riêng. Thành thật mà nói thì ngoại trừ keo kiệt một chút, còn lại lão nhân gần như không có khuyết điểm gì.
Vừa mới đi tới chỗ rẽ, hai bóng người thình lình xuất hiện khiến Lục Phàm giật thót, bọn họ một già một trẻ, người phụ nữ môi hồng răng trắng, mặc trang phục nghề nghiệp tinh anh, đi giày cao gót, mỉm cười nhìn Lục Phàm: "Không biết tiên sinh cao danh quý tánh là gì? Sư thừa ở phương nào? Kế thừa y bát chân truyền môn phái hay sao?"
Tạm thời bỏ qua kiểu nói chuyện cổ lỗ sỉ của hai người này, Lục Phàm liếc mắt một cái: "Có liên quan gì đến mấy người. Đừng tưởng rằng tôi không biết, vừa rồi hai người nói xấu tôi, tôi còn chưa tìm hai người tính sổ đấy!"
“Khụ khụ......”
Ngô quản gia xấu hổ ho nhẹ vài tiếng, ông cũng chỉ tùy tiện nói chút thôi mà, không ngờ thính giác của Lục Phàm siêu dữ vậy…
“Vừa rồi chúng tôi đúng là rất vô lễ.” Bạch Tuyết chắp tay nói: "Tiên sinh y thuật cao siêu, trong nhà tôi có người bệnh nguy kịch, không biết tiên sinh có thể dời bước hay không? Tiền thù lao chữa bệnh tuyệt đối sẽ không để tiên sinh thất vọng.”
"Không dám nhận, không dám nhận, tôi cũng chỉ là thanh niên từ trên núi xuống thôi." Lục Phàm nhún vai: "Trị bệnh cứu người vốn đã là bổn phận của tôi rồi, cơ mà tôi còn đang kẹt chút chuyện, chờ tôi làm xong đã rồi nói sau."
“Năm mươi vạn tệ!”
Bạch Tuyết vẻ mặt bình tĩnh hô ra con số kinh người: "Tiên sinh tôi đoán ngài cần tiền gấp đúng không? Vậy..."
“Thành giao!”
Lục Phàm nuốt một ngụm nước miếng, sảng khoái đáp ứng.
“Vậy bây giờ chúng ta đi ngay thôi!” Bạch Tuyết vội vàng nói: "Tôi biết tiên sinh không phải người tham tiền, cứu một mạng còn hơn xây bảy toà tháp, đây cũng là tôn chỉ hành nghề của của người học y.”
“Tiểu thư đây nói không sai!” Lục Phàm ngôn từ vô cùng chính nghĩa: "Tôi cũng được xem như là bác sĩ đi! Hành nghề y phải có ý chí lớn, tôi cũng không phải là nhìn trúng tiền tiểu thư trả nhiều mới đáp ứng đâu!"
Ngô quản gia đứng ở một bên, thiếu chút nữa cười lớn thành tiếng, bất quá ông cũng biết, Lục Phàm tuy còn rất trẻ nhưng bản lĩnh là thật, vừa rồi ở trên đường anh cứu chữa người bệnh là minh chứng thực lực tốt nhất.
Ngồi trên ô tô, bọn họ rất nhanh đã đi tới một khu nhà lớn được xây dựng theo phong cách cổ xưa, cửa lớn có vài tên vệ sĩ lực lưỡng. Khu nhà này là tổ hợp gồm rất nhều toà nhà liên kết với nhau, tổng thể nhìn qua vô cùng rực rỡ, trong sân lớn bày la liệt các món đồ cổ quý giá, thậm chí có cả những bức danh hoạ hiếm thấy. Lục Phàm nhìn khí thế sặc mùi tiền này mà không chớp mắt. . Nha????h ????à khô????g có q????ả????g cáo, chờ gì tì???? ????ga???? _ ????????U????????????????????ệ????.V???? _
Trong gian phòng lớn nhất, có mấy bóng người nôn nóng đi qua đi lại, trên giường lớn có một ông lão râu tóc bạc phơ đang nằm. Lục Phàm biết đây chính là người bệnh mà anh phải phụ trách cơ mà tình trạng ông lão này đúng là tệ thật, đang hấp hối luôn rồi.
“Ông chủ Bạch, bệnh tình lão gia tử nguy kịch, tôi cũng không nắm chắc mười phần, nếu còn chậm trễ nữa, chỉ sợ tính mạng khó bảo toàn." Lão nhân ngồi gần đó đứng dậy thở dài: "Chỉ có thể tiến hành chữa trị nguy hiểm, xác xuất thành công….. hầy!”
Bạch Thiên Thần đứng ở trong phòng, ánh mắt hoảng hốt đến mức ngơ ngác: "Chẳng lẽ không có biện pháp khác? Triệu tiên sinh ngài chính là bác sĩ trung y nổi tiếng nhất ở thành Thanh Châu chúng ta, chẳng lẽ..”
“Bệnh của lão gia tử cũng không phải căn bệnh thông thường. Nói thật tôi cũng chỉ nắm chắc được 50%” Triệu lão lắc đầu nói: "Nếu không phải tôi tự mình chữa trị, sợ là Đại La Kim Tiên có đến, lão gia tử cũng phải cưỡi hạc đi về trời.”
“Đã như vậy, cứ theo ý Triệu tiên sinh mà làm đi." Bạch Thiên Thần gật đầu, nhìn lão gia tử đầu tóc trắng bạc hôn mê bất tỉnh, nội tâm có chút thổn thức xúc động..
Triệu lão gật gật đầu, bắt đầu tiến hành châm cứu.
“Bố! Con có một người bạn, Có thể trị khỏi bệnh cho ông nội!”
Bạch Tuyết từ bên ngoài đi vào, Lục Phàm cũng đi theo sau, rất tự giác đứng ở một bên.
.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
“Người trẻ tuổi các con náo loạn cái gì! Triệu tiên sinh từ kinh đô đích thân đi một chuyến tới đây chỉ vì bệnh của ông nội con đó!" Bạch Thiên Thần lên tiếng: "Đừng có ồn ào ảnh hưởng đến Triệu tiên sinh đấy!”
Bạn đang đọc bộ truyện Thần Y Toàn Năng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thần Y Toàn Năng, truyện Thần Y Toàn Năng , đọc truyện Thần Y Toàn Năng full , Thần Y Toàn Năng full , Thần Y Toàn Năng chương mới