TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
“Cậu Lục, lão biết cậu không đơn giản, vừa rồi đã sớm gọi cậu lên đây ngồi rồi, cậu lại còn từ chối.” Liễu đại sư mỉm cười: “Hiện tại cũng vẫn lên ngồi đây thôi!”
“Liều đại sư quá khen!” Lục Phàm cười khẽ: “Chẳng qua tôi được Bạch tiên sinh ưu ái mà thôi!”
“Lục tiên sinh, hai người quen nhau sao?” Bạch Thiên Thần kinh ngạc: “Liễu đại sư là bạn thân của lão gia tử, sao ngài lại…”
“Gặp nhau ở chợ đồ cổ, trùng hợp thôi!” Liễu đại sư mỉm cười nói: “Cái cậu này thực lực khó lường lắm, mắt nhìn đồ cũng rất tinh! Chỉ sợ qua vài năm nữa, lão cũng chưa chắc có thể nhìn đồ vật tinh tường bằng cậu ta.”
“Thì ra Lục tiên sinh chẳng những hiểu y thuật, còn hiểu cả đồ cổ?”
Bạch Thiên Thần cười nói, cảm thấy Lục Phàm càng ngày càng thần bí.
Lần trước ở nhà chính Bạch gia, Lục Phàm chữa khỏi cho lão gia tử, hắn đã cảm thấy Lục Phàm không đơn giản, bây giờ xem ra Lục Phàm còn hơn cả những gì mà hắn tưởng tượng nữa.
“Chỉ là tùy tiện chơi đùa thôi, tôi cũng không hiểu lắm đâu.” Lục Phàm khiêm tốn cười.
“Cậu quá mức khiêm tốn rồi, lấy nhãn lực ngày đó của cậu, sau này nếu cậu có hứng thú với đồ cổ thì nhớ thương lượng với lão một chút!” Liễu đại nhân thẳng thắn nói.
Trên dãy ghế đầu, rất nhiều người hâm mộ nhìn Lục Phàm, Lục Phàm tuổi trẻ như thế kia, lại quen biết với nhiều đại nhân vật có tiền có quyền ở Thanh châu như vậy, có lẽ anh ta cũng là người có lai lịch không tầm thường!
“Nói đến đồ cổ, suýt thì tôi quên mất.”
Lục Phàm lấy ra bát sứ Thanh Hoa: “Đây là lễ vật mừng thọ tặng cho Bạch lão gia tử, hy vọng ông ấy sẽ không chê!”
Sau khi cầm lấy chiếc bát sứ, Bạch lão gia tử bối rối, tuy ông rất yêu thích đồ cổ nhưng kiến thức về đồ cố thì ông cái biết cái không, cái bát trắng xanh trong tay trông y hệt như một cái bát bình thường.
“Lục tiên sinh, ngài… giản dị quá.” Bạch Tuyết cười nói: “Không ngờ lễ vật của tiên sinh là một cái bát bình thường.”
Rất nhiều người trong phòng tiệc cũng kinh ngạc, Lục Phàm làm như vậy đáp lại thịnh tình của Bạch gia hình như không được cho lắm đúng không!
“Đây không phải cái bát bình thường, nó giá trị hơn trăm vạn đấy!”
Lâm Khả Nhi nói, Lục Phàm sẽ không nói dối
cô.
“Hơn một trăm vạn?”
Mọi người đứng dậy nhìn cái bát sứ Thanh Hoa, hiếm thấy cái bát sứ nào có thế bán được tới hơn trăm vạn!
Bạch Thiên Thần ngạc nhiên nói: “Lục tiên sinh, chiếc bát sứ trắng xanh này nhìn rất bình thường, không giống bảo vật thời xưa chút nào. Thật sự có thế bán đấu giá hơn một trăm vạn sao?”
“Bạch gia chủ đang nghi ngờ mắt nhìn của tôi hả!” Lục Phàm nhún nhún vai: “Nếu như tôi không bán được, Liễu đại sư ngồi bên cạnh tôi đây chắc chắn sẽ tức đến chửi thề mất!”
Lời vừa dứt, mọi người nhao nhao nhìn về phía Liễu đại sư, đã thấy ông tươi cười nhìn Lục Phàm: “Cậu Lục nếu đã nói nó có giá trị hơn một trăm vạn thì không sai đâu! Tin cậu ấy đi!”
Người nói vô tình, người nghe hữu ý, mọi người đều ngưỡng mộ nhìn Lục Phàm, lời nói này của Liều đại sư cũng đủ để giải thích hết thảy.
“Lục tiên sinh có thế đến tham dự tiệc mừng thọ của lão gia tử, Bạch gia đã vạn phần cảm tạ rồi, sao có thể nhận lễ vật quý giá như thế này nữa?” Bạch Thiên Thần vội vàng nói: “Lục tiên sinh mau lấy lại đi!”
“ơ hay đồ đã tặng sao có thể lấy lại!” Lục Phàm xua tay: “Đây còn là lề mừng thọ nữa đấy, ai mà làm thế bao giờ, Bạch gia chủ đừng phạm quy như thê’.”
Bạch Thiên Thần do dự một lát, mới gật đầu: “Lục tiên sinh chân thành như vậy chúc thọ cho lão gia tử, tôi cũng không tiện cự tuyệt.”
Lục Phàm cũng khẽ gật đầu, chiếc bát sứ trắng xanh này tuy quý giá nhưng vốn mua nó để làm lê vật tặng chúc thọ cho Bạch lão gia tử mà!
Ăn uổng xong, Lục Phàm đi đến bên cạnh Bạch lão gia tử, bắt mạch cho ông, sau đó cười nói: “Trải qua mấy ngày điều dưỡng, cơ thể lão gia tử đúng là đã khá hơn rất nhiều rồi.”
“Đều là nhờ Lục tiên sinh cả, nếu không hôm đó lão gia tử đã gặp nguy hiếm.” Bạch Thiên Thần cười nói: “Lục tiên sinh có yêu cầu gì, cứ việc nói cho tòi biết, chỉ cần tôi có thể làm được chắc chắn sẽ không khiến Lục tiên sinh thất vọng!”
“Chuyện đó sau này hãy nói!” Lục Phàm cười nói: “Đã lấy đi một tấm thẻ của Bạch gia chủ ròi mà vẫn chưa hài lòng, vậy chẳng phải là tôi rất tham lam sao?”
Bạn đang đọc bộ truyện Thần Y Toàn Năng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thần Y Toàn Năng, truyện Thần Y Toàn Năng , đọc truyện Thần Y Toàn Năng full , Thần Y Toàn Năng full , Thần Y Toàn Năng chương mới