Khuôn mặt Phượng Khương Trần càng thêm nhợt nhạt dưới tấm chăn đỏ rực, dáng vẻ ốm yếu đó khiến người ta nhìn vào liền đau xót.
Đông Lăng Vũ Cửu ngồi bên mép giường, nhẹ nhàng vén mấy sợi tóc lộn xộn ra sau tai nàng: “Bị thương thành thế này, thật sự không biết nên nói nàng thông minh hay ngốc nữa.
” “Sao nàng lại bướng bỉnh như vậy? Chuyện ban ngày nàng không chịu nhận thua một chút được sao?” Nếu Phượng Khương Trần từ chối, chắc chắn hắn sẽ ra mặt thay nàng.
“Nàng cứ không tin bản vương như vậy, không phải bản vương đã cho nàng ngọc bội rồi sao? Cho nàng rồi thì phải biết mà dùng chứ, bản vương còn không sợ phiền phức thì nàng sợ cái gì.
” Năm nay, Đông Lăng Vũ Cửu nói nhiều hơn so với trước kia.
“Rõ ràng đã bị thương nặng như vậy còn giống như người không sao tiếp tục thuần ngựa, nàng thật biết giả vờ.
” Đông Lăng Vũ Cửu giúp Phượng Khương Trần kéo lại chăn.
“Nàng lại giả vờ ngủ, thật sự không muốn gặp bản vương như vậy sao?” Đông Lăng Vũ Cửu cúi người, nói vào tai Phượng Khương Trần.
Hơi thở ấm áp quanh quẩn ở cổ, mùi hương thanh mát của lá trúc chui vào mũi.
Khi Đông Lăng Vũ Cửu cúi người, Phượng Khương Trần cảm nhận được một luồng áp lực mạnh mẽ ập xuống, hô hấp trong nháy mắt loạn nhịp, Phượng Khương Trần mím môi nhắm chặt hai mắt.
Khoảnh khắc mà Đông Lăng Vũ Cửu tiến vào nàng đã biết rồi.
Không phải nàng cảnh giác mà là vì vết thương trên người đau đến mức nàng không thể ngủ.
Tuyết Liên bách hoa cao có thể khiến vết thương không đau, nhưng tim gan nàng đều chịu tổn thương, hơn nữa khi ngã từ trên ngựa xuống xương cũng bị gãy, tuy đã nối lại rồi nhưng vẫn đau đến không chịu được.
Nàng không muốn khiến Tôn Tư Hành lo lắng nên giả vờ ngủ.
“Nếu đã tỉnh rồi thì mở mắt ra.
” Đông Lăng Vũ Cửu đã ngồi thẳng dậy, chỉ có điều hai tay vẫn vuốt chăn của Phượng Khương Trần.
Cảm giác áp lực biến mất, Phượng Khương Trần mới thở phào, trong lòng nói không ra là cảm giác gì, chỉ có thể tận lực xem nhẹ cảm giác không bình lặng của trái tim vì sự xuất hiện Cửu hoàng thúc.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!