TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Edit: Ban Uyển Nghi
Beta: Thảo Hoàng Quý phi
Đi đến phía sau tẩm điện, Ngạc La Lý nhanh trí đuổi những cung nhân đang hầu hạ bên trong, sau đó cũng lui ra đóng cửa lại.
Tú Nguyệt thấy trong tẩm điện không còn ai nữa, nàng lập tức bổ nhào lên giường, đau lòng xoa xoa cổ tay của mình, rồi lại đấm đấm eo, bóp bóp chân.
Chỗ nào cũng đau hết.
Nàng tủi thân, bĩu môi nhìn Hoàng thượng.
Hoàng thượng nhìn thấy bộ dạng này của nàng vô cùng đau lòng, đành đi đến mép giường ôm nàng vào trong lòng, xoa xoa đôi tay nhỏ bé: “Không phải trẫm đã đến rồi sao? Trẫm vừa nghe tin đã đến đây ngay.”
“Mấy ngày nay, tần thiếp ăn không ngon, ngủ cũng không yên.” Tú Nguyệt than thở: “Mỗi buổi tối trở về Vĩnh Thọ cung, tần thiếp vừa đói vừa mệt, vừa muốn ăn điểm tâm vừa muốn đi ngủ, tay run đến nỗi phải chờ Bảo Yến đút cho, chân cũng run như thế.”
“Được, được, trẫm biết, trẫm biết rồi.” Vốn hắn còn nghĩ, để Hoàng hậu dạy dỗ mấy ngày, sau đó sẽ không sao nữa, nhưng tình hình hiện tại, một ngày cũng không thể chờ.
“Trước đây Hoàng hậu không phải như vậy, rất dịu dàng rộng lượng, có lẽ vì trước kia làm Hoàng quý phi, sau đó trẫm mới phong nàng ấy làm Hoàng hậu, ngược lại hai năm nay ngày càng trở nên hẹp hòi.”
“Ngày mai, trẫm sẽ tìm một cái cớ để gọi nàng đến Dưỡng Tâm điện hầu hạ, ở lại chỗ trẫm mấy ngày chắc hẳn Hoàng hậu cũng không làm khó dễ nàng được.”
“Nhưng mà Hoàng thượng.” Tú Nguyệt ủ rũ ở trong lòng ngực hắn: “Hoàng hậu nương nương lệnh tần thiếp chép sách, số cần chép hôm nay còn thiếu rất nhiều.”
Nàng nói với một dáng vẻ nhu nhược đáng thương.
“Được rồi.” Ngung Diễm liếc nàng: “Nàng thông minh như vậy, làm sao chưa đoán ra được vì sao trẫm đưa nàng đến đây.”
“Nàng đoán trẫm sẽ giúp nàng đúng không? Còn liên tiếp khóc lóc kể lể, giả đáng thương.”
Tú Nguyệt bị nhìn thấu, lập tức đổi sang gương mặt tươi cười: “Tần thiếp không phải giả đáng thương, tần thiếp thật sự lâm vào tình cảnh đang thương như vậy.”
Nàng đưa Hoàng thượng đến giường la hán bên cạnh để dỗ dành, hai người ngồi cùng một bên: “Hoàng thượng, ngài phải nhớ kỹ, tuyệt đối phải bắt chước chữ viết của tần thiếp.”
“Đừng lải nhải.”
Các phi tần bên tiền điện cũng không chịu rời đi, Vinh Thường tại nhất thời thiếu kiên nhẫn mà lên tiếng: “Hoàng hậu nương nương, Hoàng thượng ở trong cung của người nhưng chỉ sai Như Quý nhân đi hầu hạ, đây là quy củ gì vậy chứ? Nàng ta làm như vậy đâu có khác gì tu hú chiếm tổ đâu?”
“Hoàng hậu nương nương.” Song Lan từ phía sau điện đi lên: “Ngạc công công nói, Hoàng thượng lệnh đưa mấy đĩa điểm tâm qua đó.”
Nàng rũ mí mắt xuống: “Nô tỳ thấy, đây là Như Quý nhân muốn ăn, nô tỳ theo hầu nương nương nhiều năm như vậy, đâu có khi nào Hoàng thượng muốn dùng điểm tâm ở đây.”
“Ngạc La Lý đuổi hết cung nhân của Trữ Tú cung chúng ta ra ngoài, không cho ai ở bên trong hầu hạ cả, nô tỳ thấy chuyện này, Hoàng thượng không giống như đang ngủ trưa. Chẳng lẽ...”
Song Lan nhíu mày, nhỏ giọng thì thầm bên tai Hoàng hậu nương nương: “Hoàng thượng chắc không phải là giúp Như Quý nhân chép sách đấy chứ. Hoàng thượng trăm công ngàn việc, chữ viết tựa ngàn vàng, chẳng lẽ...”
Hoàng hậu ngây người, theo bản năng nhớ lại chuyện ba năm trước nàng vô tình nhìn thấy khi vào Dưỡng Tâm điện.
“Nương nương.” Đúng lúc Cát Tần tiến lên, nhìn Hoàng hậu mỉm cười: “Mệnh lệnh của Hoàng thượng mới quan trọng nhất, Ngạc công công phụng lệnh Hoàng thượng đi lấy điểm tâm, tần thiếp sẽ lập tức dẫn ông ấy đến phòng bếp, ‘chọn lựa kỹ càng’ vài loại điểm tâm tinh xảo ngon miệng.”
Trong điện cũng chỉ có Vinh Thường tại không hiểu ẩn ý bên trong lời nói này của Cát Tần.
Song Lan nhìn Cát Tần với ánh mắt cảm kích, bước lên đỡ lấy Hoàng hậu: “Hoàng hậu nương nương, lát nữa còn phải hầu cơm, nô tỳ hầu hạ người thay xiêm y trước.”
Sau khi ra khỏi chính điện, Song Lan đổi sang vẻ mặt căng thẳng: “Nương nương phải nhanh lên, Ngạc La Lý thông minh lanh lợi, từ khi chuyện mất trộm trong cung bại lộ ra, ông ta với nương nương ngày càng xa cách, Cát Tần không thể giữ được chân ông ta lâu đâu, chúng ta phải nhanh chóng đi xem xem rốt cuộc Như Quý nhân đang âm thầm rót canh gì với Hoàng thượng. Nếu nàng ta thật sự sai khiến được Hoàng thượng, chẳng lẽ đó không phải tội tru di cửu tộc sao?”
“Tuy nói như thế nhưng…” Hoàng hậu vịn vào Song Lan, đôi mắt trống rỗng nhìn về con đường phía trước, trong miệng lẩm bẩm nói: “Nhưng Hoàng thượng phải cam tâm tình nguyện mới được…”
Ở phía sau tẩm điện, Tú Nguyệt đứng phía sau Hoàng thượng, nhìn hắn mô phỏng chữ viết của mình một cách dễ dàng để chép 《Nữ Huấn》, nhờ phúc của nàng mà hiện tại Hoàng thượng đã thuộc làu làu nội dung của 《Nữ Tắc》, 《Nữ Huấn》.
Nàng nhìn chằm chằm vào đó, cả thân mình dần đè lên vai đang cầm bút, cây bút trượt ra ngoài một đường, hắn trách mắng: “Nàng không thể tựa lên vai bên kia của trẫm sao? Cứ như vậy sao trẫm có thể viết tiếp?”
Tú Nguyệt lắc đầu “Không không, chính là chữ viết xiêu xiêu vẹo vẹo như vậy, thoạt nhìn mới càng giống tần thiếp viết.”
Ngung Diễm không còn cách nào nói nổi: “Không phải mệt lả người rồi sao? Mau lên giường ngủ đi, trẫm ở đây chép cho nàng vài lần nữa.”
“Nhưng mà điểm tâm tần thiếp muốn còn chưa đưa đến, tần thiếp đói sẽ ngủ không yên. Ngạc công công đã đi lâu như vậy, sao còn chưa trở về nữa.”
Mắt Tú Nguyệt quét xung quanh một vòng, Hoàng hậu lui về phía sau một bước, sau đó xoay người rời khỏi theo hướng lúc nãy đi đến.
“Nương nương,” Song Lan theo sát phía sau: “Nương nương bớt giận, thân mình quan trọng hơn.”
“Hiền Phi đâu? Truyền bổn cung khẩu dụ, kêu nàng lập tức đến Trữ Tú cung.”
Bạn đang đọc bộ truyện Thanh Cung Sủng Phi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thanh Cung Sủng Phi, truyện Thanh Cung Sủng Phi , đọc truyện Thanh Cung Sủng Phi full , Thanh Cung Sủng Phi full , Thanh Cung Sủng Phi chương mới