TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Tiểu Mễ ngắm nhìn đội bóng rổ đang tập luyện cực khổ.
Một tiếng chuông điện thoại lên, cô sững người một cuộc thi đấu chọn tuyển thủ diễn ra vào cùng ngày một ngày.
“Ai sắp xếp cái lịch quái dị này thế.”
Y Y đứng bên xoa nhẹ vào vai cô an ủi.
“Coi như có đó là cơ hội đưa hai người đến vinh quang đi.”
Các thành viên trong đội chạy bộ ba tiếng, chống đẩy mấy trăm lần.
Mấy ngày liền ăn thực đơn quy định, An Đoàn nhìn đống đồ ăn chỉ có rau và ức gà thêm chai nước ép.
Cậu thở dài, ánh mắt đầy tuyệt vọng.
“Đội trưởng chúng ta đã ăn như thế này tận một tuần rồi đấy.”
Yên Á đánh mạnh vào đầu An Đoàn, ánh mắt tươi cười.
“Khổ trước sướng sau cậu hiểu chưa.”
Ngụy Thành cười mỉm, sư huynh thấy anh có vẻ không vui tiến lại gần.
Hai người đàn ông ngồi cạnh nhau, ánh mắt đầy sâu xa.
“Tiểu Mễ thi cùng ngày với chúng ta, em đừng đánh mất bản thân.”
Ngụy Thành cười nhẹ không nói lời nào.
Trời dần tối, Tiểu Mễ từ phòng tập thể bước ra, buổi huấn luyện của thầy Lưu thật khủng khiếp.
Ngày nào cũng đi sớm về muộn chỉ gặp anh ấy vào nửa đêm.
“Hôm nay về sớm hơn dự tính phải cho anh ấy một bất ngờ mới được.”
Tiểu Mễ xách chiếc balo trên vai, tung tăng đi đến sân bóng.
Một tiếng động lớn vang lên, những bước chân nhanh nhẹ của ai đó.
Cô nhẹ nhàng bước vào trong, một quả bóng từ xa bay đến, Tiểu Mễ tròn mắt vội né qua một bên.
“Tiểu Mễ em không sao chứ.”
Ngụy Thành đầy lo lắng bước đến nhìn cô đang ngã xuống.
Tiểu Mễ cúi mặt xuống làm anh càng thêm sợ hãi, vội bế cô lên.
“Anh đưa em đến bệnh viện.”
Tiểu Mễ cười lớn lên, Ngụy Thành bế cô mặt ngơ ngác, nhìn thấy trến trán không có vết thương nào anh bật cười đặt cô xuống.
“Trêu anh đấy à.”
Sự nghiêm túc của anh làm Tiểu Mễ sững sờ, ánh mắt đầy lo lắng ấy làm cô rung động.
Cô kiễng đôi chân ngắn cửa mình lên hôn vào má anh.
“Thưởng cho anh đấy.”
Nói xong cô chạy đi trước để Ngụy Thành đang đứng đơ tại đó.
Anh sờ lên má vừa được cô hôn, tai đỏ ửng lên.
“Cô ấy lại chủ động với mình.”
Tiểu Mễ đi được một quãng, lòng mừng cười, nhưng cô bỗng thấy lạ sao mãi mà Ngụy Thành chưa đến gần cô.
Tiểu Mễ quay lại hét lớn.
“Cố Ngụy Thành anh có mau lên không.”
Ngụy Thành giật mình tỉnh lại khi nghe thấy lời nói của Tiểu Mễ.
Bước chân một lúc một nhanh, một bàn tay ấm áp nắm chặt vào bàn tay nhỏ của Tiểu Mê.
Bạn đang đọc bộ truyện Thanh Xuân Của Tớ Chính Là Cậu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thanh Xuân Của Tớ Chính Là Cậu, truyện Thanh Xuân Của Tớ Chính Là Cậu , đọc truyện Thanh Xuân Của Tớ Chính Là Cậu full , Thanh Xuân Của Tớ Chính Là Cậu full , Thanh Xuân Của Tớ Chính Là Cậu chương mới