TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Sau khi kỳ thi trôi qua cuối cùng cũng đến ngày sinh nhật của cậu, những ngày tháng qua có đôi khi cậu sống như không có mục đích.
Cả ngày chỉ nhốt mình ở trong phòng không ra, mẹ cậu cũng không phàn nàn gì về chuyện này.
Vì bình thường cậu học hành thâu đêm suốt sáng, chỉ cần không bỏ bữa thì những việc khác mẹ cậu đều không quản.
Ngày nào cậu cũng nhận được cuộc gọi chúc buổi sáng của Lăng Đằng, sau một tháng vùi mình vào cảm xúc thì cậu đã nhận ra một điều.
Ta phải biết chấp nhận thất bại của bản thân, không thể vì một cuộc tình mà đắm chìm mãi trong đau khổ.
Sụp đổ trong tình yêu là một bài học đắt giá mà cuộc sống dạy cho ta, cái ta cần làm là rút kinh nghiệm từ nó và nên mở lòng với người xứng đáng hơn.
Vì vậy mà một lần nữa cậu thử mở rộng trái tim này đáp lại tình cảm của Lăng Đằng xem sao, cậu dần quen với cuộc sống thiếu đi Giai Thụy và hạnh phúc bên người mới của mình.
Hạ Vũ cảm thấy từ khi chịu mở lòng thì Lăng Đằng càng ngày càng thêm lưu manh, cứ cả ngày ở nhà cậu cho đến khuya mới chịu về.
Nhưng hôm nay thì lại khác, hôm nay là ngày trọng đại đối với cậu.
Là sinh nhật tuổi mười tám, nó là cột mốc đánh dấu cho thấy cậu đã trưởng thành.
Hôm nay cậu được Lăng Đằng hẹn ra công viên gần nhà, nghe nói Lăng Đằng đã chuẩn bị một món quà đặc biệt bí mật.
Hạ Vũ nghe thôi mà đã hồi hộp muốn xỉu rồi, cậu cảm thấy rất là bồi hồi vì mọi người hôm nay ai cũng bảo là có quà bí mật, khiến cho cơn tò mò của cậu dâng cao, hiện tại chỉ muốn đến lúc ấy thật nhanh để xem món quà đó như nào thôi.
Hạ Vũ nâng tay trái lên xem giờ thì thấy sắp đến rồi nên vội vã mặc áo khoác lên đến điểm hẹn, cậu đi xuống lầu thấy mẹ đang chuẩn bị đồ ăn sáng thì vội vàng nói:
"Mẹ ơi, con ra ngoài một tí rồi con về.
Mẹ đừng chờ con, cứ ăn trước đi nhé!" Hạ Vũ nói xong liền mang giày chạy đi luôn, để mẹ đứng đó ngơ ngác chưa kịp định hình.
"Khoan đã...!bình thường hai đứa này bây giờ nó đang ở nhà rồi, hôm nay có việc gì mà gấp gáp thế không biết." Mẹ Hoa nhìn Hạ Vũ rời đi liền quay lại tiếp tục công việc làm đồ ăn của mình, dù gì nó cũng lớn rồi bà cũng không quản nhiều nữa.
...
Hạ Vũ đi đến công viên nhìn đồng hồ thì đã kịp giờ, vậy mà Lăng Đằng đã ngồi đó từ lâu.
Cậu đến đúng hẹn hay sớm hoặc trễ thì vẫn không sớm bằng Lăng Đằng.
Hạ Vũ tiến tới chiếc ghế đá mà Lăng Đằng đang ngồi thấy trên tay có một hộp quà nhỏ, cậu liền chào hỏi một tiếng: "Lăng Đằng!!!"
Lằng Đằng ngước mắt lên nhìn rồi mỉm cười nói: "Em đến rồi sao?"
"Anh đợi có lâu chưa?" Hạ Vụ bồn chồn hỏi.
"Anh cũng vừa tới thôi, em ngồi đi!" Lăng Đằng dùng tay mình phủi bụi cho ghế rồi mời Hạ Vũ ngồi.
Hạ Vũ nhìn cách tận tình chăm sóc của Lăng Đằng có chút động lòng, vì cậu biết dù có hỏi như thế nào thì câu trả lời vẫn như vậy thôi.
Có lần cậu cố ý đến sớm để được cảm giác chờ đợi một ai đó, nhưng lúc ấy đã thấy bóng dáng Lăng Đằng ở đó rồi.
Cậu cố đứng tầm một giờ không xuất hiện nhưng Lăng Đằng vẫn đứng đó chờ đợi.
Bạn đang đọc bộ truyện Thanh Xuân Mà Tôi Bỏ Lỡ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thanh Xuân Mà Tôi Bỏ Lỡ, truyện Thanh Xuân Mà Tôi Bỏ Lỡ , đọc truyện Thanh Xuân Mà Tôi Bỏ Lỡ full , Thanh Xuân Mà Tôi Bỏ Lỡ full , Thanh Xuân Mà Tôi Bỏ Lỡ chương mới