Anh Kiên vâng lời nấp dưới bàn, vẫn không thấy Quỷ Tân Nương. Như là Lý Giao cùng với biểu diễn đường phố làm thầy pháp giống nhau, múa may hò hét không hiểu gì. "Phụng thỉnh thiên thượng ngũ lôi binh, địa hạ ngũ lôi tương, ngũ lôi binh mã giáp binh tương giáng lai lâm, đả khởi tồi tồi chúng thần lai, bội mã tồi tiên chúng thần lai." Quỷ Tân Nương tỏ ra yếu mềm, mở miệng nói như chú chim hót. ""Đại sư, đừng đánh ta..." "Cô đừng hòng mê hoặc tôi!" Lý Giao cứng rắn nói, bất quá trong ánh mắt có chút tê dại, trước mặt hắn là một cô gái xinh đẹp vừa đáng thương, làm sao nỡ ra tay. "Nhất đả thiên thanh thanh, nhị đả địa linh linh, tam đả chúng thần đáo đàn tiền. Ngô phụng Thái Thượng Lão Quân sắc, thần binh hỏa cấp như luật lệnh!" "Đại sư, ta biết lỗi rồi..." Quỷ Tân Nương khẽ lui lại, bộ dáng liễu yếu đào tơ, gương mặt lộ ra vẻ tội nghiệp, sau đó còn khóc thút thít. Ngũ Lôi Bộ Pháp đã thi triển nhưng không bành trướng, ánh sáng phát ra thà không có còn hơn, một tia điện chập chờn nằm trên bàn tay Lý Giao. Đã ra tay rồi, hắn vẫn chưa chạm tay vào Quỷ Tân Nương, sức mạnh cũng không còn.
"Đại sư, người đừng nhìn ta hung hăng như thế?" Quỷ Tân Nương hờn dỗi một câu, ngữ khí so với tình nhân giận nhau mắng yêu như thế. "Cô..." Lý Giao đến quá gần Quỷ Tân Nương, thật không thể xuống tay. "Đại sư, người ta là con gái mà..." Lời nói êm như hồ nước tĩnh, Quỷ Tân Nương đưa bàn tay thon thả đến, đột nhiên, năm ngón tay mọc ra lão trường, gương mặt ả thay đổi thành hung tợn. Ngón tay cắm vào ngực Lý Giao, bên trong, mặt dây chuyền của hắn loé lên ánh sáng hồng nhuận, cách một lớp áo đồng phục có thể thấy. Quỷ Tân Nương thét lên sắc nhọn, rút bàn tay, năm ngón tay vậy mà cháy đen.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!