Tô Vệ Dân hắng giọng rồi mới bảo: “Đồng chí Hàn, tình hình của cậu bà mai Từ cũng đã nói đại khái với chúng tôi rồi, nói thật, chúng tôi không có ý kiến gì với con người cậu hết, cũng tôn trọng đồng chí quân nhân nhưng thân là cha mẹ cho dù có nghèo một chút, khổ một chút cũng không muốn cho con gái đi làm mẹ kế của người ta. Tuy rằng nhà chúng tôi nghèo nhưng ngược lại chưa từng để Tiếu Tiếu làm việc gì nặng nhọc. Chúng tôi cảm thấy điều kiện của cậu cũng không tồi cho nên mới đồng ý cho Tiếu Tiếu đi gặp cậu một lần.” Hàn Thành gật đầu: “Bác trai xin cứ yên tâm, bác nói cháu đều hiểu hết, tiền lương của cháu cũng không tệ nên đồng chí Tô đi theo cháu cái khác không nói nhưng cháu đảm bảo có thể cho cô ấy ăn no mặc ấm, càng không để cô ấy làm việc nặng nhọc, cháu chỉ muốn làm phiền cô ấy giúp cháu chăm hai đứa con. Con trai lớn của cháu hết năm có thể đi học, còn con trai nhỏ sắp hai tuổi quả thực phải tốn chút tâm sức.” Nhà họ Tô mang tới cho Hàn Thành một cảm giác rất chân thật, ngay từ khi bước vào sân anh đã cảm thấy rất thoải mái, vốn dĩ cũng không đến mức không phải cô thì không thể được đến vậy, nhưng thấy Tô Tiếu Tiếu và đứa trẻ ở chung Hàn Thành cảm thấy mình cũng không thể tìm được một người nào thích hợp hơn cô nữa. Huống chi nhìn trong nhà cô cũng không có mấy chuyện loạn cào cào đó, kết hôn là chuyện của hai gia đình, điểm này Hàn Thành đã được trải nghiệm sâu sắc. Nhà mẹ đẻ của Dương Mai cũng rất tốt nhưng những họ hàng đó là một đám người phiền toái đầy một lố chuyện tồi tệ. Hàn Thành nhìn thấy tính cách của Tô Tiếu Tiếu cũng đoán ra bầu không khí gia đình của cô không tệ, quả nhiên cũng như anh ta dự đoán.
Ngoại trừ một điểm chăm hai đứa con này ra thì cha mẹ Tô vẫn rất hài lòng về Hàn Thành. Nhưng nói thật với nhân phẩm và tướng mạo của anh nếu không phải chăm hai đứa con thì cũng sẽ không chạy đến nông thôn tìm vợ kế, nhưng việc đời nào có thể giống như ý người được hết, một điểm này cha mẹ nhà họ Tô đều hiểu. Qua cửa ải của cha mẹ nhà họ Tô này trên cơ bản hôn sự đã được xác định. Đợi đến khi thịt kho tàu ngập dầu và nước sốt màu đỏ lên bàn, Hàn Thành thật sự cảm thấy không phải Tô Tiếu Tiếu thì không được. Thứ này còn ngon hơn toàn bộ thịt kho tàu mà anh từng ăn ở các tiệm cơm quốc doanh.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!