Nghĩ đến một mình cô dẫn hai đứa con đi chợ mua đồ ăn, cánh tay thon và đôi chân thon đó cũng không biết có xách được đồ không nữa, ngày mai đi chợ mua đồ với cô ấy sớm một chút vẫn tốt hơn. Khi tan làm, Hàn Thành hỏi một vòng mới tìm được gà con mà Cơm Nắm muốn, anh dùng phiếu lương để đổi, người ta cũng đồng ý buổi chiều sẽ đưa đến cho anh nhưng số lượng không nhiều, chỉ có bốn con, khi ấy số lượng nuôi gà cũng có giới hạn nên bốn con cũng được tính là đủ nhiều rồi. Hàn Thành cảm ơn, sau khi thay quân trang mặc thường ngày vào anh ra rừng trúc ở ngọn núi phía sau bệnh viện chặt ít trúc mang về nhà. Phía bên Tô Tiếu Tiếu chuẩn bị xong cơm trưa cũng vẫn còn sớm, nhìn thấy quả hồng vàng rực đầy trên cây, cô nghĩ đến kiếp trước thấy người ta phát trực tiếp làm hồng khô, xem xong đã đặt hàng ngay, mới nổi lên suy nghĩ: “Cơm Nắm, Bánh Đậu, chúng ta hái hồng xuống làm thành hồng khô được không?” “Mẹ ơi, hồng khô là cái gì?” Quả hồng phải một, hai năm mới hái được nên Cơm Nắm chưa từng ăn. “Chính là hái hồng xuống phơi khô, vừa ngọt vừa mềm, ăn ngon lắm, nhưng mà hơi dính răng.” Tô Tiếu Tiếu nghĩ đến vị ngọt và dẻo đó là chảy nước miếng, trước đó cô cũng không cảm thấy mình tham ăn đến vậy.
Nói làm là làm, cây hồng không già lắm cũng không tính là rất cao, chuyển cái ghế tới đứng lên là có thể hái được. Trên người Tô Tiếu Tiếu đeo một chiếc túi cũ của Hàn Thành rồi đứng lên ghế, nền đất không bằng phẳng cho lắm khiến cái ghế lắc lư, Cơm Nắm chỉ sợ Tô Tiếu Tiếu ngã xuống, lúc nhỏ cậu bé cũng ngã như vậy. “Mẹ ơi mẹ cẩn thận một chút.” “Cảm ơn Cơm Nắm đã nhắc nha.” Tô Tiếu Tiếu nhảy xuống khỏi ghế, đổi một chỗ bằng phẳng hơn rồi tiếp tục hái.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!